Cứu Con Bạch Hổ Vô Sỉ


Hoắc Vân Dung sung sướng tới mức híp mắt run rẩy, kêu “ưm ưm a a”, không cầm lòng được mà nhếch mông ma sát với dương vật đằng sau.

Bé bướm chảy nước bị ma sát muốn tan cả ra.
Ngón giữa của Phù Quang cắm vào giữa khe thịt, đè lên hột le cương cứng mà cọ sát mạnh mẽ.

Lòng bàn tay đè lên hột le đánh vòng làm cho khoái cảm mãnh liệt nhanh chóng ập tới.

Hoắc Vân Dung thét lớn, eo nhỏ cong lên như cá nhảy lên mặt nước rồi lại rơi vào trong lòng Phù Quang trong nháy mắt.
Hai bên môi âm hộ nhỏ của nàng vừa nóng vừa mềm mại, mềm đến không thể tưởng tượng nổi.

Hai ngón tay của Phù Quang đè lên hai bên môi âm hộ mềm mại chậm rãi tách sang hai bên để lộ thịt động đang cố gắng khép chặt ở giữa.
Hắn thở hổn hển nhớ lại cảm giác tiêu hồn thực cốt đêm qua khi mình tiến vào trong cái động đó làm cho cái thứ dưới háng hưng phấn, run rẩy dựng đứng, chỉ hận không thể cắm luôn vào trong lỗ nhỏ đó mà nếm lấy dư vị ngon ngọt kia.
Ngón tay thon dài có hơi nóng nảy vuốt ve ngoài miệng huyệt, xoa nắn ấn lên miệng huyệt mềm mại co giãn kia làm cho miệng huyệt hình tròn kia dần dần mềm xốp, hé mở nho nhỏ như một cái miệng nhỏ thực thụ, nhân lúc đó mà cắm một ngón tay vào trong.
“Ưm a…” Hoắc Vân Dung yêu kiều rên rỉ, lắc mông kẹp chặt lại, cảm giác bị vật lạ tiến vào không hề thoải mái làm cho bướm non siết chặt lại, gắt gao kẹp lấy ngón tay kia theo bản năng.
Thịt mông non mềm vểnh cao dính sát vào bụng dưới của Phù Quang, hắn thúc hông một phát, cái thứ gân guốc nổi đầy gân xanh kia chạm vào kẽ mông.

Hắn cúi đầu cắn lên vành tai Hoắc Vân dung, ngón tay gian nan đâm chọc bên trong hoa huyệt của nàng, chậm rãi cho thêm ngón thứ hai vào trong.

Giọng nói khô khốc, khàn khàn cất lên: “Chật quá.

Dung Nhi, nàng chật quá đi mất…”
Hoắc Vân Dung lắc đầu, lắc mông muốn đẩy hai ngón tay kia ra nhưng lại nuốt nó càng sâu vào trong.

Mắt nàng mê mang toàn nước là nước.

Nàng bắt lấy tay Phù Quang, giọng nức nở: “Khó chịu quá, từ bỏ…”
Phù Quang hôn lên sườn mặt mướt mồ hôi của nàng, ôm nàng vào trong lòng thật chặt, một tay vươn lên bắt lấy một bên vú non mềm của nàng xoa bóp trấn an, tay còn lại tiếp tục moi đào bên trong lỗ nhỏ chật hẹp bên dưới, chậm rãi đút thêm một ngón tay nữa vào trong, nhỏ giọng dỗ dành: “Dung Nhi ngoan nhé, chẳng mấy chốc sẽ sung sướng ngay thôi…”
Lúc này đầu óc Hoắc Vân Dung hỗn loại, trong chốc lát chỉ biết nửa tin nửa ngờ nhưng không thoải mái thì không thích.

Nàng cảm thấy mình bị lừa, tủi thân chảy nước mắt: “Không cần, không thoải mái, đừng đi vào nữa…”
Tới lúc này rồi thì nào có chuyện Phù Quang sẽ nghe theo lời nàng.

Dương vật dưới háng đã vận sức chờ phát động từ thuở nào, nó đã cương cứng như một thanh sắt mới được lấy ra từ lò đúc nóng bỏng, cho dù nàng có khóc thành sông cũng không thể nào dừng lại được.
Hắn rút ngón tay ra khỏi bé bướm đầy nước dâm của nàng, ôm lấy nàng đổi một tư thế khác để nàng ngồi lên đùi mình trong tư thế mặt đối mặt.

Hắn cầm lấy gậy thịt nóng bỏng thô to kia của mình đâm chọc hột le bé xinh của nàng.
“A a a a…” Hoắc Vân Dung kêu dâm, eo mềm nhũn.

Lỗ nhỏ bé xinh phun nước dâm.

Nàng hết sức rồi gục ngã vào lòng Phù Quang.

Cảm giác sung sướng khi hột le bị quy đầu đâm chọc làm cho người nàng run rẩy.

Nàng bất lực ôm lấy Phù Quang.

Lỗ nhỏ bên dưới đã bắt đầu co rút, phun nước dâm ra ngoài, sung sướng tới mức mặt đầy nước mắt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui