Cô ta được mệnh danh là sứ giả của địa ngục-người có đôi mắt m Dương-Bỉ Ngạn hoa’‘Cô là Bỉ Ngạn-con gái của thần y Hoa Đà, tinh thông võ nghệ và là một tuyệt sắc mỹ nhân thời đó, nhưng người ta có câu ‘Phụ nữ càng đẹp thì càng ác độc'Trong làng có một chàng trai tên Vương, là con trai của một gia đình giàu có, chàng đã đem lòng yêu Ngạn ngay từ lần gặp nhau đầu tiên.
Vương yêu cô lắm, Bỉ Ngạn cũng vậy nhưng anh Vương lại bị mù nên cả đời chỉ có thể sống trong bóng tối, và người duy nhất quan tâm anh là cô.
Nhưng gia đình anh Vương sau khi nghe tin Hoa Đà bị Tào Tháo bắt vào ngục vì phạm tội, nên đã vội vàng thúc giục con trai mình bỏ Bỉ Ngạn vì sợ bị vạ lây.
Anh Vương không chịu, anh nhất định phải cưới Ngạn, vì điều này nên mọi người trong làng bắt đầu nảy sinh lòng đố kỵ.
Vì nhà anh có tiền, có quyền, anh lại có học, nên từ lâu anh Vương luôn là đối tượng trong lòng của mọi thiếu nữ.
Sau khi nghe tin Vương yêu Ngạn-con gái của một tên tội phạm thì những kẻ này bày đủ trò để Ngạn xấu hổ như dội nước lạnh vào nàng, ném trứng thối vào mẹ nàng… Chỉ cần mọi trò khi nhục mà họ nghĩ ra, Ngạn và mẹ nàng đều phải chịu đựng.
Mẹ cô vì phải hứng chịu những lời lẽ sắc bén đến từ dân làng nên bà đã lâm bệnh nặng, Bỉ Ngạn tiêu hết tiền trong nhà để mua thuốc về cho mẹ uống, nhưng tất cả đều không tác dụng.
Cô đành lên núi kiếm thảo dược, nhưng giữa đường lại bắt gặp một cái xác bị treo lủng lẳng trên cây.
Đó chính là anh Vương, mắt anh bị đục thủng, tay chân anh bị bẻ gãy.
Trái tim Ngạn vỡ nát, chứng kiến cảnh người mình yêu chết thảm như vậy khiến Bỉ Ngạn như người mất hồn, cô nhanh chóng chạy về nhà nhưng lại bị dân làng bắt lại giữa đường.
Bỉ Ngạn bị dân trong làng tố tội trộm cắp và giết người.
Việc này khiến cô gái đôi mươi phải chết trong sự uất ức và nhục nhã.
Nhưng cô vẫn chưa thực sự chết, vài ngày sau cái chết của cô thì mọi người lại thấy cô đang lởn vởn xung quanh ngọn núi, điều này khiến không ai dám lại gần ngọn núi.
Mọi người vì muốn vào núi kiếm thảo dược và săn bắt, nên họ mời một thầy trừ tà nổi tiếng đến, nhưng ngay sau khi niệm chú thì thầy lăn ra chết ngay tức khắc, và tay ông bị bẻ gãy một cách vô cớ.
Dân làng hoảng sợ lắm, nhưng vì những nhu cầu cần thiết nên họ ngày ngày phải chạy lên núi để rồi bị Bỉ Ngạn giải quyết hết.
Ở đâu đó trên núi tồn tại một ngôi nhà rơm, nơi Bỉ ngạn định cư ở đấy.
Dịch bệnh cứ thế mà ập đến, người dân trong làng lại lần nữa liều mình lên núi rồi tìm thấy ngôi nhà của Bỉ ngạn, họ van xin cô cứu giúp, nhưng chỉ nhận lại được một túi thảo dược từ cô.
Họ tưởng đó là thuốc trị bệnh thật rồi tôn Bỉ Ngạn thành thần, vì thế dân làng xây một đền thờ ngay dưới chân núi và trồng quanh đó một vườn hoa Bỉ Ngạn.
Nhưng không như họ mong đợi, thứ họ nhận được từ cô là thuốc độc, và cứ thế là từng người chết dần chết mòn, cuối cùng thì chỉ còn một lời đồn về ngôi làng bị ma ám.
Người ta thường đồn rằng, mỗi khi trời tối mà lên núi hái thảo dược thì sẽ gặp được Bỉ Ngạn cùng ‘Cửu phụng’, [ Một sinh vật linh thiêng trong thời gian từ năm 475-221 trước Công nguyên] họ sẽ theo dõi những người hái thuốc đêm khuya này.
Thử nghĩ xem, nếu có hơn chục con mắt nhìn chằm chằm vào bạn thì ai chả hoảng hồn đúng không?Nạn nhân sau khi bước chân vào ngọn núi của Bỉ Ngạn thì sẽ bị lạc trong một đám sương mù và khi hết đám sương mù ấy thì bạn sẽ bắt gặp một bệnh viện bỏ hoang.
Bỉ Ngạn sẽ cho bạn hai lựa chọn, một là đi vào bệnh viện tìm cho cô cái trâm cài trong hai giờ đồng hồ, hai là sẽ được thả ra ngoài nhưng bạn sẽ được gặp một bản sao khác của Bỉ Ngạn hoặc chính bản thân ả.
Và cô ta sẽ hỏi…-Ngươi bị bệnh gì?Nếu bạn trả lời ‘không sao’ thì người phụ nữ ấy sẽ lao đến cướp lấy đôi mắt bạn và treo bạn lên cây.
Còn bạn trả lời ‘có’ thì bạn sẽ được cô ta chữa trị theo những phương pháp máu me.
Từng có nhiều vụ án mạng xảy ra xung quanh ngọn núi có tên ‘Cửu Hoa’ này, có nạn nhân bị chọc thủng mắt, có người tay chân bị biến dạng, hay đơn giản là thành những cái xác khô…Cứ thế hàng trăm năm trôi qua, nhưng ngọn núi vẫn là một trong những điều bí ẩn và nguy hiểm của cả nước.
Chính phủ định cho người vào núi lấy thảo dược quý hiếm nhưng vẫn bất thành nên họ chỉ có thể cấm mọi người vào núi, đặc biệt là vào ban đêm.
Vương Kỳ là một thám tử nổi tiếng là người chuyên dùng những phương pháp khó hiểu để triệu tập những linh hồn vất vưởng rồi nhờ họ phá án.
Những vụ án hóc búa sau khi rơi vào tay anh thì lại dễ như ăn kẹo vậy, Vương Kỳ chỉ cần một lá bùa để gọi lên những linh hồn của nạn nhân, và mượn sự giúp đỡ của họ.
Núi Cửu Hoa từ lâu nay là điểm đến cực kì thiêng liêng của mọi người, nhưng sau khi căn bệnh viện ma xuất hiện thì càng ngày nó càng bị quên lãng.
-Này ta đi bắt ma không?Một anh đồng nghiệp hỏi Vương Kỳ, nhưng anh từ chối.
- Xàm xí vừa vừa thôi, cái nơi đó không vào được đâu!Vương Kỳ nói rồi dán mắt vào màn hình điện thoại.
- Thằng Nam mới gửi tôi một đoạn video khá hãi!Nhận video cậu bạn chia sẻ, Vương Kỳ bật nó lên.
Trong đoạn băng có hai người đàn ông, họ đang trên đường đi tìm bệnh viện ma.
-Đó!! Các bạn thấy không ạ?? Không có bất kì con ma nào luôn!! Chúng tôi còn tìm được nhiều thứ lắm!!- Khoan đã! có phải kia là???Anh quay phim chỉ, trước mặt hai người là một sinh vật kỳ dị nó có thân hình của một con chim nhưng lại có chín cái đầu người.
- Cửu!.
cửu!.
cửu phụng!!!! Chạy đi!!!Màn ảnh rung lắc mạnh, hai người liều mạng chạy, nhưng người đi trước đột nhiên biến mất.
- Hả?? Anh Sơn!!! Anh ơi!!Người quay phim hét lớn, máy quay rơi xuống, vừa vặn quay lấy cảnh một bàn tay đột nhiên xuất hiện lôi chân người còn lại, đi kèm với màn ảnh rạn nứt là những tiếng cười man rợ.
- Áaaaaaa!!!!!!Tiếng hét cuối cùng của người quay phim đáng thương vang lên.
Không lâu sau, chiếc camera được cầm lên bởi một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc đen dài, sự mỹ lệ của cô lại hợp với bầu không khí kinh dị một cách bất thường.
- Cái hộp này là gì??Cô tò mò giơ cao, nhưng chiếc camera nhanh chóng bị Cửu phụng nghiền nát.
- Quác… !!!Tiếng kêu to của Cửu Phụng là thứ kết thúc đoạn cho phim.
.