Cuồng Tế Vô Song


Trương Thiên trốn ở trong phòng luyện đan, trực tiếp ở lì trong đó sáu, bảy tiếng đồng hồ, lúc này trời đã tảng sáng!
Giờ đã là lần thử nghiệm thứ sáu, khống chế linh lực đã dần dần thông thạo, nhưng thời điểm ngưng đan cuối cùng vẫn không thành công!
“Chết tiệt, không ngờ lại khó như vậy!” Trương Thiên đứng lên, ra khỏi phòng đi dạo, không ngờ trời đã tảng sáng!
Vân Thiên vẫn còn ở bên ngoài, đang ngồi xếp bằng tu luyện, canh giữ cho Trương Thiên.

Thấy Trương Thiên bước ra, Vân Thiên mở mắt, nhẹ giọng hỏi: “Vẫn chưa luyện chế thành công sao?”
Dù sao anh ta cũng không cảm nhận được hương đan!
Trương Thiên gật đầu một cái, sau đó nhìn ra núi non bên ngoài lấy lại tinh thần, hít thở không khí, vận động một chút!
Thánh địa phái Càn Võ quả nhiên linh khí dồi dào, khiến con người ta cảm thấy thật thoải mái.

Vân Thiên đi ở bên cạnh, hai người cũng không nói thêm cái gì.

Một lát sau, Trương Thiên tiếp tục nhốt mình ở trong phòng.

Mặc dù đã là rạng sáng, nhưng cũng không cảm thấy buồn ngủ, nếu không thì phải tu tiên làm gì chứ?
Ngồi trêи mặt đất, lần nữa lấy ra dược liệu luyện hóa đan dược, thử nghiệm luyện bồi nguyên đan sơ cấp.

Nửa tiếng sau, nhiệt lửa trước mặt đã khống chế thuần thục, nhưng vào thời điểm ngưng đan vẫn có chút miễn cưỡng.

Trương Thiên cau mày, tập trung tinh thần, thì thầm: “Nhất định phải thành!”
Linh lực tại một khắc cuối cùng đột nhiên trở nên mãnh liệt, bắt đầu xuất đan.

Phốc!
Một viên bồi nguyên đan màu đen đã được luyện chế thành, không ngừng xoay tròn ở giữa linh lực nồng đậm.

Hương đan bắt đầu từ trong phòng bay ra ngoài, vô cùng nồng, hơn nữa còn thoang thoảng mùi hương, rất có mùi vị của linh khí.

Bên ngoài căn phòng đột nhiên truyền đến động tĩnh lạ.

Là ông lão Thiên Ma hỏi đặc tính hương đan, ông ấy nhảy ra ngoài, nhanh chóng đi đến muốn tìm hiểu thực hư.

Thế nhưng lại bị Vân Thiên cản lại.

Ông lão Thiên Ma chỉ chỉ vào bên trong căn phòng của Trương Thiên: “Là tiểu Thiên đang ở bên trong sao?”
Vân Thiên híp mắt cười, nhẹ gật đầu.


Thiên Ma kinh ngạc: “Hương đan này, cha chưa từng ngửi qua bao giờ, quá thần kỳ, so với đan dược cấp cửu phẩm cũng không hề kém cạnh đâu.


“Chẳng lẽ thằng nhóc kia có thể luyện chế được đan dược cấp cửu phẩm? Hơn nữa chỉ trong một thời gian ngắn như vậy?”
Mặc dù rất muốn tìm Trương Thiên hỏi thăm một chút, nhưng cuối cùng vẫn phải từ bỏ.

Luyện đan chắc chắn không thể bị quấy nhiễu được!
Hai người chỉ có thể đứng ở cửa nhìn chằm chằm vào bên trong…
Trương Thiên cầm viên bổi nguyên đan sơ cấp lên, cảm thấy cực kỳ vui mừng.

“Ha ha, quả nhiên là tiên đan, hương đan như này, hiệu quả chắc chắn cũng không tồi.


Sau đó Trương Thiên lại lấy ra một phương thuốc điều chế đan dược khác, thử thêm một lần nữa.

Nửa giờ sau, đan dược lại được luyện thành.

Hương đan phiêu đãng, nhị trưởng lão, tam trưởng lão của Vân Môn bị giật mình tỉnh giấc.

Lập tức, tất cả người của Vân Môn đều đứng chờ ngoài cửa.

Sau ba lần luyện thành đan, Trương Thiên rốt cuộc cũng lấy ra tâm sen ngàn năm và vạn năm băng tâm quả.

Anh cũng không có vội vã luyện chế ngay, mà nuốt xuống viên bồi nguyên đan vừa luyện chế kia, rất nhanh linh lực đã được phục hồi.

Sau khi nuốt viên đan dược xuống bụng, rõ ràng cảm nhận được viên đan dược này và đan dược do ông già Thiên Ma luyện chế quả nhiên khác biệt vô cùng lớn.

Tiên đan này có dược hiệu tốt hơn nhiều, có cảm giác viên bồi nguyên đan này xâm nhập vào tĩnh mạch rất thoải mái, tốc độ phục hồi linh lực cũng rất nhanh.

Sau này có sự hỗ trợ của loại tiên đan này, e rằng tốc độ tu luyện kim đan sẽ tăng lên rất nhiều.

Nửa giờ sau, Trương Thiên mở mắt ra.

Anh giơ tay lên, cảm giác sức mạnh tràn đầy, thậm chí còn cảm thấy linh lực trong người càng thêm thuần khiết hùng hậu.

Rất vui!

Vươn mình một cái, Trương Thiên lại một lần nữa tiến về chỗ lò luyện tiên đan phía trước, phát linh lực huyễn hóa thành lửa, vững vàng khống chế nhiệt hỏa, sau đó ném vạn năm băng tâm quả vào.

Vạn năm băng quả này cần thời gian luyện chế tương đối lâu…
Vạn năm băng tâm quả màu lửa đỏ dưới nhiệt độ luyện chế cao sau khoảng nửa giờ, rốt cuộc cũng chậm rãi tan chảy từng phần, chắt lọc thành tinh hoa màu lửa đỏ.

Lúc này, Trương Thiên lại bỏ tâm sen ngàn năm vào.

Tâm sen ngàn năm vừa bỏ vào thì đã có thay đổi, lớp vỏ xanh biến mất, phát ra ánh sáng màu vàng mờ ảo.

Theo dòng linh lực luyện hóa của Trương Thiên, ánh sáng màu vàng mỗi lúc một rõ, giống như một quả cầu ánh sáng có thể phát ra tia sáng vạn trượng.

Bấy giờ, Trương Thiên khống chế linh lực, điều khiển tinh hoa vạn năm băng tâm quả màu lửa đỏ và dịch thủy hòa tan cùng với quả cầu ánh sáng tâm sen.

Cả hai chạm vào nhau, quả cầu ánh sáng nhấp nhô, tinh hoa đỏ rực bắt đầu bám vào nó.

Vù vù!
Quả cầu ánh sáng giống như một vòng xoáy, tinh hoa màu đỏ chiết xuất từng chút một tiến vào bên trong quả cầu ánh sáng.

Bề mặt của quả cầu ánh sáng bắt đầu mờ đi.

Cuối cùng, quả cầu ánh sáng biến thành một vật thể màu nâu!
Trương Thiên lúc này nhanh chóng gia tăng linh lực, luyện hóa ở nhiệt độ cao, vật thể màu nâu kia bắt đầu dung hợp hóa thành đan.

Giờ là thời điểm căng thẳng nhất!
Trán Trương Thiên cũng bắt đầu chảy ra mồ hôi nóng bỏng, đương nhiên một phần cũng là do căng thẳng.

Hóa ma đan có thể luyện thành hay không, chính là vào thời khắc này, linh lực từ từ tăng lên, hương đan đậm đà bắt đầu bay ra.

Mấy người bên ngoài cửa sắp ngủ gật, lại cảm thấy hăng hái, lúc này bọn họ bắt đầu cảm nhận được dưới chận mình có một cơn gió khác thường ập vào trong phòng của Trương Thiên.

Hai tay Trương Thiên nắm chặt lò luyện tiên đan, một lần nữa tăng cường luyện hóa hóa ma đan.

Hóa ma đan dẫn gió đến, như thể đang hấp thụ linh khí xung quanh phái Càn Võ.


Trong khoảnh khắc, đan gió phía trêи tiểu điện của Trương Thiên tụ lại càng ngày càng nhiều, giống như một vòng xoáy lớn lơ lửng trêи nóc nhà, thỉnh thoảng còn có một vùng màu đỏ sậm nổi lên.

Bùm!
Trương Thiên duy trì thêm nửa canh giờ, đột nhiên, một tia sáng màu đỏ bắn ra cùng hương đan đậm đà tản ra khắp bốn phương tám hướng.

Về phần hóa ma đan đã thành hay chưa, Trương Thiên cũng không rõ.

Nhìn thấy bên trong linh lực của mình không có ma đan, Trương Thiên hơi sững sờ: “Thất bại rồi?”
Thế nhưng ngừng lại một lúc, Trương Thiên lại phát hiện điểm khác thường, bên trong lò hình phễu trong lò luyện tiên đan, có một đồ vật đang quay với tốc độ cực lớn, phát ra tiếng ‘ầm ầm’ vang dội.

Trương Thiên xuất ra một luồng linh lực, một viên đan dược màu lửa đỏ đã bị anh khống chế.

Cái này?
“Hóa ma đan, thành rồi!” Trương Thiên cười híp mắt, kϊƈɦ động bóp nhẹ viên đan dược.

Rõ ràng không sai, đây chính là hóa ma đan mà Tiểu Lục cần!
Có thứ này, Tiểu Lục muốn bước vào cảnh giới tu ma, đó là mười phần chắc chín.

“Một đêm nỗ lực, cũng may không có uổng phí!” Trương Thiên thở ra một hơi, nhẹ nhàng cảm thán.

