Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng

“Nào có. Ngày mai em đến Thư Á báo danh.”

“Có thật không? Mà em chưa từng làm công việc thư ký, có thể không tốt không?” Sau khi hưng phấn, Hoắc Nhĩ Phi vừa nghĩ tới mình không hiểu công việc thư ký, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi suy sụp xuống.

“Không sao, để Monica dạy em, rất đơn giản.”

“Ông xã, anh thật sự quá tuyệt!” Hoắc Nhĩ Phi vui mừng “Chụt” một cái bên khóe miệng ông xã.

Công việc thư ký, trước kia cô chưa từng thích cũng chưa từng có hứng thú chút nào, cũng chưa từng nghĩ có một ngày sẽ đi làm công việc này.

Nhưng bây giờ tình huống không giống nhau, làm thư ký cho ông xã, một trải nghiệm rất mới lạ ~

“Anh rốt cuộc tuyệt không hay tuyệt, thử một chút thì biết.” Thư Yến Tả tỏ vẻ mập mờ, bàn tay trực tiếp luồn vào phía dưới mèo nhỏ, ngón tay đưa vào...

“Ưmh...” Hoắc Nhĩ Phi thở gấp mềm nhũn đi.

Tiếng rên rỉ mê lòng người đan xen với tiếng thở dốc, nhiều tiếng lọt vào tai, ngay cả ánh trăng giữa không trung cũng lặng lẽ trốn vào trong đám mây, rất mắc cỡ đó ~ dieendaanleequuydonn

Buổi sáng thứ hai, Hoắc Nhĩ Phi quả nhiên đi Thư Á báo danh.


Một bộ đồ công sở thành phần tri thức màu đen, vớ đen, giày cao gót, tóc cột sau gáy, tinh thần sảng khoái.

Nhất là vóc người trước lồi sau vểnh vô cùng có liều lượng! Cả người tỏ vẻ thành thục tao nhã quyến rũ của phụ nữ, hoàn toàn thoát khỏi bóng dáng cô gái nhỏ tùy tiện trước kia.

Hoắc Nhĩ Phi vì kiêng dè, cố ý không ngồi cùng xe với Yến đến công ty.

(Quần chúng đấm ngực: Cô coi chúng tôi là kẻ mù hay người ngu! Cả Thư Á thậm chí cả Hương Cảng, ai không biết ai không rõ Hoắc Nhĩ Phi cô là vợ yêu của ma vương khát máu Thư Yến Tả! Đó là hoàn toàn cưng chiều đến tận xương.)

Sửa sang lại dáng vẻ của mình, cất bước đi vào trong tòa nhà.

Cho dù nói như thế nào, hôm nay cũng là ngày đầu tiên mình đi làm sau thời gian hai năm, muốn biểu hiện tốt một chút mới được.

Nữ nhân viên lễ tân sảnh trước vẫn là người đó, vừa nhìn thấy Hoắc Nhĩ Phi vội vàng ra đón, cười đến hơi nịnh nọt, “Phu nhân, ngài cần làm gì?”

“Tôi tới đi làm, chỉ có điều tôi quên đi như thế nào, cô dẫn tôi lên đi.” Hoắc Nhĩ Phi cười híp mắt nói.

“Đi làm?” Nữ nhân viên lễ tân sảnh chính hơi kinh ngạc trong lòng, cô ấy còn cần đi làm? Đi làm là giả, đi nhìn tổng giám đốc mới là thật thôi...

“Đúng vậy, đi làm.”

“A, mời tới bên này, tôi dẫn ngài đi lên.” Phu nhân của boss đó! Không đắc tội nổi, chỉ có thể nịnh hót.

Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy cô gái này hơi sợ mình, cô có đáng sợ như vậy không? Không khỏi sờ mặt mình một cái, trước khi ra cửa có soi gương mà, thoạt nhìn rất thân thiện đấy!

Tràn đầy nghi ngờ đi theo cô ta vào thang máy.

Sáng sớm, Thư Yến Tả đã nói trước với Monica, nói Phi Phi muốn tới trải nghiệm công việc thư ký, để cho cô dẫn dắt Phi Phi, làm một chút công việc đơn giản là được.

Cho nên, khi thấy Hoắc Nhĩ Phi với bộ đồ công sở thì cô cũng không tỏ vẻ kinh ngạc nhiều, giống như bình tĩnh nói cho cô ấy biết một chút hạng mục công việc cơ bản nhất. die~nd a4nle^q u21ydo^n

Nói đến sau, Hoắc Nhĩ Phi lại bắt đầu quan tâm đến chuyện lớn cả đời của Monica rồi.


“Monica, cô có bạn trai chưa?”

“Còn chưa có.” Giọng Monica thật lạnh nhạt thật bình tĩnh.

Hoắc Nhĩ Phi một phát túm lấy tay Monica, ý vị sâu xa nói: “Phụ nữ tốt nhất không nên kết hôn sau ba mươi tuổi, quá ba mươi tuổi sinh đứa nhỏ rất khó khăn, cô sao ưu tú vậy, nhưng không thể để cho mình trở thành đấu sĩ còn dư lại!”

“Ừ, chỉ có điều chưa gặp được người thích hợp mà thôi, mà tôi, lại không thích chấp nhận, kết hôn là chuyện cả đời, vẫn còn cần cẩn trọng suy tính.” Monica sao lại không hiểu đạo lý này, không có người phụ nữ nào không hy vọng gặp được ông xã của mình.

“Đó là đương nhiên, nếu như gặp được người thì phải sớm xuống tay ~ tôi cảm thấy trong công ty có mấy quản lý cũng không tệ, dáng dấp tuấn tú lịch sự.” Hoắc Nhĩ Phi cười đến rất gian.

“Công ty không cho phép nhân viên nội bộ nói yêu đương, lại nói không phải cứ dáng dấp không tệ thì có thể.” Monica cười cười, Phi Phi vẫn nhiệt tình như vậy, cô ấy và boss hai người thật tốt, thật sự khiến cho người ta hâm mộ.

Mà ông xã của mình, còn ở đâu đây?

“A... Đúng thế.” Hoắc Nhĩ Phi thở dài, cô dĩ nhiên biết rất nhiều công ty đều không cho phép nhân viên trong công ty nói chuyện yêu đương, chỉ có điều thoáng chốc quên mất mà thôi.

“Này, tôi phải làm việc, tránh cho Yến nói tôi tới chơi, nhưng mà, tôi có thể làm những gì?” Hoắc Nhĩ Phi gãi gãi đầu, hơi luống cuống, hoàn toàn không hiểu ra sao.

“Nếu không cô pha ly cà phê cho boss đi, ra cửa đi thẳng quẹo phải có một bàn trà nhỏ.” Monica cười cười chỉ hướng đi. die nda nle equ ydo nn

“Ok.” Hoắc Nhĩ Phi đưa tay ra hiệu ok, đạp giày cao gót lắc lư eo thon nhỏ đi.


Thư Yến Tả vùi đầu xem tài liệu, nghe được có người gõ cửa, lên tiếng: “Đi vào.”

Hoắc Nhĩ Phi rất ít khi nhìn thấy ông xã nghiêm túc làm việc như vậy, không khỏi cảm thán một câu: Quả nhiên người đàn ông chăm chỉ làm việc đều đẹp trai nhất, nhất là Yến nhà các cô, đẹp trai đến trời giận người oán!

Rón rén bưng cappuccino Yến yêu thích nhất, đặt ở trên bàn làm việc.

Qua nhiều năm như vậy, Thư Yến Tả đã sớm hình thành thói quen với cappucino Monica pha, mặc dù chức vụ của cô ấy đã tăng lên, sớm không cần làm việc này, nhưng cô biết boss đã thành thói quen, nên không mượn tay người khác.

Mà hôm nay, cũng nên đến lúc rồi, thoáng một cái mình đã ngây người ở Thư Á tám năm, phần tình cảm này không phải nói dứt bỏ thì dứt bỏ luôn được, tám năm qua, cô luôn đặt công việc ở vị trí thứ nhất, cho nên buông tha và bỏ lỡ rất nhiều việc.

Phi Phi nói đúng, tiếp tục như vậy nữa, mình thật sự trở thành đấu sĩ còn dư lại rồi.

Cho nên, cô cũng đang làm một quyết định khó khăn lại thận trọng.

“Sao vậy? Còn có việc gì sao?” Thư Yến Tả rất kỳ quái, sao Monica không như thường ngày đặt cà phê đó xong rời đi.

Ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy mèo nhỏ đang cười hì hì nhìn anh, ánh mắt hơi kỳ quái...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận