Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Một Địa tôn cao thủ cực kỳ cung kính bẩm báo nói, bọn hắn chứng kiến Diệp Thần lăng không hư độ mà đến, đã minh bạch Diệp Thần là Thiên Tôn cấp cao thủ, cái nào còn dám có một tia bất kính?

Pháp trận?

Diệp Thần nhớ tới từ trong tay Thác Bạt Nham đoạt đến bản vẽ Thượng Cổ trận pháp, trận pháp này, có lẽ là một cái trong những pháp trận kia a.

Lấy ra bản vẽ trận pháp kia, nhìn một chút, rất nhanh liền đã tìm được một trận đồ trong đó.

Trận pháp này đồ hình tương đương huyền diệu, nếu như có thể hoàn toàn bố trí ra, vây khốn loại siêu cấp cao thủ như Đạm Đài Lăng cũng không là vấn đề, nhưng mà cần thiết chi vật, lại phi thường nhiều. Hơn nữa người bày trận cũng cần đủ thực lực mới được. Thác Bạt Nham cũng chỉ lĩnh hội một chút ảo diệu của trận pháp này, tăng thêm phụ cận điều kiện có hạn, bày ra pháp trận thập phần thô ráp, tối đa cũng chỉ có thể vây khốn Thiên Tôn, Huyền Tôn cường giả. Nếu như cao thủ lại cao một cấp bậc tiến vào trong pháp trận, có thể dùng lực phá đi.

Về phần Thiên Tôn, Huyền Tôn cấp bậc cao thủ, phải tới bên trong trận pháp, tìm được chỗ mắt trận, mới có thể phá trận.

Đem trận đồ cưỡng ép nhớ trong đầu, Diệp Thần suy tư một lát.

Trước đây tiếp xúc qua Thượng Cổ Tụ Linh pháp trận, Diệp Thần đối với trận pháp coi như là có một tí nhập môn, tiếp nhận tri thức mới, cũng là so sánh nhanh.

Trận pháp này, mắt trận thập phần che giấu, phải trước phá vỡ Chướng Nhãn pháp của pháp trận, có mấy vị trí đồ vật, nhất định phải phá vỡ trước.

- Càn Khôn Khảm Ly... Thân vị.

Diệp Thần ngắm nhìn bốn phía, thì thào lầm bầm lầu bầu, xác định lấy phương hướng, quay đầu đối với mấy Địa Tôn cao thủ nói.

- Các ngươi ở chỗ này trông coi, nếu như Tả Khưu Công Nghiệp chạy ra, không tiếc bất cứ giá nào chặn hắn!

- Vâng!

Mấy Địa Tôn cao thủ cung thanh nói, chẳng biết tại sao, bọn hắn cảm giác được, khí tức trên thân Diệp Thần cùng trước kia tựa hồ có chút không quá giống nhau, thực lực càng cao thâm mạt trắc, trẻ tuổi như vậy liền đã tiến nhập Thiên Tôn, khó trách Minh Võ Đại Đế đối với vị thiếu niên trước mắt này khách khí.

Diệp Thần đi đến một vị trí, về phía trước phóng ra vài bước, liền đã tiến nhập trong pháp trận.

Nhìn xem bóng lưng Diệp Thần biến mất, mấy Địa Tôn cao thủ quá sợ hãi.

- Hắn cũng tiến vào pháp trận?

- Cái pháp trận này huyền diệu như thế, sau khi đi vào, chỉ sợ ra không được!

- Cái này cũng chưa chắc, thiếu niên kia thực lực cường đại, trước kia chúng ta ở bên ngoài công lâu như vậy, vẫn không có tiến vào pháp trận, mà hắn chỉ là tùy tùy tiện tiện đi vài bước liền tiến vào, đối với cái pháp trận này, chỉ sợ cũng là có chỗ hiểu rõ.

Ở trong lòng của bọn hắn, bối cảnh của Diệp Thần càng thêm thần bí rồi.

Tả Khưu Công Nghiệp đang ở chỗ mắt trận, vốn là còn đối với Diệp Thần có một tia kiêng kị như vậy, nhưng chứng kiến Diệp Thần một đầu xông vào trong pháp trận, không khỏi càn rỡ cười to nói:

- Thiên Đường có đường ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi xông tới. Ngươi đã đến trong pháp trận rồi, cũng đừng nghĩ lại đi ra!

Tràng cảnh trước mắt Diệp Thần biến ảo, đã đứng ở trong pháp trận.

Nhiếp Thanh Vân cùng Già Thiên Hỏa Điểu biến thành lão giả kia chứng kiến Diệp Thần, vội vàng muốn hành lễ, Diệp Thần có chút khoát tay, ý bảo bọn hắn dừng lại, nhìn về phía Minh Võ Đại Đế, cười nhạt một tiếng.

- Diệp Thần tiểu hữu như thế nào cũng vào được, cái pháp trận này cực kỳ hung hiểm...

Minh Võ Đại Đế vội la lên, nếu Diệp Thần ở bên ngoài, bọn hắn ngược lại là có thể nội ứng ngoại hợp, không nghĩ tới Diệp Thần lỗ mãng xông vào như vậy.

- Không nghĩ tới lại có một cái chịu chết, Minh Võ, các ngươi lại thêm một bằng hữu.

Tả Khưu Công Nghiệp cười ha ha, thanh âm bồng bềnh đung đưa, để cho người truy tung không đến chỗ ở của hắn.

Nhiếp Thanh Vân cùng Già Thiên Hỏa Điểu nhìn về phía Diệp Thần, bọn hắn đối với Diệp Thần đương nhiên là tin tưởng không nghi ngờ, một cái pháp trận như vậy, lại có thể nào vây được một Yêu Vương! Nhiếp Thanh Vân có chút ác ý mà nghĩ, Yêu Vương điện hạ không thay đổi bản thể thì thôi, nếu như biến hóa bản thể, dọa cũng đem ngươi hù chết!

- Tả Khưu lão nhân, Thác Bạt Nham đã đền tội, ngươi cảm thấy một cái pháp trận nho nhỏ, có thể vây được ta sao?

Diệp Thần hừ lạnh một tiếng.

- Thác Bạt Nham đã chết? Bị ngươi giết? Không có khả năng, hắn là một Huyền Tôn cao thủ a!

Tả Khưu Công Nghiệp biến sắc, trong giọng nói, có một loại kinh hoàng không che dấu được, trong lòng của hắn hi vọng nhất, là sau khi Thác Bạt Nham thoát khỏi những Phong độc châm kia có thể trở lại cứu hắn, lại không nghĩ rằng Thác Bạt Nham đã bị chết, chẳng lẽ thiếu niên trước mắt này, là một Huyền Tôn cao thủ sao?

Nghe được Diệp Thần nói Thác Bạt Nham đã chết, vẻ mặt Nhiếp Thanh Vân cùng Già Thiên Hỏa Điểu là thần sắc đương nhiên, về phần Minh Võ Đại Đế, thì tràn ngập thâm ý nhìn thoáng qua Diệp Thần, Diệp Thần một lần lại một lần để cho hắn khiếp sợ, nếu như Diệp Thần là một Huyền Tôn cao thủ, Huyền Tôn cao thủ tuổi trẻ như vậy, sinh thời chỉ sợ là tấn giai Thần Tôn cũng không có vấn đề! Minh Võ Đại Đế muốn dẫn đầu Ân thị hoàng tộc đầu nhập vào Diệp Thần, vốn trong nội tâm còn có chút chần chờ, lúc này rốt cục hạ quyết tâm.

- Tin hay không, đều cùng ta không quan hệ, ngươi chờ đền tội a.

Diệp Thần hời hợt nói.

- Ngươi không có khả năng phá vỡ pháp trận, ta muốn giết ngươi, cho ngươi kiến thức pháp trận lợi hại!

Tả Khưu Công Nghiệp đã có chút cuồng loạn, song chưởng của hắn khẽ động, sáu khối cự thạch ngàn cân bay lên trời, hướng Diệp Thần đánh tới.

- Mấy khối phá thạch, cũng muốn thương tổn đến ta, không khỏi cũng quá coi thường ta a.

Hai tay Diệp Thần đã ngưng hóa phi đao, nếu như Tả Khưu Công Nghiệp bất động, muốn tìm được sơ hở pháp trận thật đúng là có chút khó, nhưng mà Tả Khưu Công Nghiệp khẽ động, cái pháp trận này liếc liền xem ra, là sơ hở chồng chất, chứng kiến sáu khối cự thạch bay tới, Diệp Thần không có chút nào kinh hoảng. Ánh mắt như điện, đã tập trung vào một cây đại thụ xa xa, tay phải hất lên, một đạo Huyền Khí phi đao hướng gốc đại thụ kia kích bắn đi, khẽ quát một tiếng.

- Phá!

Chứng kiến sáu khối cự thạch ngàn cân bay về phía Diệp Thần, mấy người Minh Võ Đại Đế, Nhiếp Thanh Vân nhao nhao bắn lên, huy kiếm bổ về phía những cự thạch kia. Những cự thạch ngàn cân kia bị bọn người Minh Võ Đại Đế chặn đường xuống dưới.

Vèo, Huyền Khí phi đao hóa thành một đạo lưu quang, trúng mục tiêu gốc đại thụ kia.

Bành! ! !

Chính giữa gốc đại thụ kia đột nhiên nổ tung. Bị chặn ngang tạc đoạn, chậm rãi ngã xuống, oanh một tiếng rơi xuống đất, giơ lên một mảnh bụi bậm.

Chỉ thấy một tảng đá lớn trên bầu trời giống như là đã mất đi chèo chống, nhô lên cao trụy lạc, nện trên mặt đất.

- Điều đó không có khả năng!

Tả Khưu Công Nghiệp chưởng kình phun ra nuốt vào, thế nhưng mà hắn đã hoàn toàn không cách nào điều khiển khối cự thạch kia rồi, cùng khối cự thạch kia tầm đó, đã mất đi liên hệ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui