/1]
Hôm nay đầu báo có tựa: Mồng một tháng năm vui vẻ! Nghe nói hôm nay Ngũ gia muốn phản công?
Sau khi Cửu Môn bắt được tin tức nội tâm liền hoạt động:
Phật Gia (bất động thanh sắc): Ha?
Nhị gia (cười yếu ớt): Đây đương nhiên là chủ ý của Tiểu Cửu.
Tam gia (hừ lạnh): Phản công? Lão Ngũ? Bớt giỡn!
Tứ gia (nhìn trời): Oa, nếu là Thất cô nương còn có thể. Phật Gia? Cứ thích đùa!
Ngũ gia (cắn răng): Mẹ nó, Tiểu Cửu Cửu ngươi chờ đó!
Lục gia (nhắm mắt dưỡng thần):Phật Gia tiến công. Tiểu Ngũ vô vọng.
Thất cô nương (thầm than): Ai, chỉ tiếc, đối tượng là Phật Gia.
Bát gia (lắc đầu): Ghi thù lớn như vậy! Đêm nay Ngũ gia phải chịu đựng rồi.
Cửu gia (phúc hắc cười): Tin đồn là ta đưa ra đó. ai bảo Tiểu Ngũ tháng trước nợ ta năm mươi đồng đại dương còn không trả!
[Thần cơ diệu toán Bát gia cũng không phải hư danh, Đêm đó quả nhiên Ngũ gia phải chịu đựng rồi = =]
[Vì thế…]
[Ngày thứ hai, Nhị gia nhận lời mới hát vở ‘Quý phi tuý tửu’, trên đài duyên dáng xinh đẹp mê hoặc mọi người.]
[Ngày thứ ba, lại đăng đầu đề: Ôm mĩ nhân trước ngực khó lòng kiềm chế, Cửu gia đang theo đuổi Đường Minh Hoàng?]
[Ngày thứ tư, Giải Cửu gia đỡ thắt lưng đấm vào giường một phát: Tiểu Ngũ, xem như cậu lợi hại!]
[He he, kỳ thật, thụ là phải có giác ngộ của thụ, phản công này nọ, cuối cùng vẫn chỉ là cái cớ để bị áp trở lại mà thôi…”