Trương Thiên đứng dậy, bỏ lò luyện tiên đan và hóa ma đan vào bên trong nạp giới, sau đó vui vẻ đẩy cửa bước ra.

Bên ngoài, giờ đã là ban ngày.

Rốt cuộc đã luyện chế bao lâu, Trương Thiên cũng không rõ, chỉ thấy bên ngoài có chín người quầng mắt thâm đen, kϊƈɦ động chạy về phía Trương Thiên.

Trương Thiên nhíu mày hỏi: “Mọi người ở phái Càn Võ ngủ không quen sao?”
“…” Mọi người im lặng!
Còn không phải bị đan dược của Trương Thiên cậu hại tò mò không ngủ nổi sao? Từ ba giờ đêm ngày hôm qua, bọn họ vẫn đứng chờ ngoài này, chính là chờ Trương Thiên đi ra, ít nhiều hỏi thăm tình hình đan dược một chút.

“Tiểu Thiên, con đây là đang luyện chế đan dược cấp phẩm bao nhiêu vậy?” Nhị trưởng lão hỏi.

Tam trưởng lão kinh ngạc thán phục: “Tôi vừa rồi nói gặp quỷ rồi, có một tia sáng màu đỏ xuất ra? Loại chuyện này trước giờ tôi chưa từng thấy bao giờ cả!”
Một vị hộ pháp dụi dụi mắt nói: “Tam trưởng lão, tôi cũng nhìn thấy ánh sáng màu đỏ.


Thiên Ma nhịn không được, đan dược là thứ mà cả đời này ông ấy theo đuổi, hiếu kỳ hỏi: “Mau cho tôi xem viên đan dược cậu luyện chế một chút.


Vân Thiên cũng gật đầu nói: “Trương huynh, có thể xem một chút không, tất cả mọi người đều đoán là đan dược cấp cửu phẩm!”
“Một buổi tối, à không đúng, mấy giờ cũng có thể xuất ra được đan dược cấp cửu phẩm, tiểu Thiên thật sự quá lợi hại.


” Tứ trưởng lão nói.

Đối diện với sự hiếu kỳ của bọn họ, Trương Thiên dường như cũng không thể từ chối được.

Nhưng anh tuyệt đối sẽ không lấy ra hóa ma đan, nhỡ chẳng may ông già Thiên ma cướp đi nghiên cứu thì phiền toái to.

Anh từ trong nạp giới lấy ra một viên bồi nguyên đan sơ cấp đã luyện chế được ngày hôm qua.

Ông lão Thiên Ma quả nhiên không phụ sự kì vọng của mọi người, nhoáng cái cướp luôn viên đan dược, sau đó đưa lên mũi ngửi ngửi một chút, lớn tiếng cảm thán nói: “Đan dược tốt, nhưng vẫn còn chưa đạt đến cấp cửu phẩm, thứ này hình như là đan dược cấp bát phẩm!’
“Đan dược cấp bát phẩm sao?” Nhị trưởng lão hai mắt trừng lớn lặp lại.

“Oa, mặc dù không phải là cửu phẩm, nhưng trong một buổi tối mà Trương Thiên có thể luyện chế được một viên bát phẩm sao?” Tam trưởng lão cảm thán.

Tứ trưởng lão ca ngợi: “Tiểu Thiên, tên nhóc này đỉnh thật đấy!”
Ngay cả ông lão Thiên Ma cũng không nhịn được than nhẹ: “Lão phu thật sự không bằng tên tiểu tử cậu.


Ha ha, chỉ là một viên bồi nguyên đan sơ cấp mà thôi, mấy ngươi có cần phải kϊƈɦ động đến mức này không?
Nếu lấy ra hóa ma đan, các người không phải sẽ bị dọa sợ mất răng sao?
Đột nhiên, Trương Thiên lấy ra mấy viên tiên đan luyện chế được ngày hôm qua.

Anh ho khan hai tiếng nói: “Ai nói chỉ có một viên, chỗ này không phải là mấy viên sao?”
“Chỉ là tối hôm qua vô tình luyện chế được thôi.


Mấy viên?
Mọi người ngạc nhiên tiến lại gần, cầm lấy tất cả đồ trong tay của Trương Thiên, ở một bên kinh hãi hô nhỏ, giống như một đám trẻ con mới vừa vào thành phố.

Trương Thiên bất đắc dĩ lắc đầu.

Anh nhìn đồng hồ một chút, đã hơn mười giờ, lần này đã luyện chế được hóa ma đan, Trương Thiên chờ không nổi nữa phải mau chóng trở về.

Anh muốn cho Tiểu Lục nhanh chóng thử uy lực của tu ma.

Đinh đinh đinh!
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là Lâm Tử Thanh gọi.

Trương Thiên chậm rãi nhận điện thoại: “Tử Thanh, có chuyện gì vậy?”
Lâm Tử Thanh đầu dây bên kia ngữ khí khẩn trương, hốt hoảng nói: “Trương Thiên, xảy ra chuyện lớn rồi!”
….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận