Cửu Châu Đại Lục

Phòng của trưởng môn trống rỗng khiến Túy Tửu kinh ngạc, trong lòng hắn cứ nghĩ nơi đây phải trang trí cái gì đó ghê gớm lắm. vật duy nhất là một cái lư hương to đặt giữa phòng và một bức tranh treo trên tường. Đông Sy đang đứng ngắm nhìn bức tranh, hai tay chấp sau lưng, khi Tửu vào thì ông mới nhìn và nói giọng ân cần:

" Cậu là một người tôi đánh giá rất cao, về nhân cách và có cả sự ưu ái may mắn. Cậu nghĩ sao khi nhìn bức tranh này?"

Túy Tửu nhìn bức tranh, bức tranh vẽ một không gian huyền ảo, giữa bức tranh là một yêu thú một con rồng đen cực to, mắt nó vàng khè đang cuộn nhô đầu lên, nó đang nhìn một thanh niên khôi ngô mặt áo trắng đánh đàn. chàng trai đánh đàn này cũng nhìn con rồng. Càng nhìn Tửu thấy không khí trong tranh như đang chuyển động cuộn tròn lên một đỉnh núi.

Một tiếng đờn văn vẳng bên tai, Túy Tửu nhắm mắt lại cảm nhận....

" Đây là..."- Đông Sy giậc mình khi nhìn thấy trạng thái của Túy Tửu-:" Không lẽ nó đạt đến trạng thái đó sao? không thể nào..."


Đông Sy nhìn thấy tiên khí xung quanh đang bắt đầu tụ họp lại xung quanh thân thể Túy Tửu, từ từ tiên khí khắp ngọn núi như dòng nước chảy ùa vào tập trung nơi căn phòng, chúng bắt đầu từ từ lên lỏi xâm nhập vào thân thể Thanh niên đang nhắm mắt cảm nhận bức tranh bí ẩn.

Túy Tửu nghe tiếng nhạc du dương, một tiếng gầm của rồng, thanh niên quay lại nhìn Túy Tửu mỉm cười rồi nói:

" khá lắm có thể đạt trạng thái vô cực nhìn thấy ta khi mới trúc cơ, có tiềm năng. Ta tặng ngươi một món quà như quà gặp mặt, nhớ sau này đến thần châu làm giúp ta một chuyện, đến nơi nó sẽ tự kích hoạt chỉ đường cho ngươi."

Nói xong thanh niến bắn một tia sáng vào người Túy Tửu, không khí lẫn tiên khí xung quanh dao động mạnh chúng điên cuồn cuộn vào trong thân thể Túy Tửu, chúng duy chuyển nhanh tàn phá mọi kinh mạch, sau đó một luồn tiên khí bao bọc cách kinh mạch bị đứt chúng nối các kinh mạch lại. Khi các kinh mạch được nối xong, tiên khí lại điên cuồn tràn vào cơ thể, chúng như những dòng máu mạnh mẽ duy chuyển, nhưng gân mạch tuy to hơn nhưng vẫn không trụ vững dòng tiên khí như thác lũ chúng lại vỡ ra. Khi các kinh mạch vỡ hết chúng lại được chữa trị, cứ thế chữa rồi phá, phá rồi chữa khiến cho kinh mạch trong cơ thể ngày càng to, tiên khí ngày càng thuần khiết.


Đông Sy bên ngoài nhìn cảnh tượng này lắp bắp không thôi:" truyền thuyết là có thật, truyền thuyết là có thật,thiên tài đây chính là thiên tài."

Túy Tửu khoanh chân ngồi xuống bắt đầu thổ nạp, ngay đan điền như một lốc xoáy, xoáy mạnh tiên khí vào cơ thể, các chất bẩn trong cơ thể được đẩy ra ngoài, từ da hắn các chất màu đen hôi thối bị đẩy ra ngày càng nhiều,...

Hự

Từ Từ mở mắt cậu cẩm thấy mình có một sức mạnh khổng lồ hơn rất nhiều hơn trước, tuy bây giờ chỉ là trúc cơ sơ kỳ nhưng nếu một trúc cơ trung kỳ giao chiến Túy Tửu tự tin trong trăm chiêu đả bại đối thủ.nĐông Sy vỗ tay nói:


" Tẩy tủy gân cốt khi mới cấp bậc trúc cơ, tương lai rộng mở, tương lai rộng mở a! Ngươi đi tắm đi rồi tý nói chuyện với ta sau."

Túy Tửu ngượn ngùng nhìn thân thể hôi hám của mình vội cuối đầu chào trưởng môn liền đi vội qua một phòng tắm riêng do một con rối của Dông Sy dẫn đường, quả nhiên cấp cao có khác, một con rối mà nó cứ y như con người thật. Tắm rửa kỳ cọ hết các chất bẩn trên người Túy Tuuyr cảm nhận kinh mạch hắn chảy một loại khí kỳ lạ không biết tên, hắn đặt tên loại này là linh khí.

Linh khí mạnh hơn tiên khí nhiều, nó là kết hợp của Chân-Yêu-Tiên khí mà thành bình thường người cùng cấp độ có linh khí mạnh hơn người có tiên khí gấp ba lần, hơn nữa linh khí này rất thuần khiết khiến cho cậu mạnh càng thêm mạnh. Túy Tửu cảm thấy cho cậu thêm hai tháng tu luyện cậu sẽ dễ dàng đột phá lên trúc cơ trung kỳ. Tắm xong hắn mặc vội một bộ quần áo từ trong túi trữ vật ra rồi đến gặp trưởng môn.

Đông Sy nhìn thấy Túy Tửu trạng thái rất hài lòng. Ông ôn tồn hỏi:" Ngươi nhìn thấy gì qua bức tranh?"

Túy Tửu thật thà kể hết diễn biến không dám dấu diếm điều gì, Đông Sy nghe xong trầm ngâm không nói, ông đứng ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi thở dài nói:

"Người đánh đàn trong bức tranh là tổ sư sáng lập ra Yêu Thú Sơn, con rồng là yêu thú của ông ấy, ông là sư phụ của 6 lão tổ bây giờ. Thời đỉnh cao ông đạt đến thần thoại sau đó đã biến mất không tung tích, bức tranh này là một trong 20 kỷ vật còn lại của ông lưu truyền trong môn phái. Mỗi kỷ vật đều có một kỳ ngộ riêng, đến nay Cả toàn môn phái chỉ có 8 người ngộ được từ các kỷ vật, ta từng một lần kỳ ngộ một kỷ vật thanh kiếm của ông. Ngươi kỳ ngộ được bức tranh là cơ duyên của ngươi."

Túy Tửu chậm rãi lắng nghe sợ bỏ sót một chi tiếc nào đó, Đôn Sy sau đó nhìn hắn cười đưa ra một lệnh bài nói:


" Từ nay ngươi là chấp sự nên được tùy ý lên tàn kinh các tầng hai, hơn nữa được ngồi đọc là bốn tiếng, một tháng chỉ được đến tàng kinh các bốn lần là tối đa, ngoài ra ngươi được phép thu nhận đệ tử cho môn phái, được tùy ý chọn ba đệ tử lĩnh việc làm tùy tùng sai vặt. Ngươi được tự do vào tu luyện tràn tu luyện tối đa 8 ngày một tháng. Bù lại ngươi phải chấp hành nhiệm vụ môn phái đưa ra."

Túy Tửu nghe xong lợi ích mà sung sướng cúi người xuống:" Vâng đệ tử nhớ kỹ thưa trưởng môn!"

" Uhm Ngươi lui được rồi!" Đông Sy phất tay, hắn thấy tửu lui ra bỗng nhớ ra điều gì dặn tiếp-:" à này, cản thận đừng thân cận cô bé Sam Sam quá, ca ca ruột cô ấy là Độc trưởng lão, hiện hắn đang ra ngoài làm nhiệm vụ nếu ngươi ức hiếp Sam Sam coi chừng đến ta cũng không giúp được ngươi đâu!"

Nghe lời dặn của trưởng môn mà Túy Tửu lạnh sống lưng, lúc nãy hắn còn đòi định XXX con người ta a, may mà chưa có gì nếu không họa chăng bị ca ca gì đó thẻo là tiêu đời trai. Tửu sợ quá mồ hôi hột chảy khắp lưng vội chào trưởng môn rồi đi...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận