Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu


Bảy năm sau, vị sư mục đứng trước đôi vợ chồng trẻ.

Ông uy nghiêm dõng dạc nói: "Bên nhà trai, Vũ Khôi Nguyên, con có đồng ý lấy Lâm An làm vợ và hứa giữ lòng chung thủy với cô ấy.

Khi thịnh vượng cũng như lúc hoạn nạn, khi ốm đau cũng như lúc mạnh khỏe, hứa yêu thương và tôn trọng Lâm An mỗi ngày…"
"Đồng ý." Không để vị mục sư già nói hết, Vũ Khôi Nguyên trả lời luôn rồi trao cho cô dâu Lâm An một nụ hôn thật nồng thắm trước ảnh mắt của hàng loạt khách mời.

Rồi quay sang nhìn bố mình bảo: "Lần sau chúng ta có thể bỏ qua khâu đoạn dài và chán thế này không?"
Bố cậu và Lâm An đồng thanh hỏi: "Còn có lần sau nữa à?"
"Con muốn cưới Lâm An bao nhiêu lần mà chả được." Vũ Khôi Nguyên 25 tuổi cao ngạo tự tin nói.
Lâm An đứng đối diện, đỏ mặt ngại ngùng cười bẽn lẽn.


Cô giật giật tay áo của Vũ Khôi Nguyên.
Vị mục sư tiếp tục phần nói của mình, ông quay sang hỏi nhà gái: "Bên nhà gái, Lâm An, con có đồng ý lấy Vũ Khôi Nguyên làm chồng và hứa giữ lòng chung thủy với anh ấy.

Khi thịnh vượng cũng như lúc hoạn nạn, khi ốm đau cũng như lúc mạnh khỏe, hứa yêu thương và tôn trọng Vũ Khôi Nguyên mỗi ngày đến suốt cuộc đời, đến khi đầu bạc răng long cũng không chia lìa không?"
Lâm An khẽ gật đầu và nhẹ giọng đáp: "Dạ con đồng ý."
Cả hai bên trao nhẫn cho nhau và uống rượu giao bôi.

Xong rồi cả hai ra cắt bánh mừng cưới cho khách mời.
Lúc này cô dâu và chú rể bắt đầu đi xuống chào hỏi mọi người.

Vũ Thành Luân đỡ Lâm Song Hà đang mang thai đến chúc mừng.
"Chúc mừng Lâm An nhé, hai đứa có dự tính gì chưa?" Song Hà nắm tay Lâm An.
Lâm An cũng nhiệt tình trả lời lại: "Tụi em đang tính đi tuần trăng mặt ở Pháp
Lúc này điện thoại Vũ Khôi Nguyên vang lên thông báo, cậu mở máy lên xem thử thì thấy tin nhắn của An Tịch gửi tới.

Trong tin nhắn, An Tịch chúc mừng lễ cưới của cậu và Lâm An thành công, thật thất lễ vì không thể đi dự lễ của đôi các cậu được, đồng thời cô cũng gửi một đoạn băng cho cậu.
Lâm An đứng bên cạnh cười tủm tỉm bảo cậu mở ra xem, mở đoạn băng ra thấy An Tịch cầm máy quay, mở cảm trước, cô tự sướng với cây roi da trên tay, biểu cảm thì khá đáng yêu nhưng thứ cô đang cầm trên tay và phông cảnh đằng sau không đáng yêu lắm.

Phía sau là Lí Tang đang quỳ trên mặt đất và bị trói bằng dây thừng, thân trên bị lột sạch, mồm bị dán băng dính vào.

Hắn nhìn thẳng vào camera ra ánh mắt cầu cứu cho mọi người.


Trong video, An Tịch cười nói: "Lâm An yêu dấu! Chúc cô có một lễ cưới thật hạnh phúc với tên Vũ Khôi Nguyên nhàm chán nhé, khi nào chán cậu ta hoặc cãi nhau thì cứ sang bên này nhé, tôi nuôi cậu.

Nào, Lí Tang, có đôi gì muốn nhắn nhủ không?"
Cô tiến lại gần Lí Tang, tháo miếng băng dính ra.

Mồm vừa được giải thoát, hắn lập tức hét lên cầu cứu: "Cứu tôi với! An Tịch cô ấy hành xác tôi mấy ngày nay-..."
An Tịch mặt vẫn tươi cười, nhưng tay cô thì giơ ra bịt mồm Lí Tang lại, cô nói: "Hắn chúc hai người có một đêm tân hôn vui vẻ nhé! Thôi tạm biệt, An Tịch có công việc quan trọng rồi."
Video chỉ chiếu đến đây là dừng, Lâm An nhìn Vũ Khôi Nguyên cười trừ, cô có chút thông cảm cho tên Lí Tang này.

Có vẻ đây sẽ là quãng thời gian khó khăn cho hắn rồi.
Lễ cưới vui vẻ xong, đêm tân hôn Lâm An chỉ chăm chú nhìn điện thoại, không để ý rằng có một người rất đau khổ nằm bên cạnh cô.

Vũ Khôi Nguyên lúc này không thể chịu được nữa, cậu quay sang kéo cô vào lòng, dụi dụi đầu vào người cô: “Lâm An, em thay đổi nhanh thật đó, hồi sáng còn hứa sẽ chung thủy và trân trọng anh.

Giờ em lại chỉ chăm chăm vào điện thoại, không mảy may quan tâm gì đến anh cả.


Anh cũng biết đau lòng mà.”
“Gì vậy, em đang kiểm tra lịch trình cho tuần trăng mật của tụi mình thôi mà.”
Phục vụ nữ lúc này vẻ mặt bối rối ra nói với Lâm An và Vũ Khôi Nguyên: “Thưa cô, hiện giờ chúng tôi chỉ còn bàn bốn người, thì không biết hai người có muốn ngồi ghép cùng không hay là đợi cho đến lượt sau ạ?”
“Không sao ghép cùng cũng có cái hay riêng mà.” Lâm An vui vẻ không bận tâm đến vấn đề này, nữ phục vụ cúi đầu cảm ơn cô rồi dẫn hai người đến bàn bốn, phía bên kia người phục vụ nam cũng dẫn hai vị khách ghép bàn chung đến.

Lâm An và Vũ Khôi Nguyên đều sững người, hai vị khách bên kia liếc bọn họ xong cũng đứng hình một lúc.
Là Tô Thanh Hồng và Cảnh Bách đây mà.
“Dạo này cô làm ăn sao rồi, có kiếm được chút đỉnh gì không?” Lâm An
TTh và CB rút khỏi giới ngầm, k kế thừa chức vị của bố Tth và đi du lịch
Hà Thiên và Lan Ly k đc gdinh HT đồng ý, LL thuyết phục HT sau 7749 biến cố, 2 ngưòi sang nước ngoài làm giấy két hôn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận