Bạch Hổ vẫn cong eo đâm chọc liên tục vào trong hoa huyệt của nàng, nó say mê vươn lưỡi liếm mặt nàng.
Đầu lưỡi nóng như lửa liếm từ cằm sang sườn mặt, sau đó là lên tới hai mắt, liếm sạch đống nước mắt dính trên lông mi của nàng, cuối cùng thì nó dừng lại trước đôi môi hồng nhuận đã hơi sưng lên của nàng.
Hoắc Vân Dung bị nó bắt phải hé miệng, ngẩng cổ ngậm lấy cái lưỡi thô to nóng bỏng kia.
Nửa ngày trời nó liếm hoa huyệt của nàng nên giờ phút này đầu lưỡi vẫn còn dính tàn lưu nước dâm chảy từ trong cơ thể của nàng, giờ phút này trong khoang miệng nàng toàn mùi nước dâm của chính mình.
Hoắc Vân Dung bị ép nếm mùi vị của chính mình lại càng thẹn thùng mà rơi lệ đầy mặt.
Cái động nhỏ cũng kẹp chặt.
Lưỡi của Bạch Hổ thật sự vừa thô vừa dày, nàng ngậm không hết được, miệng bị dồn đến tràn đầy, lượng lớn nước bọt liên tục chảy ra khỏi khóe miệng.
Nàng nức nở thống khổ, xuôi theo bản năng mà ôm lấy cổ Bạch Hổ, hai chân trắng nõn khoác lên cơ thể hùng tráng của Bạch Hổ và bị nó đâm chọc đến lắc lư, mũi chân căng ra, ngón chân cuộn tròn lại.
Một lát sau đau nhức dưới thân dần dần biến mất thay vào đó là khoái cảm tê dại tiêu hồn thực cốt.
Nàng vô thức cọ gót chân vào lưng Bạch Hổ, vẻ mặt dần có nét quyến rũ: “Ưm…”
Bạch Hổ như được cổ vũ nên phấn khởi hơn.
Nó đè hai chân lên vú nàng mà dẫm lung tung rồi lại hung hăng mà đâm chọc trong hoa huyệt của nàng, đâm chọc tới mức phát ra tiếng “phụt phụt” và nước dâm bắn tung tóe.
Lưỡi Bạch Hổ luồn vào trong cổ họng nàng gần như làm nàng hít thở không thông.
Mặt nàng đỏ bừng lên, lấy tay đẩy đầu nó ra: “Ưm…”
Đột nhiên Bạch Hổ rụt lưỡi của nó lại.
Cái đầu xù lông cọ xát vào cần cổ nàng, thân mật liếm ngực nàng.
Đầu vú mẫn cảm lại bị lưỡi dài kia đảo qua đảo lại, kích thích khoái cảm khó có thể xem nhẹ được.
Hoắc Vân Dung ôm lấy đầu nó bị nó liếm cho toát mồ hôi, hai vú cương cứng dựng đứng lên, ánh mắt mê mang: “Nóng quá, ha, không, nhẹ, nhẹ một chút, chết mất…”
Thịt mềm trong động thịt co lại tầng tầng lớp lớp, vừa nóng vừa mềm như là một cái miệng nhỏ mềm mại cứ mút mát lấy gậy thịt không chịu buông ra.
Bạch Hổ hưng phấn gầm lên, hai mắt sáng bừng gần như bốc hỏa.
Hoắc Vân Dung bị nó đè xuống mặt đất hung hăng đâm chọc.
Miệng huyệt bị đâm chọc tới mức phiếm hồng, nước dâm văng tứ tung, thịt tràn sang hai bên.
Thịt vú trắng như tuyết đầy vết đỏ, toàn thân bị Bạch Hổ liếm láp nên da thịt trắng nõn được phủ thêm lớp nước bọt bóng loáng.
Nàng bị Bạch Hổ đâm chọc nặng nề.
Bầu ngực đầy đặn lắc lư qua lại tạo thành sóng nước.