Cửu Khuyết Phong Hoa


7:00 PM, tại thành phố London, Anh Quốc.

-Con ơi! Bà Vương gõ cửa phòng con trai, trên tay bà là một đĩa hoa quả tươi.

-Mẹ vào đi! Vương Kỳ đang xếp quần áo vào vali và chỉ hai tiếng nữa thôi anh sẽ cùng một đoàn thám hiểm đi đến núi Cửu Hoa nằm ở một ngôi làng nhỏ.

-Mẹ có làm chút hoa quả này! Con ăn chút đi! Bà Vương nói.

- Dạ thôi mẹ ăn đi!Kỳ nói.

Bà Vương thở dài rồi lắc đầu, khuôn mặt thoáng buồn khi sắp phải rời xa cậu con trai duy nhất.

Gia đình Vương hiện đang định cư ở nước Anh, khoảng thời gian đầu họ sống không dễ dàng gì nhưng Vương Kỳ cố gắng làm đủ công việc nên cũng thể nói gia đình họ bây giờ đã ổn định.

Vậy mà cậu con trai bà sau khi xem xong một đoạn video mà cậu bạn gửi cho đành đột nhiên lại muốn quay về Trung Quốc sống.

-Con có chắc không?? Sau hàng ấy năm, liệu con có quen với cuộc sống ở đấy không hả?? Bà Vương hết sức lo lắng cho cậu con traiVương Kỳ mỉm cười:-Con lo được! Bạn con vừa tìm được một căn hộ nằm ngoài ngoại ô rồi, giá cả cũng được lắm! Mẹ không cần lo đâu!Vừa nói, cậu vừa cười rồi lên cơ bắp khiến bà Vương cười.

Bà phải làm việc vào lúc 7:30 AM nên không thể tiễn con ra sân bay, chào tạm biệt con thêm một lần nữa bà dặn dò những điều mà cả tuần nay ngày nào bà cũng nhắc đi nhắc lại.

Kỳ ôm mẹ rồi đi ra xe oto của dượng, trên đường đi ông Steven nói chuyện với con:-Quyết định của con khiến ta có chút lo lắng nhưng không sao, giờ con đã là một thám tử nổi tiếng và có cuộc sống riêng nên ta cũng không nghĩ nhiều! Ông uống cà phê rồi cười.

Vương Kỳ chỉ gật gù vài cái rồi xem đi xem lại đoạn video-Người phụ nữ này là ai?? Cậu zoom to màn hình ra rồi xem xét xong còn cẩn thận mở quyển sổ ra vẽ lại.

-Con đang điều tra vụ nào sao? Ông Steven hỏi.

-Vâng vụ này khá là khó! Kỳ nói rồi cầm quyển sổ lên xem.


Người phụ nữ được cậu vẽ trong sổ khá đáng sợ, tóc tai bù xù cộng thêm cái miệng đầy máu.

-Thôi dẹp.

.

!! Cậu đóng sổ lại.

8:00 Am, chuyến bay của Vương Kỳ từ sân bay Gatwick khởi hành với điểm đến là thành phố Thượng Hải.

Bay một thời gian dài khiến toàn thân cậu đau nhức dữ dội mãi đến khi tiếng cơ trưởng thông báo hạ cánh.

Trên chuyến bay này có khá nhiều người Trung Quốc và họ chỉ bàn tán với nhau duy nhất một chủ đề:-Nghe nói có năm nhà thám hiểm vào núi Cửu Hoa để tìm thảo dược quý đó!! Chính phủ đang làm ngơ chuyện này sao? Tiếng nói run run của một thím vang lên.

-Aida! Thời đại này rồi ma cỏ gì! Người bạn đi cùng nói-Nhưng bà không đọc báo sao?? Trong rừng có người chết đó! Một chú nói.

-Ừm có vẻ mọi người bàn tán khá nhiều về vụ này! Người bạn đồng hành cùng Vương Kỳ trong nhóm nói.

-Này này từ khóa núi Cửu Hoa lên top 1 tìm kiếm rồi đó! Anh bạn tên Jack nói.

-Ôi mấy người bé tiếng thôi!! Một cô gái bị kẹp giữa kêu lên.

-Xin lỗi!! Mọi người lại im lặng chờ máy bay hạ cánh.

_Ở sảnh sân bay_-Thưa cảnh sát trưởng chuyến bay ấy hạ cánh rồi ạ!-Ừ chuẩn bị xe đi! Một ông chú trung niên nói, trên tay cầm một cốc cà phê nóng.

Khi đoàn của Vương Kỳ đi ra thì họ được mọi người tiếp đón rất nồng nhiệt, cảnh sát trưởng bắt họ lên xe luôn rồi phi thẳng đi.

-Cậu là Vương Kỳ? Cảnh sát hỏi rồi đối chiếu cậu với chứng minh thư.

-Đúng! Ông là cảnh sát đang nhận vụ này ha? Anh chàng hỏi.

-Sáng nay, chúng tôi phát hiện thêm 3 cái xác trong tình trạng bị đục thủng mắt và bị treo lên cây! Cậu nghĩ sao? Ông hỏi.

-Vậy là trong núi có người ở! Là một cô gái.

.

!! Milan lầm bầm nói, đây chính là cô gái bị kẹp giữa mọi người trên máy bay-Cậu lại tiên tri được thứ gì hay ho sao? Jack lấy máy tính ra.

-Im coi! Milan nhăn nhó.

Cảnh sát chở họ đến khách sạn rồi để họ nghỉ ngơi và buổi tối thì họ sẽ xuất phát.

-Oaaaa thích quá!! Mọi người nhảy xuống bể bơi mát lạnh.

-Tôi không xuống đâu! Vương Kỳ nói.

- Hô.


cậu không biết bơi sao? Jack cười cợt.

-Tôi biết bơi đó nhưng tôi đang mệt! Về đây!Vương Kỳ đi về phòng rồi cậu mở vali ra lấy một tấm bùa và đốt cháy nó.

Khung cảnh xung quanh bỗng nhạt nhòa đi, trước mặt Vương Kỳ là một cô gái có mái tóc đen ngang vai.

-Chào đại nhân, hôm nay ngài muốn nhờ gì ạ?-Hồn ma ở núi Cửu Hoa! Điều tra đi! Vương Kỳ nói, linh hồn kia cúi đầu rồi biến mất.

Ở đâu đó trên núi Cửu Hoa, Bỉ Ngạn đang ngồi trên cây trên tay cô nàng là một chiếc máy quay đang bật.

-Quác quác quác Con chim 9 đầu đang kêu lên và liên tục đá vào thân cây-Aida!! Hôm nay ngươi kêu nhiều vậy??Ta nhớ là cho ngươi ăn rồi mà! Cô nói nhưng con chim vẫn cứ kêu lên không ngừng.

Chiếc máy quay vừa được Jack kết nối với máy tính, cậu này có vẻ hack khá giỏi đó chứ~-Òa!! Mỹ nhân này là ai?Jack hỏi.

-Là người sống trong núi sao? Tại sao thời này rồi vẫn mặc Hán phục nhỉ? Vương Kỳ nhìn, đằng sau lưng cô gái trong video là một bóng đen.

-Quéc!!! Con chim nhảy lên cây.

Linh hồn mà Vương Kỳ triệu hồi nhảy lên, trên tay cô xuất hiện một thanh kiếm nhỏ.

-Hửm? Bỉ Ngạn quay lại.

"PHẬP" Thanh kiếm găm vào người cô, Bỉ Ngạn ngã xuống đất không động đậy, con chim cũng thế mà biến mất luôn.

-Cô ta chết rồi! Linh hồn kia biến về chỗ Vương Kỳ và nở một nụ cười vui vẻ.

-Ta đi đến đó thôi! Anh chàng thu dọn đồ đạc rồi gọi taxi chạy thẳng đến ngôi làng huyền bí đó/Ngọn núi đang xuất hiện ngay trước mặt Vương Kỳ, cậu run rẩy bỏ qua cái bảng thông báo nguy hiểm trước mặt rồi cùng Jack chạy vào.

Hai cậu lần theo dấu chân của Cửu phụng và đến được chỗ Bỉ Ngạn, cô đang bị thương nặng và bất động nên được cả bọn đưa về nhà nghỉ.

-Đây là ai??Cậu dám mang gái về hả??? Milan mở cửa, Vương Kỳ cẩn thận đặt Bỉ Ngạn lên giường rồi kiểm tra vết thương trên vai.

-Ư…ưm.

.


!!Cô động đậy làm đám người kia giật mình.

-Ta nên khóa cửa lại! Jack nói rồi chạy đi khóa cửa.

-Cô gái này là ai? Sao trông đẹp thế !! Milan nhìn người phụ nữ này bằng ánh mắt ngưỡng mộ-Cô ta là người sống trong núi Cửu Hoa!! Vương Kỳ băng bó vết thương cho Bỉ Ngạn.

Không khí đột nhiên lạnh tanh, Bỉ Ngạn mở mắt nhìn mọi người trông cô cực kì ngạc nhiên.

-À ờ…chào cô…??Jack đưa người đẹp trước mặt một cốc nước nóng.

-Đây là đâu??-Khách sạn Hoa viên! Jack nói to.

Vương Kỳ định gọi điện cho cảnh sát trưởng nhưng đột nhiên Bỉ Ngạn nhảy xồ vào người cậu đè xuống.

-Thằng khốn chết tiệt này!! Mày vừa tấn công tao phải không??Bỉ Ngạn bẻ gãy tay anh chàng, đôi mắt xanh lá của cô chứa đầy sự giận dữ và nguy hiểm.

-Cô kia bỏ cậu ta ra!!Milan cầm tóc của cô gái trước mặt lên rồi giật.

-Con này…!!Bỉ Ngạn bò lên trên tường như một con nhện.

-A…a…á!!!Milan bị một con dao đâm vào bụng, cô đau đớn nằm xuống.

-Quác quác!!! Một tiếng kêu vang lên ngoài cửa sổMột con chim có 9 cái đầu người chui từ cửa sổ vào.

-Áaaaaaaaaaaaaaa!Mọi người trong phòng hét lên như chưa từng hét, Vương Kỳ bị tha đi cùng Bỉ Ngạn và Cửu phụng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận