Đối với hắn thì cặp mông đầy đặn của nàng cũng có sức quyến rũ không thua gì bộ ngực của nàng.
Hắn bú mút vú Hoắc Vân Dung, hai tay phủ lên mông nàng mà mạnh mẽ xoa nắn.
“A…” Tiếng rên rỉ của Hoắc Vân Dung kéo dài, giọng rên dâm đãng.
Cả trên lẫn dưới đều bị người ta bắt nạt, sung sướng tới mức lắc lư vòng eo nhỏ, chỗ giữa hai chân lại càng ướt hơn.
Khứu giác của Bạch Hổ nhạy hơn nhân loại rất nhiều, Phù Quang bú mút lấy thịt vú của Hoắc Vân Dung một cách ngon lành, dần dần hắn ngửi thấy mùi nước dâm thơm ngào ngạt tràn ngập trong không khí rồi nhẹ nhàng mà tiến vào trong xoang mũi của hắn, chui vào trong thân thể nhảy nhót lung tung khắp người hắn làm cho dương vật cứng rắn bên dưới cương cứng tới mức cực hạn.
Hắn nhả thịt vú đang ngậm trong miệng ra, nặng nề thở hổn hển.
Hắn bắt lấy hai chân Hoắc Vân Dung kéo lại càng gần, tay nhẹ nhàng xé tan đồ lót của nàng từ ngay bên hông nàng, “bộp” một phát, dương vật thô tp kề sát với hoa huyệt của nàng.
“Ưm…” Cơ thể Hoắc Vân Dung run lên, động thịt mềm mại giữa hai chân chảy ra thêm nhiều nước dâm tưới lên dương vật của Phù Quang làm nó ướt đẫm.
Ánh mắt Phù Quang nhìn chằm chằm vào bắp đùi ướt đẫm của nàng một cách nóng rực, hơi ngẩn ra trong chốc lát.
Đột nhiên hắn bế bổng nàng lên, đổi tư thế làm cho hai chân nàng dang rộng sang hai bên để nàng quay lưng ngồi vào trong lòng mình, chen dương vật cương cứng vào hoa huyệt mềm mại ướt át đầy nước dâm của nàng mà nhẹ nhàng cọ xát.
Lồng ngực rắn chắc kề sát vào lưng Hoắc Vân Dung, Phù Quang ôm lấy eo nàng từ đằng sau rồi cúi đầu ngửi cổ nàng, si mê vùi vào cổ nàng mà cọ xát qua lại.
Hoắc Vân Dung tựa vào trong lòng hắn, cả người đã mềm thành vũng nước, phần cổ thon dài ngửa ra đằng sau, gáy nàng gối lên vai hắn, vài sợi tóc rũ xuống trước ngực hắn.
Thường thì Hoắc Vân Dung chỉ búi tóc lại bằng một cây trâm bằng gỗ thuần, cách búi trông cũng đơn giản.
Trải qua động tác thô bạo nãy giờ, búi tóc của nàng đã bù xù, lộn xộn và có vài sợi tóc đã lỏng ra khỏi búi tóc mà xõa xuống dưới.
Phù Quang đưa tay định vén tóc gọn lại cho nàng nhưng lại biến khéo thành vụng, làm cho búi tóc kia lại càng lỏng lẻo hơn nữa.
Thế là hắn rút luôn cây trâm ra, tóc đen như thác đổ mà nhẹ nhàng buông xõa.
Tóc mềm nhẹ như tơ lụa “càn quét” trước ngực hắn, trêu chọc từng tấc da thịt như lá liễu chạm nước tạo thành từng vòng sóng.
Trong cơ thể Phù Quang như thể có dòng nước ấm chảy qua một cách dịu dàng, trong lồng ngực ngập tràn nhu tình mật ý.