Cuồng Tế Vô Song


Cung chủ nhíu mày: “Bản cung mười sáu tuổi xuất chiến đoạt lệnh Hào Long có vấn đề gì không?
“Mau xem cho bản cung, cơ thể của bản cung rốt cuộc là bị sao sao!”
Ai da!
Trương Thiên kinh ngạc nhìn cung chủ, trong lòng thầm nghĩ: “Thật sự mới hai mươi tuổi thôi sao?”
Vậy không phải còn nhỏ tuổi hơn cả Lâm Tiểu Nhã sao?
Không đúng!
Nếu như cung chủ mới chỉ hai mươi tuổi, vậy chuyện tiền bạc giải thích như thế nào?
Không phải nói chứ hồi nhỏ, sư phụ cung chủ đã dặn dò chỗ tiền cùng phiếu lương thực kia là của người giàu có sao?
Nếu tính theo như thế, cung chủ cũng phải ít nhất bốn mươi tuổi trở lên!
Nếu như là bốn mươi tuổi, cái kia dẫu sao cũng còn có thể giải thích được, vì sao nước lại tràn nhiều như vậy.

Vẻn vẹn hai mươi tuổi thì không thể nào như thế này được!
Bởi vì cái gọi là ba mươi tuổi như sói, bốn mươi tuổi như hổ, năm mươi tuổi…
Trương Thiên khó chịu nhìn cung chủ: “Cung chủ, căn bệnh này của cô rất kì lạ, nếu cô che giấu khiến tôi chẩn đoán sai bệnh, thì sẽ khiến thân thể của cô bị thương nặng đấy.


“Cung chủ, cô chắc chắn cô mới hai mươi tuổi thôi sao?”
Trương Thiên nhíu mày nhìn cung chủ.

Cung chủ đỏ mặt nhíu mày, ánh mắt lấp lóe, né tránh ánh mắt của Trương Thiên.

“Ha ha, cung chủ quả nhiên không thành thật!” Trương Thiên hừ cười.

Vừa nhìn đã biết cung chủ đang chột dạ, con gái phái Di Âm đúng là cần thể diện hơn cần sống mà!

Cung chủ mím môi, cắn răng, ấp úng nói: “Bản cung…hai mươi chín…”
Cô thề nếu như không phải mình lúc này toàn thân khó chịu, nội hỏa đốt tâm, cô tuyệt đối không muốn tiết lộ tuổi thật của mình.

Trương Thiên nhíu chân mày nghiền ngẫm nói: “Cung chủ xác định không phải bốn mươi, mà là hai mươi chín? Không có gạt tôi đấy chứ?”
Cung chủ phun ra một hơi lạnh lẽo: “Bản cung nhìn già như thế sao?”
“Lời bản cung nói với anh là thật!”
Trông chính xác chỉ chừng hai mươi, thậm chí còn trẻ hơn, cho nên mới không dễ dàng đoán ra được!
Hai mươi chín? Gần tới tuổi sói rồi, có loại phản ứng tràn nước như này cũng còn tạm được!
Chỉ là không ngờ được, cung chủ gần ba mươi tuổi vẫn là một bà cô già…
So sánh với nữ sinh bây giờ, đoán chừng ở cái tuổi ấy đã đổi một trăm tám mươi người bạn trai rồi?
Trương Thiên hừ cười: “Được rồi, xem ra cô cũng không gạt tôi!”
“Tôi mới vừa nhìn cơ thể cô, thực ra cung chủ muốn giải phóng loại thống khổ này, chỉ cần lên tắm là có thể giải trừ rồi…
Cung chủ không tin lắm: “Chỉ đơn giản như vậy sao? Không cần phải làm thêm trị liệu gì khác?”
Trương Thiên cười: “Bệnh này à, cũng không được coi là nghiêm trọng…”
“Nếu nhất định phải dặn dò những thứ khác, tôi nói thích làm cái gì cứ làm, cung chỉ chỉ cần không khiến bản thân mình ấm ức, thì muốn làm gì cũng được.


“Hả?” Cung chủ mê man.

Trương Thiên gật đầu, lộ ra vẻ nghiêm túc: “Tuyệt đối có hiệu quả, cố gắng tắm rửa lâu một chút là được rồi.


Cung chủ tin Trương Thiên, thành khẩn gật đầu.

Trở về phòng, Trương Thiên đưa quần áo cho cô ta, lập tức liền vọt vào trong phòng tắm.


Sau khi đi vào, lại phát hiện không biết phải mở vòi như thế nào.

Lại mồi hồi nhẫn nhịn, gọi Trương Thiên đi vào, dạy cô cách mở vồi.

Lúc này, cung chủ nhìn Trương Thiên, có một loại xúc động khô nóng, loại cảm giác này đối với phụ nữ cực kì mãnh liệt…
Nếu không phải có cái thân phận Di Âm phái này kiềm chế, đoán chừng đã không nhịn được mà kêu lên thành tiếng rồi…
Trương Thiên cười trộm: “Chúc cung chủ vui vẻ!”
Cho nước vào trong, sau đó Trương Thiên đi ra ngoài, vô cùng giễu cợt: “Ai, cuồng dã như thế, xem ra hai mươi, ba mươi năm nhẫn nhịn, quá thật có chút đau đớn.


“Ha ha ha!”
Cung chủ ở bên trong ngâm nước lạnh, trong đầu vậy mà thỉnh thoảng lại hiện lên hình bóng của Trương Thiên!
Cái này cũng khó trách, dù sao hơn hai mươi năm, tiếp xúc nhiều nhất cũng chỉ với Trương Thiên, hơn nữa, Trương Thiên còn là một người đàn ông khỏe mạnh…
Trương Thiên không chiếm được chút may mắn nào của cung chủ, nhưng cũng chỉ thế thôi.

Anh ngồi trên ghế sô pha, suy nghĩ về chuyện ngày mai.

Người của phái Hòa Nghĩa tại sao lại muốn đại hồn đan?
Nếu như có nước M nâng đỡ, vậy thì người nước M đứng phía sau kia cũng muốn có được đại hồn đan…
Đại hồn đan này, đối với người tu luyện mà nói, có tác dụng kéo dài tuổi thọ, khởi tử hồi sinh, những dị năng giả kia chẳng lẽ cũng biết tác dụng của đại hồn đan?
Kỳ lạ!
“Phái Hòa Tông này và tổ chức Hừng Đông, hoặc là giữa Dương Tiêu và đám người này không có quan hệ gì cả?” Trương Thiên thì thầm.


Nhưng có thể biết nhà họ Tần có đại hồn đan, hơn nữa còn rất khéo léo đặt giao dịch ở khu vực vùng biển Đài Loan, như thế có thể tránh thoát khỏi sự ảnh hưởng của đại tướng Tần!
Đây nhất định là đã có chuẩn bị sẵn từ trước, là một giao dịch đã được tính kế cẩn thận.

Nhưng cho dù là một số dị năng giả, ở trước mặt cung chủ thì cũng không phải là sức ép gì quá lớn!
Trương Thiên lấy ra lò luyện đan của mình, đêm nay anh dự định sẽ luyện chế một ít đan dược.

Ngược lại ở trong phòng thì cũng không thể làm ra động tĩnh gì được.

Tựa như tu luyện bản nguyên lôi điện, bảo vật như vậy vẫn không thể để cho cung chủ thấy được.

Về phần tu luyện thực lực, thành quả chỉ có thể là bình thường mà thôi…
Tu luyện trăm ngàn ngày, còn không bằng một phần nghìn phương thức tu luyện đặc biệt với Lâm Tử Thanh!
Trương Thiên dùng lò luyện đan tiên văn, cầm một ít dược liệu cấp thấp, bắt đầu luyện chế tiên đan.

“Anh…Lại còn biết cả luyện đan?”
Một giọng nói không hài hòa vang lên trong phòng.

Hiển nhiên là cung chủ Sơ Âm.

“Tôi biết luyện đan rất lạ thường sao?”
“Thuật luyện đan trên đời này vốn là hiếm có, luyện đan sư lại càng ít, ở Cửu Châu đã từng nghe nói có một tiền bối tên là Thiên Ma biết, về sau ông ấy ẩn cư không có truyền nhân, nếu như anh biết luyện đan, đương nhiên là chuyện có thể làm chấn động Cửu Châu rồi!”
“Hì!” Trương Thiên cười nói: “Tôi không biết luyện đan, tôi đây chẳng qua là sắc một chút thuốc mà thôi, tôi không phải đã nói tôi là thần y rồi hay sao…”
“Thì ra là thế, bản cung cũng cảm thấy anh không biết, chỉ là sấy khô thuốc mà thôi!”
“Ặc!”
Trương Thiên nhẹ giọng nói, sau đó xoay người: “Cung chủ tắm nhanh vậy sao?”
“Suýt…cung chủ…cô đây là!”
Tóc cung chủ ướt nhẹp, mặc một bộ quần áo mỏng manh, trong lúc nhất thời có cảm giác không ngăn được sóng lớn…
Sắc mặt cung chủ đỏ bừng, bị chuyện Trương Thiên biết luyện đan làm cho ngây người, quên mất quần áo của mình!
Nhưng cô cũng không che lại, mà thay vào đó duỗi hai cái chân dài, xích lại gần Trương Thiên, thở dốc nói: “Trương Thiên, bản cung hình như không giải trừ được sự khó chịu trong người, không thể khiến cái cảm giác khô nóng kia biến mất…”

“Anh phải giúp tôi!”
Cái này…
Cung chủ, cô như này, thật sự tốt sao?
Chuyện này Trương Thiên tôi không phải là không thể giúp, chỉ là tôi sợ đợi lát nữa xong có người muốn hủy luôn cả cái khách sạn này.

Ngày khác cung chủ biết bản thân mình hôm nay phát bệnh, còn quang minh chính đại nói với Trương Thiên như này, nhất định sẽ xấu hổ không thôi.

Trương Thiên cười khổ!
Chắc hẳn cung chủ cũng không biết phải giải quyết như thế nào, hơn nữa, tắm cũng không thể giúp độ tuổi như lang sói này hạ hỏa được.

“Này, cung chủ!”
“Vẫn là để tôi đến giúp cô…”
Cung chủ đến gần một chút, gật đầu: “Được!”
Mùi hương trí mạng của phụ nữ xông vào mũi, lửa nóng hơi bốc lên, vô cực chi môn suýt chút nữa thì mở ra.

Nếu thật sự vô cực chi môn mở ra, đêm nay Trương Thiên sẽ chịu đủ…
Trương Thiên cố nhịn, xòe tay, lấy ra mấy cây ngân châm từ bên trong nạp giowid!
“Cung chủ, kiên nhẫn một chút, tôi giúp cô hạ châm!”
“Ừm!” Cung chủ mím môi gật đầu.

Trương Thiên mỉm cười, kỳ thật loại hạ châm này cũng sẽ không mang đến đau đớn cho cung chủ, ngược lại sẽ có một cảm giác bay bổng lên tận trời…
Xát xát!
Ngân châm trong tay của Trương Thiên nhanh chóng đâm xuống!
Huyệt dũng tuyền, huyệt thái khê!
Hai ***** ** cố nguyên đại bổ thận, cho cung chủ thư giãn một chút.

Xì xì xì!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận