Chuẩn bị trong năm ngày làm toàn bộ triều đình bận tối mắt tối mũi, Khâm thiên giám phải chuẩn bị các loại nghi lễ đăng cơ, bộ Lễ thì vội vội vàng vàng bố trí đại điển, tuy rằng Lãnh Hạ muốn tiết kiệm, nhưng dù sao cũng là lễ đăng cơ của Nữ hoàng, không thể khiến mọi người chê cười được.
Sửa cung điện, làm tân bào, đặc xá,….. tuy rằng gấp gáp nhưng cũng gọn gàng ngăn nắp, vội mà không loạn.
Mà lúc triều đình Tây Vệ bận rộn, ai cũng hận không thể mọc thêm ra mấy cái tay, đại danh của Mộ Dung Lãnh Hạ đã truyền khắp chỉ trong một đêm………
Không ai không biết không ai không hiểu!
Vô số ánh mắt muốn nhìn xem cửu tử đoạt quyền sẽ có chuyện gì, cuối cùng lại có một kết quả không ngờ, người cười cuối cùng lại là người không có khả năng nhất.
Nhất là, còn là một nữ nhân!
Tây Vệ thậm chí cả thiên hạ, trăm ngàn năm qua đây chính là vị Nữ hoàng đầu tiên, lịch sử chưa bao giờ có tiền lệ như vậy.
Về sau, các nhà sử gia nghiên cứu chuyện này rất nhiều lần, liên hệ những việc nhỏ với nhau, sợ hãi kết luận một điều.
Những việc nhìn qua không hề liên quan chút nào này, lại liên kết rất chặt chẽ với nhau, giống như có một bàn tay đang âm thầm thúc đẩy, mà chủ của bàn tay ấy lại đứng ở phía sau màn mà mỉm cười thưởng thức, mà người kia là ai thì ai cũng biết!
Từ nay về sau, trong thiên hạ, có ai không biết đấng Quân vương ấy?