Cửu Thế Ma Thiên


"Ba mươi hai vạn!"
"Không, ta ra giá bốn mươi vạn"
"Ta ra giá năm mươi vạn!"
...!
Cả phòng đấu giá như dậy sóng, ầm ầm không ngớt tiếng nói của những người ở đây, quả thật Trác Tiên Thụ cần rất nhiều thời gian mới có thể trưởng thành, nhưng bọn hắn lại có nhiều thủ đoạn để khiến cho nó mọc lên nhanh chóng.
Bảo vật quý hiếm như vậy, ai không động tâm đâu.
Đường gia bên này im lặng, không hề muốn có ý tứ tham gia cuộc tranh đấu kia, nhưng Đường Thần lại có chút suy nghĩ, nếu là có Trác Tiên Thụ như vậy bảo vật, cho dù có tốn hao một chút thời gian cũng đáng, đến khi nó sinh trưởng hoàn toàn thì thực lực của Đường gia sẽ như diều gặp gió, phất lên nhanh chóng.
Đường Vô Ngân cũng suy nghĩ đến điều này, nhưng cũng không có ra giá, mặc cho giá cả ngoài kia đang từng phút từng giây tăng lên, Trác Tiên Thụ quả thật rất tốt, nhưng ai biết thời gian nó trưởng thành cần bao lâu, nếu như quá lâu, nói không chừng Đường gia còn chưa được hưởng lợi, đã bị nhà khác đánh chiếm.
Các đại thế lực ở đây, đều không ai nhịn ai, cầm trong tay một khối có thể phát triển cả gia tộc như vậy, nói không chừng còn đem đến họa sát thân, cho nên vẫn phải suy nghĩ kĩ một chút.
Trong lúc, Đường gia hoàn toàn lâm vào im lặng, bên ngoài thì giá cả đã tăng lên đến con số năm mươi lăm vạn, đây cũng khiến cho rất nhiều nhà cảm giác phải suy tính lại một lần nữa, cũng giống như Đường gia, họ biết đem một khối bảo vật như vậy bên người chính là đang treo một con dao trên đỉnh đầu.
Tùy thời đều có thể rớt xuống, người kêu giá là thiếu niên đeo mặt nạ kia, hắn ánh mắt nhìn về phía gian phòng chữ "Đường", trong mắt hiện lên không rõ dị quang, nhưng rất nhanh liền thu liễm lại.
Nữ tử chuẩn bị đánh vào tấm chiêng, Đường Thần cùng Đường Vô Ngân đồng thời nói ra.
"Năm mươi bảy vạn!"
Đắn đo rất lâu, bọn hắn mới dám làm ra như thế suy nghĩ, cả hai nhìn nhau một chút sau đó cười cười.
Thiếu niên thần bí kia, âm thanh lạnh lùng nói: "Đường gia chủ, hi vọng các hạ cho thể cho ta gốc cây này được không? Ta nhất định sẽ có hậu tạ, nhưng nếu muốn thật sự tranh giành thì sẽ không tốt lắm".

Trong câu nói, ai cũng nghe ra được có vài phần uy hiếp.
Đường Thần con mắt nhìn về phía thiếu niên kia, nhìn sơ qua một vòng hắn con ngươi hơi co vào một chút, cảm giác này là cực kì quen thuộc, giống như lúc ở lối vào, hắn cũng cảm nhận được cảm giác này, nhưng lúc đó hắn còn tưởng là do bản thân tu luyện quá nhiều dẫn đến tâm cảnh khá nhạy cảm.
Nhưng xác nhận một cái, hắn cũng không có nói gì, mà tựa hồ suy nghĩ lấy điều gì đó.

Đường Vô Ngân quay sang nhìn thiếu niên kia, chợt giật mình, một cái thiếu niên 17 tuổi lại dám uy hiếp hắn.
Thân làm Đường gia gia chủ, nào có chịu được như thế, lập tức hắn không ngần ngại tăng thêm giá cả.
"Năm mươi tám vạn"
Thiếu niên đeo mặt nạ cười nhạt, sau đó nói: "Đã muốn như vậy, ta liền nhường cho Đường gia, hi vọng Đường gia có thể sớm tăng lên thực lực!" Hắn nói xong, liền xoay người rời đi, để lại phía sau rất nhiều tiếng bàn tán.
"Hắn là ai, tuổi còn trẻ mà cuồng như vậy, lại dám uy hiếp Đường gia."
"Đường gia, cũng không có biết, bọn hắn vừa đắc tội một cái không nên chọc thế lực, hắc hắc." ×— QUẢNG CÁO —
Một vị võ giả cười hắc hắc, nhìn về phía bóng lưng thiếu niên đeo mặt nạ kia, để lại những võ giả khác trong lòng tràn ngập nghi hoặc.
"Đến cùng hắn là ai?"
...!
Đấu giá hội kết thúc, Đường Vô Ngân tự mình đi xuống nơi nhận hàng đem gốc cây kia bao lại bằng một tấm vải lớn, sau đó phân cho một vị Đường gia cao thủ cầm lấy, chuẩn bị đem về.

Nhưng vừa ra khỏi Nam Yên Quán một đoạn, Đường Thần cảm nhận được có vài đạo sát khí ẩn núp ở xung quanh.
Đường Khang hừ lạnh một tiếng, tay nắm thành quyền đấm về một phía xa xa, chỉ nghe "ầm" một tiếng, có một đạo bóng người từ trên cây rơi xuống, toàn thân mặc một bộ đồ đen, mặt che lại cộng thêm đây là buổi tối cho nên không ai nhìn rõ được thân phận của bọn hắn.
"Soạt soạt"
Từ xung quanh, có hơn mười đạo bóng người mặc đồ đen xuất hiện, chúng tay cầm nhiều loại binh khí khác nhau, cầm đầu đám người đi ra, hướng Đường Vô Ngân nói: "Đem Trác Tiên Thụ giao ra, có thể để cho các ngươi một con đường sống, nếu dám phản kháng..."
Hắn cười cười nhìn xem Đường Vô Ngân đám người, như cá nằm trên thớt, không có chút sức phản kháng nào, nhưng chợt hắn sắc mặt cau lại.

Đường Thần chỉ nhàn nhạt nói một câu: "Nếu phản kháng thì sao?".

Khiến cho tên cầm đầu tức điên.
"Một tên tiểu bối cũng dám nói như vậy, Đường gia thật sự cuồng, cực kì cuồng vọng!" Hắn tay nắm một thanh đại đao, chuôi đao gõ mạnh xuống đất tạo thành một cái hố nhỏ.
Diệp Tâm Lệ lập tức đi đến bên người Đường Thần, đem hắn che ở phía sau, Đường Thần có chút giật mình, không nghĩ đến Diệp Tâm Lệ sẽ làm như vậy, cầm lấy tay nàng hắn cười nói: "Mẫu thân, đừng lo lắng".
Nghe được Đường Thần nói như vậy Diệp Tâm Lệ nở một nụ cười xinh đẹp đáp lại, gật đầu.
Đường Vô Ngân vẫn như cũ bình tĩnh, không lộ ra vội vàng, hướng phía tên cầm đầu nói: "Vị huynh đài này, chúng ta thật sự cũng muốn giúp các ngươi, nhưng đáng tiếc là Trác Tiên Thụ không ở đây, thật sự là ta cũng có chút tiếc nuối cho ngươi." Đường Vô Ngân thờ dài, giống như đang thật sự tiếc thay cho đám người áo đen.
Tên cầm đầu áo đen, nộ hỏa không thể kìm được, hoành đao vung ra một chém, Đường Vô Ngân đám người lập tức lui về phía sau, Đường Khang bước ra lấy tay làm kiếm, chém ra cùng đạo đao khí va chạm.
"Ầm"
Đao khí cùng kiếm khí va chạm rồi triệt tiêu lẫn nhau, để lại trên đất một cái rãnh nhỏ, là do kiếm khí của Đường Khang để lại.

Tên cầm đầu trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nào có nghĩ đến Đường Khang lại mạnh như vậy, tuy hắn cũng tiện tay vung ra nhưng đó là lúc đang tức giận, uy lực cùng bình thường không thể so sánh.
Nhưng đối phương lại nhẹ nhõm đánh ra một cái kiếm khí, hóa giải hắn đạo đao khí kia, nói rõ thực lực chân thật sẽ không ở dưới hắn.
"Ngươi đến cùng là ai phái đến chặn đường chúng ta, muốn cướp lấy Trác Tiên Thụ?" Đường Khang âm thanh trầm thấp hỏi.
"Ta có nghĩa vụ gì phải nói cho ngươi, giao ra Trác Tiên Thụ ngay lúc này, có lẽ còn có một con đường sống, nếu chậm trễ thì chỉ tiếc cho các ngươi ngu xuẩn." Tên cầm đầu lại một đao bổ ra, so với lần trước không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
Đường Khang cũng không có khinh thường, vận chuyển linh khí toàn thân đánh ra mấy đạo quyền pháp cùng đao khí va chạm, không thể không nói chiến đấu ở cấp bậc này Đường Thần hoàn toàn không có thể nhúng tay vào, chỉ có thể đứng ở một bên.
"Ầm ầm"
Cả hai va chạm kịch liệt, song phương đều thối lui về phía sau, trong mắt lộ ra có chút kiêng kị với đối phương.

