Lời nói của cô dường như không có vấn đề gì cả, thậm chí khi nghe thấy điều đó, ngay cả một câu phản bác Dịch Vu Lan cũng không nói nên lời.
Anh thật sự cho rằng Dịch Như Hứa là vật sở hữu của riêng mình, cũng hy vọng cô sống không nổi khi rời xa mình, hơn nữa cho tới nay, anh đều coi đó là mục tiêu mà nỗ lực.
Nhưng không biết vì sao, sau khi nghe chính miệng cô nói ra lời này, Dịch Vu Lan chỉ cảm thấy lồng ngực khó chịu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh luôn cảm thấy, nếu nhất định phải nói trên đời này có người nào đặc biệt thấu hiểu anh, vậy khẳng định Dịch Như Hứa có thể coi là một người… có lẽ cô cũng chính là người duy nhất.
Sau khi biết tất cả những mặt tối và sự riêng tư chưa từng được tiết lộ của anh, cô vẫn ở lại bên cạnh anh như cũ, lớn lên cùng nhau từ nhỏ tới lớn, chậm rãi xoa dịu cảm giác tịch mịch và cô độc của anh.
Kỳ thật, sự thông minh của Dịch Vu Lan đối với chính anh mà nói cũng là một con dao hai lưỡi. Mặc dù hiểu rõ lý lẽ, nhưng đồng thời anh cũng có thể nhìn ra bộ mặt đạo đức giả của người ngoài khi họ đối xử với anh, cùng với sự thật ba mẹ anh chỉ quan tâm tới bản thân của họ.
Từ khi còn nhỏ anh đã không có cách nào tin tưởng người khác một cách bình thường, có khi phải cưỡng ép bản thân mình đi ứng phó với những nụ cười giả dối và ghê tởm đó, ngay cả việc hít thở thôi anh cũng cảm thấy mệt mỏi.
Nhưng mỗi lần quay đầu lại, chỉ cần nhìn thấy Dịch Như Hứa vẫn còn ở bên cạnh, chỉ cần người anh có thể dang rộng hai tay ôm thật chặt vẫn còn ở đó, anh sẽ có một nơi để nương tựa ở bất cứ đâu, trái tim không tín nhiệm bất cứ một ai rốt cuộc cũng có thể đặt xuống mặt đất.
Dịch Vu Lan vùi đầu vào cần cổ Dịch Như Hứa, hít sâu một hơi, gắt gao ôm chặt lấy cô.
“Như Như, điều đó thật tốt.” Dịch Vu Lan xoa nắn một phạm vi nhỏ trên người cô, hận không thể xâm nhập toàn bộ thân thể của mình vào linh hồn cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh dùng sức hôn lên sườn cổ cô, sau đó đẩy ngã cô xuống giường, kéo chăn bọc lấy hai người, thậm chí máy quay ghi lại tất cả những hình ảnh này đều trở nên thừa thãi.
“Em có thể hoàn toàn sống dựa vào anh là tốt rồi.” Dịch Vu Lan ghé lên người cô, tùy ý hạ xuống từng nụ hôn hỗn độn, dụi trán vào mái tóc buông xõa trên ga giường, dương vật không ngừng di chuyển qua lại trên kẽ mông và cửa động thịt của cô.
Anh nắm lấy tay cô, cùng cô đan chéo mười ngón tay ở trên giường, hơi thở càng thêm dồn dập hơn so với ngày thường “Nếu anh không còn nữa, em hãy tự hủy diệt chính mình, không cần sống cô đơn một mình trên thế giới này.”
“Anh…” Dịch Như Hứa quay đầu lại nhìn thấy mắt trái của Dịch Vu Lan dưới ánh sáng tối tăm nhàn nhạt, lộ ra cảm xúc màu đen yên lặng và sâu thẳm, phảng phất như xuyên thấu qua không khí khắc từng nhát từng nhát lên trái tim cô, ngay cả linh hồn cũng không ngừng nổ vang vì điều này.
Giọng điệu của Dịch Vu Lan mang theo sự thống khổ rõ ràng, anh cúi đầu dán lên sườn mặt cô, bất đắc dĩ kéo kéo khóe môi, nụ cười mang theo vài phần chua xót.
“Nếu cuối cùng anh không thể bảo vệ em được nữa, em tiếp tục sống sót sẽ phải chịu rất nhiều đau khổ. Trên đời này có rất nhiều điều tồi tệ, có nhiều khi tồn tại là một chuyện còn gian nan hơn cả cái chết.”
Có lẽ bởi vì không có quá nhiều tình yêu và chấp niệm đối với thế giới này, Dịch Vu Lan giao phó toàn bộ chỗ dựa tình thần của mình lên người Dịch Như Hứa.
Anh chắc chắn mình là người méo mó và bệnh hoạn, cho nên anh biết rõ ràng rằng mình không có năng lực đi dạy dỗ Dịch Như Hứa sống một cuộc sống tràn ngập năng lượng tích cực.
“So với một người độc lập kiên cường, dùng hết toàn lực cũng phải cố gắng sống sót, anh càng sợ em bị ấm ức, chịu quá nhiều đau khổ.” Giọng nói của Dịch Vu Lan chậm lại, ma chú mê hoặc đáng sợ được anh nói ra một cách trầm lặng mà dịu dàng “Không cần miễn cưỡng chính mình, em vốn là một thiên thần bên người Chúa, nếu tất cả mọi người cảm thấy em là ác quỷ, vậy sau khi em rời khỏi, bọn họ sẽ bắt đầu yêu thương em.”
Dịch Như Hứa đang trải qua từng đợt khó chịu, cô không biết nguồn gốc của loại cảm giác này tới từ nơi nào, nhưng suy nghĩ về một tương lai hoàn toàn u ám lại càng ngày càng sâu.
Trong bầu không khí u ám này, cô càng muốn nắm chặt lấy anh, người này giống như một vệt sáng duy nhất trong sinh mệnh của cô, khiến cả thể xác và tinh thần của cô đều cảm nhận được sự vui thích, đồng thời cũng khiến linh hồn đang thức tỉnh của cô vì thế mà cảm thấy đau đớn tới tột cùng.
Cô trầm mặc thật lâu, cuối cùng dùng khóe mắt nhìn họa tiết trên ga trải giường, giọng nói nhẹ nhàng: “Vậy anh có thể chuẩn bị thuốc giúp em được không? Sau khi uống vào, không cần quá thống khổ mà vẫn có thể chết được.”
Bọn họ nói chuyện về sự sống và cái chết tựa như đang nói những câu chuyện hằng ngày, Dịch Vu Lan đặt một nụ hôn trên tấm lưng trần tuyết trắng của cô, anh hôn một cách trịnh trọng, ánh mắt cũng vô cùng nghiêm túc.
“Được, nếu tương lai mối quan hệ này bị dồn ép tới mức tuyệt vọng, vậy thì cùng chết đi.”
Dịch Như Hứa nghe xong dừng một chút, sau đó gật đầu đồng ý.
Cô đưa tay ra phía sau, nắm lấy dương vật của anh yên lặng nhét vào bên trong âm đạo của mình. Dịch Vu Lan dùng ngón trỏ ấn lên mông Dịch Như Hứa, ngón cái giữ dương vật của mình không cho nó lệch khỏi vị trí, khi quy đầu hoàn toàn chìm sâu vào trong âm đạo, toàn bộ côn thịt của anh đã thâm nhập vào bên trong.
Anh phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, cúi đầu hôn lên lưng và sau gáy cô, thân dưới nhẹ nhàng vận động qua lại trong mắt thịt, phóng thích dục vọng trong thân thể đồng thời cảm giác tinh thần cũng được thanh lọc, sự chiếm hữu toàn diện từ thân thể cho tới tinh thần đã gột rửa tất cả nỗi bất an trong lòng anh.
Không thể sống một mình nếu rời khỏi đối phương, vậy thì tốt nhất nên cùng chết với đối phương, đặt ở trong mắt mọi người tuyệt đối là ly kinh phản đạo (*), nhưng Dịch Vu Lan không cho là như vậy, anh cảm thấy nếu không làm như thế, căn bản là vì tình yêu chưa đạt tới cực hạn.
(*) ly kinh phản đạo; ngang ngạnh; bướng bỉnh; phản đạo; bất trị; chống đối; phản loạn; trái nguyên tắc
Thứ anh theo đuổi không phải là cuộc sống dài lê thê nhàm chán mà là một khoảnh khắc nào đó rực rỡ đến tột cùng.
Anh theo đuổi sự hoàn hảo và tuyệt đối, anh chỉ có thể đạt tới cực hạn về mặt tình cảm và nhục dục khi ký thác toàn bộ thể xác và tinh thần cùng nhau, còn sự hợp thể về tình cảm và tâm hồn là tình yêu cực hạn nhất mà anh muốn có.
Mất gần hai mươi năm để mài giũa nguyện vọng này, hiện giờ rốt cuộc mọi chuyện đã đạt tới sự hoàn hảo, những nhu cầu khác tạm thời không nói tới, ít nhất trên phương diện tình cảm, cả đời này anh đã không còn sở cầu nào khác.
/*/
Trong phòng tràn ngập hương vị tình dục, chỉ có ánh đèn hành lang bật sáng, ở trong phòng cũng có thể nghe thấy tiếng gió thổi bên ngoài.
Dịch Như Hứa vừa mới làm tình, gương mặt bị bao phủ bởi một màu ửng hồng do nhu cầu sinh lý được thỏa mãn, trên người cô có không ít dấu tay và dấu hôn, một chốc một lát không thể biến mất ngay được. Đương nhiên, vị trí sắc tình nhất vẫn là hoa huyệt giữa hai chân cô, chất lỏng màu trắng ngà đang chậm rãi rỉ ra ngoài, ngoại trừ không chứa tinh trùng sẽ không khiến cô mang thai, thoạt nhìn không khác gì tinh dịch bình thường.
Dịch Vu Lan với thân thể trần trụi ngồi ở mép giường, anh đang xem lại video do camera quay lại, một bàn tay mảnh khảnh đặt lên cánh tay anh, sau đó là bộ ngực mềm mại dán lên lưng anh, cô kéo theo mùi hương thơm mát tiến lại gần, gác cằm lên vai anh.
“Người thật ở đây anh lại không thích xem, ngược lại xem video một cách thích thú, trong đó có gì hay ho?”
“Ghi lại rồi.” Dịch Vu Lan lui về phía sau một chút, trong màn hình, cả hai người đều vùi mình trong chăn, thanh âm nói chuyện phiếm rất rõ ràng.
Dịch Như Hứa nói nếu anh không còn nữa, cô nguyện ý chết cùng anh.
“Lời em nói, anh đã ghi âm hết rồi.” Dịch Vu Lan yêu thích không muốn buông tay, cho dù anh biết Dịch Như Hứa ngốc nghếch sẽ nhanh chóng quên mất những gì mình đã nói, thậm chí còn không nhớ rõ rốt cuộc mình đã hứa hẹn điều gì, nhưng anh vẫn sẵn sàng coi nó như một loại an ủi tâm lý, chỉ nghĩ tới thôi đã cảm thấy vô cùng thoải mái rồi.
“Không cần thiết phải nghe ghi âm, em có thể nói lại cho anh nghe.”
“Không giống nhau.” Dịch Vu Lan thở dài “Thời điểm em nói lời đó mang lại cho người ta cảm giác rất khác biệt, lúc trước khi em nói những lời đó thật sự rất xúc động, hiện tại nói lại sẽ có chút không tận tâm.”
“Nếu anh không để ý tới lời em nói, em sẽ xóa toàn bộ video của anh, khiến anh chỉ có thể nhìn em.” Dịch Như Hứa không có ý nghiêm túc, ngược lại dán lên lưng anh duỗi tay ra phía trước sờ soạng lông mu và dương vật của anh.
Dịch Vu Lan ngẩng đầu nhìn cô, duỗi tay khuấy đảo một chút trong khoang miệng của cô, sau đó chỉ vào dương vật mà cô đang đùa bỡn trong tay.
“Ngồi xổm xuống liếm giúp anh, anh sẽ luôn nhìn em.”