Đệ nhất Bổ Khoái: Nhìn đi, ta chính là quan chức cấp cao của nhà nước!
Ai đó: Lương tháng bao nhiêu vậy?
Đệ nhất Bổ Khoái: Ờm, 10 lượng một đầu người, chưa tính 50% thuế, còn 5 lượng...
Ai đó: Đi bắt cóc làm giàu có phải nhanh hơn không?
Đệ nhất Bổ Khoái: Ok đi luôn.
___________________
Bình thường Hạ An khá lười tham gia đại hội sư môn, có tham gia cũng chỉ góp đủ sức lấy chức chấp sự vì áo của nó đẹp. Tuần trước vì muốn lấy thử bảo vật trấn phái Từ Vận Mộng Linh Đinh Đang về chơi nên mới vươn bàn tay đánh tới chức chưởng môn, lại chẳng ngờ đi tới ải khiêu chiến cuối cùng lại nhẹ nhàng quật ngã các chuỵ em Niệm La Bá, tiện tay giật luôn cái chức chưởng môn "của người khác" luôn. Ai mà ngờ chức chưởng môn này lại là "vật trong tay" của Meruny bang Ma Giáo được một thời gian khá lâu rồi, lần này Hạ An đoạt được liền bị người ta gắn tội danh "cướp chức", "không nhường con gái", "đàn ông mặc váy" các thứ. Ngẫm lại thì Niệm La Bá phần đông đều là bang đối địch, Hạ An tính ra khá lẻ loi trong đám cầm chức của Niệm La Bá. Đám người kia cứ nghĩ giữ được chức chưởng môn cho Meruny kia lâu như vậy là do chúng nó hay lắm?
Hạ An thầm quyết định, từ nay về sau cái chức chưởng môn này phải là của cô, cho người ta tức chơi.
Cô đứng nóc nhà thợ may thần bí, thầm ngắm nghía cô nàng Niệm La Bá Meruny. Đám người dưới đó sỉ vả cô tới tấp nên đại khái cô cũng hiểu tại sao mình bị chúng săn giết.
[Gần] [Meruny]: cái loại hãm. còn cướp cả cóc của em nữa
[Gần] [Gấp Đôi Canxi Để Làm Gì]: anh cũng ghét nhất bọn cướp cóc
[Gần] [Meruny]: còn nữa, em có pm người ta nhờ fix giá cái thẻ đổi PVC 2 sao rất tử tế nhé, vậy mà đã không fix còn chửi em nữa. tham lam
[Gần] [U Hồn]: bọn gian thương này làm hỏng cả cái server rồi
Hạ An rảnh rỗi đọc kênh chat gần, nhăn mày thử nhớ xem mình cướp cóc của con bé này hồi nào. Đại khái Hạ An cũng là kiểu người ít nói lý, thấy đối địch ôm cóc chạy qua thì cướp, ai thèm nhớ tên làm gì?
Vụ đòi giảm giá thẻ PVC thì cô cũng nhớ mang máng, chuyện không thuận mua chẳng vừa bán xảy ra hàng ngày nhưng cô nhớ là mình chẳng chửi khách hàng bao giờ, không mua thì thôi chẳng đôi co làm gì mất thời gian. Vậy nhưng việc cô làm qua miệng con bé này kể lại cứ như chuyện tày trời ấy nhỉ?
Sau khi chúng địch sỉ vả cô một hồi thấy cô chẳng trả lời, nghĩ cô afk nên chúng nhờ người đi phát lệnh truy nã cô để có thể bắt giết cô trong khu vực cấm pk. Có điều cô cũng đâu có AFK thật? Vừa thấy lệnh truy nã là Hạ An chạy biến về gia viên luôn.
100L nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, đối với giai cấp vô sản thì coi như là nhiều rồi. Lúc này không chỉ bọn săn đuổi cô mà cái đám người chơi thích làm bổ khoái nhìn tên cô cũng thèm thuồng vô cùng. Người chơi thường chỉ được truy nã 10-20L là cùng, 100L thì được xếp vào mục "tội phạm nguy hiểm" rồi. Đỉnh điểm còn có mấy tên bổ khoái chat mật bảo cô cho hắn bắt nhận tiền, trong khi đôi bên đách có tí quen biết nào.
[Bang] [Đại Tiện]: tên đỏ thì chúng nó mới hải bố được chứ? chú em cũng chẳng oan ức gì đâu
[Bang] [Con Khốn]: 100L ngồi tù cũng lâu lắm. mày đắc tội ai đấy?
[Bang] [Thiên Ân]: cũng ít thấy An bị hải bố
[Bang] [Dễ Thương]: chị ấy chưa đi tù hải bố lần nào đâu
[Bang] [Thiên Ân]: thế thì đi thử cho biết
[Bang] [Thằng Nào]: để tao bắt, tao đang làm bổ khoái nè
[Bang] [Con Khốn]: Vô Căn Môn đi làm bổ khoái? định tấu hài à?
[Bang] [Nhất Thế Trường An]: khỏi đi, không muốn đi tù
[Bang] [Đại Tiện]: bên liên minh vừa mở Truy Sát Lệnh kìa. lát chú em bị giết lúc không chú ý thì phải làm sao?
[Bang] [Nhất Thế Trường An]: không ai để ý đâu, với lại hỗn chiến muốn ks cũng khó lắm. Cái đám người hải bố em cũng chẳng phải loại hay đi đánh TSL gì, tên lạ hoắc
Điều này Hạ An khá tin tưởng. Cái đám yếu nhớt kia sáu người bắt nạt hai người còn không nổi, ra đám đông hỗn loạn của Truy Sát Lệnh chắc không trụ nổi ba giây quá.
Một lúc sau, Nhất Thế Trường An vừa nhàn nhã bước ra khỏi cửa gia viên được nửa giây liền bị rượt khắp thành Lạc Dương.
Hạ An không kịp gõ chữ mà chỉ giữ phím nói trên kênh alo: "Chúng nó phục kích trước cửa gia viên của em! Cần cứu giá gấp!!!"
"Sao mày bảo không ai để ý mày đâu mà lo?" Giọng nói vui mừng khi người gặp hoạ của Con Khốn vang lên.
Thiên Ân: "Chẳng ngờ 100L lớn đến vậy."
Đại Tiện: "Nghiệp quật đấy chú em. Anh bảo lần sau mày nói chuyện phải chú ý..."
Hạ An thừa biết Đại Tiện chat trên game có thể ít nhưng một khi được thả rông trên kênh voice thì từ một câu đơn giản ổng sẽ làm thành một bài diễn văn luôn, vậy nên cô mau chóng ngắt lời: "Có ai rảnh không? Đang trong thành Lạc Dương!!"
Hạ An dựa vào khinh công cao nên bay nhảy khắp thành vẫn chưa bị bắt, có điều cứ lúc đang núp đợi hết trạng thái chiến đấu để lên ngựa thì lại bị chúng bắt kịp. Hơn nữa cái thanh máu mỏng manh của cô bị mài từng chút từng chút một nếu duy trì lâu cũng chẳng mấy mà cạn đáy.
"Lẹ nào lẹ nào em không muốn đi tù! Lát còn phải đánh truy sát lệnh mà!!"
Đại Tiện vốn đang cười khi người gặp hoạ, nghe câu này xong như tỉnh ngộ: "Mày, mày out cấm địa ra hỗ trợ nó đi... Lát bang cần người mà thiếu nó là méo ổn đâu."
"Ông khôn vậy ai chơi với ông? Boss sắp chết rồi sai tụi tui đi hết để ông ôm hết rương à?"
Đại Tiện ho khan: "Bậy nào. Tao đường đường phó bang mà phải làm cái trò đấy à?"
"Vậy ông ra giúp Trường An đi?"
Đại Tiện bị bang chúng vạc lại mà vẫn không thể ngừng vô sỉ: "Tự nhiên đau bụng quá."
Bang chúng chửi bới loạn lên, giữa tiếng chửi bới xen lẫn tiếng chửi của Hạ An, Đại Tiện gào lên: "Thôi, tù đằng nào phải đi, không sớm thì muộn."
Hạ An tức giận mà không thể phát tiết, chỉ biết điều khiển nhân vật cắm cổ chạy, leo hết nóc nhà nọ nóc nhà kia, trèo tường lội sông đủ 1001 kiểu chạy, cuối cùng cũng có vài người trong bang xin tổ đội tới ứng cứu. Thế nhưng Hạ An chạy liên tục, địch đuổi còn không kịp nữa là người tới trợ giúp, quanh quanh quẩn quẩn mãi chạy suốt 15 phút.
Đột nhiên một giọng nói lạ vang lên: "Chạy về phía cổng dịch chuyển Võ Đang đi."
Giọng nói trầm từ tính quyến rũ chen chúc giữa âm thanh hỗn tạp trên kênh Alo, vậy nhưng Hạ An vẫn nghe thấy và làm theo, vừa chạy vừa tự vấn xem giọng ai mà hay như vậy?
Chạy qua Võ Đang, không ngờ người cô nhìn thấy lại chính là đồ đệ của mình - Bách Khoa. Hắn nhanh tay thêm cô vào tổ đội, sau đó nói trong Alo: "Mau lên ngựa."
Hắn biết cô đang mắc phải vấn đề không lên được ngựa nên đã sắp xếp câu giờ cho cô, một thân một mình chặn trước cổng dịch chuyển. Nhưng những kẻ kia lúc chạy qua Võ Đang cũng chẳng để Bách Khoa vào mắt, nhanh nhanh chóng chóng lấy phi tiêu thường ra ném tới tấp vào người Nhất Thế Trường An khiến cô lại lần nữa vào trạng thái chiến đấu. Có điều khi chúng muốn dùng khinh công đuổi theo Hạ An lại không cách nào thi triển, nhìn xuống thấy một đám khói màu xanh đang cuốn chặt lấy chân mình.
"Ma Khí Tung Hoành của Ma Tâm!" Hạ An vui mừng khi thấy đồ đệ nghĩ ra cách mà cô cũng không thể nghĩ tới.
Ma Khí Tung Hoành là hư chiêu tạo một vòng ma khí quanh người, đối thủ đứng trong phạm vi sẽ không thể sử dụng khinh công, chỉ có thể đi bộ để thoát ra. Đám bốn người đuổi theo Hạ An bị Bách Khoa dí cho không dùng khinh công được, sau cùng cũng nghĩ ra cách tách ra mỗi người một phía để thoát khỏi khống chế của ma khí. Có điều khi làm được vậy, chúng đã không theo kịp Nhất Thế Trường An nữa rồi.
Cắt đuôi thành công, lần này không bị ai thấy nên Hạ An dứt khoát dịch chuyển về gia viên. Đám người không đuổi được cô giận cá chém Bách Khoa, giết hắn ngay tại chỗ. Bách Khoa với việc này lại vô cùng thản nhiên mà hồi sinh rồi dịch chuyển vào gia viên của Hạ An ngồi xuống bàn ăn cơm.
Gia viên của Hạ An chỉ có một gian duy nhất, không đến nỗi hoang tàn như người khác, tính ra cũng tậu được một cái giường, một cái chậu tắm, một cái bàn đồ ăn loại hai - Tiệc Hiệp Khách. Bách Khoa thì không bỏ qua chút cơ hội tăng tu vi nào, cứ rảnh lại qua gia viên của cô làm một bát cơm để tăng tốc độ nội tu, theo lời dặn của Hạ An rảnh tay lại quét nhà cho cô một lần. Thi thoảng bắt được trộm trong nhà thì lại tặng cô vài cái bình hoa.
Thường ngày những việc như ăn cơm và cầm chổi hắn đều làm khi cô không có ở nhà, đây là lần đầu Hạ An chứng kiến cảnh sinh hoạt của đồ đệ trong gia viên của mình. Thấy hắn thoải mái như nhà của chính hắn, trái lại Hạ An không biết phải nói gì.
Bách Khoa chat kênh đội: "Tám giờ lên đảo nhỉ."
Hạ An mỉm cười, vì đồ đệ cùng cô không cần nói cũng hiểu đối phương định làm gì. Hắn biết cô cần lên đảo nên không muốn đi tù.
Tới lúc phát lệnh truy sát, Hạ An cùng đồ đệ dắt díu nhau dịch chuyển ra nhà xác Thành Đô. Thù hằn giữa các bang hội gần đây đang lên đỉnh điểm do tranh chấp boss thế giới, nhà này gầm ghè nhà kia lưỡng bại câu thương khiến chẳng ai nuốt trôi con boss, dẫn tới phải va chạm nhau hàng ngày đều đặn như cơm bữa cho bõ ghét.
Đồ đệ của cô có niềm yêu thích đặc biệt với pk, gần đây cô đều gọi hắn tham gia Truy Sát Lệnh cùng bang cho thoả ước nguyện.
Trong Alo lúc này đang nhộn nhịp vô cùng.
"Có Đường Môn đánh lén, phi tiêu có tôi độc. Ai giúp giải quyết đi, bắn rát quá." Hạ An sau khi chết đến lần thứ hai vì bị ám khí focus thì bắt đầu hô lên.
Giữa một biển người, Hạ An thật sự không thể nhìn ra ai đang ám toán mình. Nãy giờ cô đều chết rất nhanh do bị đối phương ghim tên để dồn dame.
"Sư phụ, ở góc 2h. Phía dưới."
Thường thì Đường Môn sẽ chiếm điểm cao để bắn lén như nóc nhà, nhưng lời nhắc nhở bên dưới khiến người ta nhận biết được không những một mà tận hai nhân vật Đường Môn đứng nép sát trong góc hẹp hăng hái ném phi tiêu mà chẳng bị ai chăm sóc.
Người trong bang nghe thông báo liền chạy tới dằn mặt mấy tên Đường Môn, tiện thể cử Đường Môn bang mình vào góc đó đứng luôn.
Nhưng khi được giảm bớt gánh nặng thì Hạ An lại như hơi đơ ra giữa chiến trường, chết còn nhanh hơn cả khi bị ám toán.
Lý do vì... hình như lại có người gọi cô là sư phụ?
Vừa rồi khi bị bổ khoái đuổi, do bận chạy nên quên béng giọng của đồ đệ lúc gọi cô qua Võ Đang, giờ khi biết đó là giọng của ai rồi thì chẳng hiểu sao cô thấy mình... mất bình tĩnh.
Hạ An để [Nhất Thế Trường An] của mình tiếp tục nằm úp mặt xuống đất bất động, một bên thì tab sang kênh Alo Alo, nhìn nhìn cái tên "(KhaiThiên) BáchKhoa" đang nằm im lặng trong danh sách.
Giữa đống âm thanh hỗn độn, Hạ An nghi hoặc gọi: "Đồ đệ?"
Giọng cô thực sự chìm nghỉm giữa một đàn hoạ mi đang ra sức gáy.
Vậy mà đồ đệ của cô lại nghe thấy, chỉ đơn giản chat chữ trong kênh Alo: "Sao thế?"
Hạ An cũng gõ chữ: "Đồ đệ vừa nói à?"
"Ừ."
Một chữ đơn giản.
Hạ An chat: "Giọng đồ đệ dễ nghe thật ấy."
Đồ đệ của cô không nhắn lại.
"Ê đồ đệ nói lại nghe coi?"
Hạ An đợi một lúc Bách Khoa nhắn lại đúng hai chữ: "Bớt nhảm."
Hạ An vốn cũng không hay vào room chat voice của bang bởi cái đám người bang cô ai nấy cũng thích chém gió, người này người kia tranh nhau nói, Alo lúc nào cũng gà bay chó sủa. Vậy nên chỉ khi nào có chiến sự cô mới lục rục đăng nhập Alo, hoặc là vào nhưng ngồi luôn vào phòng dành cho người AFK. Thế nhưng từ ngày đồ đệ cô biết tới id Alo của bang, ngày nào hắn cũng ngồi trong đó, tuy không nói gì nhưng vẫn có mặt. Hạ An tính toán đến điên cả đầu, sau cùng vẫn cắn răng chạy vào Alo để giày vò cái tai đáng thương của mình, chỉ để tìm một cơ hội nghe giọng của đồ đệ. Bang phó thấy hai cái tên mới thường xuyên xuất hiện trên Alo mà chẳng nói gì, gọi cũng không thưa thì quyết định lập một room nhỏ, đặt tên là "Sư đồ khâu miệng", sau đó nhét hai người vào đó.
Ấy thế mà hôm nay hắn chịu lên mic, giọng nói điên đảo tâm hồn thiếu nữ của cô. Trước giờ cô vẫn thích những người giọng hay.
Nói đến việc này đầu óc cô lại bắt đầu nghĩ linh tinh.
Nhưng đây không phải là lúc cho tâm tư thiếu nữ, tiếng bang phó lại gào rú trên Alo: "Chúng mày!! Bên liên minh báo lại chúng đối địch giả Truy Sát Lệnh ở đây làm cú lừa, cho một pt vừa đủ để đi ăn trộm boss rồi."
Con Khốn: "Vãi cức. Boss nào thế?"
Hạ An đáp lời: "Chắc chắn là boss rùa rồi. Con khỉ kia thì pt lớn còn chưa chắc ăn được nữa là pt nhỏ."
Hiện tại server đang có tổng cộng bốn boss thế giới lớn, trong đó có Vạn Niên Hoả Quy (boss rùa), Tam Trảo Tuyết Viên (boss khỉ) xuất hiện vào thứ 2-4-6, và Thốc Ưng Vương (boss độc), Thanh Hải Giao Sa (boss cá) xuất hiện vào thứ 3-5-7. Hôm nay là thứ hai, có boss rùa và khỉ. Cả hai boss đều rất mạnh nhưng để công bằng mà nói thì boss khỉ mạnh và đột biến hơn rất nhiều, pt đánh boss này ai cũng phải chết vài lần mới đúng kịch bản.
"Dịch chuyển sang Trại Ngoại đi, không còn thời gian đâu."