Tên cầm đầu biết Đường Khang thực lực mạnh mẽ, còn có Đường Vô Ngân từ đầu đến giờ vẫn không có xuất thủ, hắn hét lớn một tiếng sau đó lại tiếp tục lao về phía Đường Khang oanh công.

×— QUẢNG CÁO —
Những tên áo đen còn lại cũng nhao nhao xuất thủ, đám người áo đen tu vi yếu nhất cũng là Thông Khiếu cảnh, mà lại đã khai hơi bảy tám mươi khiếu, chiến lực đã khá cao.
Ở phía xa, thiếu niên đeo mặt nạ nhìn chăm chú vào đám người đang chiến đấu, môi khẽ nhếch lên, đám người áo đen chính là hắn phái ra để thăm dò Đường Khang thực lực, cho nên mới sẽ không phái ra quá nhiều cao thủ.
Còn nếu muốn, hắn có thể trực tiếp đem ra mấy vị cường giả tựa như Khổng Dự hay Tề Hồng Đạo loại kia, thì chỉ sợ Đường Vô Ngân đám người thậm chí còn không có xương để mà nhặt lại.
Đường Khang chiến lực tương đương mạnh mẽ, cùng tên cầm đầu áo đen giao thủ ở phía trên không, từng cái đợt công kích dư ba lan tràn ra khắp nơi.
Đường Thần cũng không có tiếp tục ẩn núp, đối phương chỉ là Thông Khiếu cảnh, hắn cũng là như vậy cho nên có thể xông ra chiến đấu, Diệp Tâm Lệ tu vi khá cao cùng một tên áo đen quấn lấy, không có cơ hội ra tay trợ giúp Đường Thần.
Đường Vô Ngân cũng tựa hồ gặp đối thủ, hai người giao chiến cũng không thua kém gì Đường Khang cùng tên cầm đầu áo đen, Đường Thần gặp phải một cái khai thông 70 đầu khiếu huyệt, lấy hắn tu vi hiện giờ đã là cực hạn, mặt khác những tên áo đen kia thì cùng Đường gia những tinh anh đệ tử chiến đấu.
Đường Thần tay nắm thành quyền, tay như hóa thành kim thiết, cứng rắn va chạm với binh khí của tên áo đen kia, tên áo đen trong tay cầm một cây kiếm nhưng phẩm cấp không cao, chỉ là đê giai binh khí.
"Keng"
Hỏa hoa tuôn ra, quyền cùng kiếm va chạm, tên áo đen kia sắc mặt chợt biến, biết đối thủ là một cái nhục thân cực mạnh, không dám ở khoảng cách gần công kích, dưới chân đạp ra lui, lui hơn mười mét mới ngừng lại, đổi sang một cây cung, hướng Đường Thần ngắm đến.
"Băng----"
Mũi tên lao nhanh như gió, Đường Thần cả người lông tơ dựng đứng, cảm giác nguy hiểm ngày càng gần, mắt thấy mũi tên kia sắp xuyên qua đầu Đường Thần, thiếu niên đeo mặt nạ cười thầm, "Hắn bất quá cũng chỉ là như vậy", nhưng sau đó hắn sắc mặt chợt biến.
Một tiễn kia bị Đường Thần tay không bắt lấy, hắn đã luyện bì thành thiết trình độ, mà mũi tên chỉ là phổ thông sắt thép, nào có cơ hội xuyên thủng da của hắn.
Sở dĩ hắn bắt lại mũi tên cũng là vì che giấu đi hắn nhục thân cường đại, vừa rồi một quyền kia hắn chỉ là bất đắc dĩ cùng tên áo đen cứng chọi cứng vì quá gấp gáp không có kịp lấy ra binh khí.
Hắn cầm lấy mũi tên, xoay tròn một cái, sau đó ném ra mũi tên, tốc độ còn so với tên áo đen kia bắn nhanh hơn.
"Phốc"
Mũi tên bay quá nhanh, tên áo đen chưa kịp phản ứng đã bị mũi tên đâm thủng trái tim, máu tươi chảy ra, hắn trong miệng từng đống lớn máu phọt ra.
Thiếu niên đeo mặt nạ có chút kinh hãi, không nghĩ đến Đường Thần lại mạnh mẽ như vậy, chỉ một mũi tên liền giết chết một vị Thông Khiếu cảnh, mà lại tu vi còn thấp hơn.
"Tên này thật sự là quái kiệt, nhất định phải bẩm báo lại bên trên" Thiếu niên đeo mặt nạ, xoay người bạo phát ra tốc độ kinh khủng nhanh chống biến mất ở đằng xa.
Đường Thần như cảm giác được gì đó, xoay người nhìn lại nơi thiếu niên đeo mặt nạ kia vừa đứng, ánh mắt có chút nghi hoặc..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui