Bạch Tuyết Ninh vừa dứt lời, trên tay cô đã xuất hiện một con dao phẫu thuật lấy từ trong không gian ra, mỉm cười bước lại gần Allen, trong đêm tối đôi mắt trong veo của cô toát ra vẻ lạnh lùng khát máu.
So với Allen cô cũng thể hiện sự điên cuồng của mình không kém.
Allen thấy vậy cũng mỉm cười thích thú, không phải như vậy càng thú vị hơn sao? Như vậy mới thêm ngọt, nghe nói thức ăn bọc càng kĩ thì càng ngon, bởi vì đằng sau lớp vỏ cứng đó là một thứ vừa mềm vừa dinh dưỡng.
Allen chưa kịp bình phẩm thêm về món ăn của mình thì bất ngờ một dao quét đến với tốc độ cực nhanh.
Allen nhảy ra tránh né lưỡi dao vừa sượt xuống.
"Bé cưng, em thật là không dễ thương gì hết!" Allen thở dài trêu đùa, nhưng trên tay anh cũng xuất hiện một con dao phẫu thật khác
"Vậy anh Allen đừng tránh nữa, em cũng sẽ dịu dàng mà." Bạch Tuyết vừa mỉm cười dứt câu thì bóng dáng đã tiến đến lại gần Allen.
Thực sự cô không muốn tổn thương làn da này, nếu hỏng rồi thì tiếc lắm!
Nói vậy thôi chứ động tác của cô cũng rất tàn nhẫn.
Allen bên đó ra chiêu cũng không kém, động tác của anh vừa nhanh vừa chuẩn, nhìn là biết đã được huấn luyện bài bản rồi.
Còn Bạch Tuyết Ninh thì sau khi tẩy tuỷ, giác quan và sức mạnh của cô đã mạnh lên rất nhiều, chứ nếu dùng cơ thể nguyên chủ thì chưa chắc đã tiếp được một chiêu của hắn!
Động tác của hai người dần dần trở lên cực kỳ tàn nhẫn, bất cứ ai trúng chiêu của đối phương thì chỉ còn có con đường chết! Hai người đang giao chiến thì bất ngờ họ nhận thấy có nhiều kẻ đang dần dần tiến đến gần ngôi biệt thự này.
Bạch Tuyết Ninh và Allen cùng nhau dừng động tác, trong nháy mắt, cả hai như đạt một thoả thuận nào đó.
"Anh Allen đúng là rất biết đắc tội người khác nha\~" Bạch Tuyết Ninh vẫn nở một nụ cười nhưng đầy mỉa mai
"Thiên sứ sao em có thể nói tôi như vậy chứ? Tôi hoàn toàn bị oan." Allen đành giơ tay thề thốt với vẻ mặt chân thành dường như cũng không để ý đến nụ cười mỉa mai của cô.
"Anh đoán xem người ngoài kia là ai? Bạch Tuyết Ninh cũng chẳng thèm để ý đến khuôn mặt giả tạo đó
"Hừm...cảnh sát?" Allen vuốt cằm suy nghĩ, đúng thật lần này anh chẳng đắc tội ai ngoài mấy cô gái anh ăn và mấy tên cảnh sát lúc nào cũng muốn truy đuổi anh, có lẽ không thể ở thành phố Z này nữa rồi, nhưng nếu chia tay với thiên sứ thì hắn cảm thấy thật tiếc....!mặc dù thiên sứ của hắn người đầy gai.
Bạch Tuyết Ninh nhướn mày, hắn ta giết bao nhiêu người mà bị truy bắt cả trong và ngoài nước vậy? Ừm...con số chắc chắn không nhỏ.
Tuy tò mò nhưng cô cũng không hỏi nhiều, dù sao cũng chả liên quan đến cô!
Thấy mấy tên cảnh sát đang đến gần Bạch Tuyết Ninh và Allen nhìn nhau rồi bí mật vòng qua đằng sau toà nhà rời đi.
Lý do Allen chọn biệt thự này không chỉ nó ở nơi vắng vẻ ít bị chú ý tới mà còn có cửa thoát hiểm đằng sau thừa dịp dùng để trốn thoát.
À...còn có tầng hầm đó nữa, hừm...không biết mấy tên cảnh sát đó tìm được không...
Hai ngươi thoát ra khỏi vòng vây của cảnh sát, đi đến một đoạn đường có ngã rẽ, Allen mỉm cười chào Bạch Tuyết Ninh: "Thiên sứ, tạm biệt.
Hy vọng sau này chúng ta còn gặp lại!"
Sau đó không quan tâm cô trả lời hay không mà đút tay vào túi quần chậm rãi bước đi về phía trước.
Bạch Tuyết Ninh nhìn bóng người rời xa tầm mắt mà trong lòng cảm thấy thật bực bội: Mẹ k.i.ế.p, tối nay lỗ to rồi! Vừa tốn thời gian mà không được gì..