Vừa ngồi ăn vừa xem clip, mãi một lúc sau An mới chú ý là có người đang chat kênh gần.
[Gần] [asdfghjkl]: trường an
[Gần] [asdfghjkl]: trường an, có đó không
[Gần] [Nhất Thế Trường An]: có. nãy afk
[Gần] [asdfghjkl]: biết chơi game này không?
Hạ An híp mắt đánh giá. Hỏi gì lạ vậy? Cô chần chừ, nhìn cái tên sặc mùi trẻ nghé kia một lúc sau đó mới trả lời là có.
[Gần] [asdfghjkl]: vậy nhận tôi làm đồ đệ đi
An nhìn môn phái của hắn, Võ Đang.
[Gần] [Nhất Thế Trường An]: khác phái không nhận đồ đệ được
Hắn ta dường như không nghĩ hệ thống sư đồ game này lại cần cùng môn phái nên ngẫm nghĩ một lúc mới chat lại.
[Gần] [asdfghjkl]: vậy chỉ tôi cách chơi
An nhìn xung quanh đồng ruộng vắng tanh không một bóng người. Bình thường vẫn có mấy người chổng mông cày ruộng nhưng nay lại chẳng có ai, khi chắc chắn được hắn đang hỏi mình thì cô cảm thấy vô cùng thắc mắc.
[Gần] [Nhất Thế Trường An]: sao lại là tôi?
[Gần] [asdfghjkl]: có nhờ người khác, nhưng họ không đồng ý
Ngón tay đang gõ chữ của An run run. Chẳng lẽ lại nói, ông ăn nói cộc lốc như vậy ai thèm nhận sao? Đó là thái độ của người nên đi bái sư sao?? Mà nghĩ đi nghĩ lại, kẻ này đến cái tên cũng lười đặt, trang phục rách nát thực lực Bất Kham Nhất Kích, còn không bằng cả cái clone, xem ra là một người lười biếng và không chịu tự tìm hiểu. Thêm một việc không bằng bớt một việc, An dứt khoát từ chối.
[Gần] [Nhất Thế Trường An]: thôi, bận lắm
Tên kia im lặng.
Hạ An là kiểu ăn mềm không ăn cứng, ít ra nếu hắn phản kháng thì cô còn từ có lí do để từ chối nhưng hắn im lặng như vậy trái lại cô lại muốn chìa tay ra giúp đỡ xem tên này muốn gì. Thấy hắn dậm những bước chân chậm chạp - tốc độ của một con cờ nhôn chân chính định rời đi, Hạ An mủi lòng gọi hắn lại.
[Gần] [Nhất Thế Trường An]: hay là vào bang của tôi đi đã. có gì không hiểu cứ hỏi mọi người, chắc chắn sẽ được trả lời
[Gần] [asdfghjkl]: ừ
[Gần] [Nhất Thế Trường An]: ông đi luyện công để lên thực lực mới vào được bang
[Gần] [asdfghjkl]: luyện thế nào?
An toát mồ hôi. Một người đã vào phái và chạy xong Q môn phái chí ít thực lực cũng phải là Sơ Học Sạ Luyện, tên này chậm tiêu thế nào mà vẫn Bất Kham Nhất Kích như vậy?
Sau khi gặng hỏi vài vấn đề An mới biết acc của tên này bị lỗi Q tân thủ nên hắn mới mắc kẹt ở nhiệm vụ tân thủ nãy giờ, cần tìm người để hỏi mà chẳng ai chịu bỏ chút thời gian giúp hắn. An khuyên hắn xóa nhân vật để tạo lại acc, tiện khuyên hắn chọn cái tên khác luôn.
[Gần] [asdfghjkl]: muốn tên gì
[Gần] [Nhất Thế Trường An]: ...
Đến cái tên còn lười đặt?
[Gần] [Nhất Thế Trường An]: tự đặt đi
[Gần] [asdfghjkl]: lười nghĩ
Tên mình còn lười nghĩ thì ai nghĩ hộ?
Cô tính gào vào mặt hắn như thế.
Một lúc sau khi lập xong acc, hắn nhắn tin riêng cho An.
[Chat riêng] [Bách Khoa]: đi luyện công
[Chat riêng] [Nhất Thế Trường An]: a đến lờ à?
[Chat riêng] [Bách Khoa]: ừ
Tên hắn là Bách Khoa hay hắn học ở trường Bách Khoa vậy? Có khi nào hắn học ở trường đại học Bách Khoa ngay gần trường cô không?
Hạ An gửi lời mời kết bạn.
Hệ thống thông báo: Bèo nước tương phùng, bạn đã trở thành hảo hữu với [Bách Khoa].
Hạ An không biết rằng dòng thông báo này đã thay đổi cuộc sống, có lẽ là cả cuộc đời sau này của cô.
Sau khi đợi hắn chạy xong nhiệm vụ tân thủ, An nhờ một người bạn nhận hắn làm sư đệ nội công 2 để có thể bỏ qua nội 1, rồi đưa hắn đi luyện công.
Cô dẫn hắn tới một nơi mà bất kì người chơi Cửu Âm Chân Kinh nào cũng cần phải biết: Phong thuỷ bảo địa Từ Gia Trang.
Nơi này từ sáng đến tối lúc nào cũng đông kín người chơi do luyện công là công việc quan trọng nhất mỗi ngày của game thủ Cửu Âm Chân Kinh.
Bách Khoa chat riêng cho Nhất Thế Trường An: "Game này không có cấp độ nhỉ?"
Hạ An chat lại: "Game kiếm hiệp chân thực mà. Tu luyện nội công võ học là chính. Mỗi ngày nhớ đến đây luyện công nhé. Nếu để nội công tự luyện thì mỗi tiếng ông nhận được 10.000 tu vi chuyển hóa, còn nếu mỗi ngày luyện công 25 vòng với nhóm 10 người sẽ nhận được 100.000 tu vi chuyển hóa."
Thấy hắn không chat lại, Hạ An tự nhiên thấy tư chất giảng dạy của mình không tốt lắm: "Thôi cứ tạm biết vậy, vào luyện công đi kìa. Đến lượt nhớ bấm nút như chơi Audition nha."
Bách Khoa thấy nhân vật của mình đứng múa Thái Cực Quyền như mấy ông già tập dưỡng lão vào buổi sáng ở công viên, chợt nhiên hắn tự hỏi mình quyết định chơi game này có phải là đúng đắn? Hắn đang chơi cái tựa game nhảm nhí gì đây?
Sau khi thực lực đủ Sơ Khuy Môn Kính, Hạ An bấm mời hắn vào bang, An bắt đầu spam.
[Bang] [Nhất Thế Trường An]: có newbie mới gia nhập, mọi người giúp đỡ nhé
[Bang] [Phó Bang] [ĐạiTiện]: nam hay nữ?
[Bang] [ThằngNào]: giàu không?
[Bang] [ThằngNày]: giàu không? lại một tiểu gian thương nữa à
[Bang] [Nhất Thế Trường An]: không biết. ông là nam hay nữ thế?
[Bang] [Bách Khoa]: nam
[Bang] [Phó Bang] [ĐạiTiện]: nam thì tự lực cánh sinh
[Bang] [Nhất Thế Trường An]: ... anh không tỏ ra thân thiện chút được à?
[Bang] [Phó Bang] [ĐạiTiện]: anh đang FA, chú không hiểu à?
[Bang] [CụcCớtLạnhLùng]: bạn của An mụi mụi à?
[Bang] [Bách Khoa]: trường an là nữ?
[Bang] [Nhất Thế Trường An]: là nữ
[Bang] [CụcCớtLạnhLùng]: éo biết luôn
[Bang] [ThằngNào]: trai
[Bang] [ThằngNày]: trai 99%
[Bang] [ConKhốn]: trai chứ gái mọe gì cục súc thế
[Bang] [Phó Bang] [ĐạiTiện]: không chắc nữa, nhưng chắc là trai
[Bang] [Bộ Kinh Vân]: ai đánh LoL không?
[Bang] [Đại Tiện]: thằng nhóc kia tập trung chơi Cửu Âm đi, đừng lôi kéo mem bang đi đánh LoL nữa!!!
[Bang] [Bộ Kinh Vân]: còn một slot này anh
[Bang] [Đại Tiện]: ờ đợi tao tí
An lờ kênh bang đi, sau đó vào mục chat riêng hỏi hắn.
[Nhất Thế Trường An]: trai thì sao mà gái thì sao?
[Bách Khoa]: con gái rất phiền phức
Thấy đồ đệ nói vậy, An chậm rãi gõ chữ.
[Nhất Thế Trường An]: tôi là con gái
[Bách Khoa]: không sao. lười tìm người khác
[Nhất Thế Trường An]: ...
[Bách Khoa]: mấy người trong bang cũng nói kỹ năng chơi game của cô tốt. có thể tin tưởng
Thật ra khi nãy hắn có đứng ở ruộng lúa xem Nhất Thế Trường An thấp máu lật kèo đập chết tên thế giới không có chó, cảm thấy cô cũng không tồi nên quyết định như vậy. Sau khi vào bang nghe mọi người nói hắn coi như được củng cố niềm tin hơn.
Hắn nói tin cô kìa?
Hạ An xoa xoa tay, híp mắt cười.
[Nhất Thế Trường An]: nhớ nộp học phí nha ông
[Bách Khoa]: ừ
Không ngờ hắn sẽ đồng ý, Hạ An chưa kịp đáp lời hắn đã hỏi tiếp:
[Bách Khoa]: Vậy bây giờ làm gì?
[Nhất Thế Trường An]: Có danh tuấn giang hồ rồi thì đi bắt cóc. Ông làm nhiệm vụ truyền kì, biết cách bắt cóc rồi chứ?
[Bách Khoa]: rồi
[Nhất Thế Trường An]: ô kê đi theo tôi
Cô coi hắn là một tên newbie chập chững nên quyết định dạy hắn bắt cóc trước thay vì dạy hắn tu luyện võ học.
Hạ An lưu loát nhảy lên ngựa, chạy được một đoạn quay đầu lại thấy tên kia đang dùng hẳn con ngựa già Lão Mã tốc độ chạy 5.5 đuổi theo cô, trông hết sức khổ sở. Vì vậy cô kêu hắn xuống ngựa và mời hắn ngồi lên yên sau con ngựa 10.5 của cô.
Vậy là một chàng trai khép nép ôm eo một cô gái ngồi trên ngựa phi nước đại chạy vào nội thành Thành Đô tìm cóc.
Cửu Âm Chân Kinh có một hệ thống offline khá đặc sắc, trong đó cho phép khi người chơi offline thì nhân vật game của bạn vẫn sẽ nhận được các công việc khác nhau trong game. Từ việc làm thêm ở tiền trang, hiệu may, quán rượu, y đường đến những việc kiểu freelance như đi đào khoáng, hái thuốc, vẽ tranh, ăn xin... Khi online trở lại người chơi có thể nhận được bạc thường từ công việc lúc offline của mình. Người chơi online có thể bắt cóc người chơi offline mang đi bán để kiếm tiền tươi, một tiếng có thể bắt một lần, vậy nên nghề bắt cóc đã trở thành nghề kiếm cơm của khá nhiều người, trong đó có Hạ An. Cụm danh từ "người chơi offline đi làm công" từ đó cũng được gọi tắt là "cóc" luôn.
Hạ An dừng ngựa trước cửa tạp hóa, kêu hắn mua Cửu U Đoạt Hồn Tán - loại thuốc mê có dược lực mạnh nhất, sau đó đưa hắn vào Lệ Xuân Viện bắt người.
Cô rất thường xuyên lui tới tầng hai Lệ Xuân Viện do nơi này tuy trong nội thành nhưng ít người lên trên tìm cóc nên cóc ở đây cũng được tồn tại khá lâu. Đúng như cô đoán ở đây đang có một người chơi nữ tên Hạ Nhiên đang rót rượu mời khách trong phòng riêng, Hạ An không nói hai lời liền kêu Bách Khoa thổi thuốc mê bắt người này đi bán.
Bách Khoa nhặt bao gai vác lên lưng, đang định đi cầu thang xuống lầu thì bị Hạ An cản lại.
[Nhất Thế Trường An]: Đừng đi đường đó, đi đường này này
Vì vậy Bách Khoa theo cô ra ban công, sau đó nhảy lầu phi ra chỗ ông chủ tiền trang để bán người (hay còn gọi là trả cóc).
Người thích cảm giác quang minh chính đại như Bách Khoa sau khi đi cùng Nhất Thế Trường An vài phút chợt cảm thấy bản thân sắp đi vào con đường đầu trộm đuôi cướp, lúc nào cũng đi khom lưng luồn cúi lén lút.
Còn Nhất Thế Trường An vẫn lấn cấn với câu đòi học phí cho vui của mình mà hắn đòi nhanh vậy nên lò dò hỏi lại:
[Nhất Thế Trường An]: Còn học phí thì ông định đóng cho tôi thật à?
[Bách Khoa]: Ừ
[Nhất Thế Trường An]: Không hỏi bao nhiêu trước à?
[Bách Khoa]: Trả tùy năng lực
Hạ An nghe hắn nói chuyện như người tuyển dụng tự nhiên thấy có gì đó sai sai. Thật ra trước giờ newbie có khả năng đầu tư sẽ luôn cần một người có kinh nghiệm chỉ điểm, mà tên này cô chưa xác định được hắn đủ kinh tế build đến đâu nên chỉ nói bừa để tránh phiền phức. Thế nhưng nếu hắn đồng ý trả thì cô đành miễn cưỡng làm người chỉ điểm cho hắn vậy.