Cửu Tinh Thiên Thần Quyết

Diệp Thần cử động này khiến mấy cự đầu của Dược Vương Thành không rõ ràng cho lắm, nhưng mà bọn họ tự nhiên sẽ không đắc tội Diệp Thần. Diệp Thần tài đại khí thô, làm cho bọn họ khiếp sợ thật sâu.

Bất kể là Linh Bảo Các hay là Dược Vương Thành, đều cho Diệp Thần thiếp mời, có thiếp mời này, Diệp Thần được Linh Bảo Các cùng Dược Vương Thành xem như khách quý cao nhất.

Không biết sư tôn thế nào, Diệp Thần mua sắm điên cuồng ở Dược Vương Thành, Linh Bảo Các, cũng chính là thông qua thế lực của Dược Vương Thành, Linh Bảo Các tìm kiếm sư tôn, bằng không chỉ bằng mình hắn không sử dụng thần hồn, muốn trong biển người mênh mông tìm được sư tôn là không có khả năng, một khi vận dụng thần hồn, sợ rằng khiến người có tâm chú ý, nhất là Chấp Pháp Điện.

Dù sao trong đế đô này, nhất thế lực cường đại cũng không phải là Dược Vương Thành cùng Linh Bảo Các, mà là Chấp Pháp Điện!

Qua không lâu, Dược Vương Thành cùng Linh Bảo Các đều truyền tin tức Hiên Dật dược tôn tới, Hiên Dật dược tôn mua một nhà dân trong đế đô, đặt chân ở đây.

Bởi vì không rõ ràng quan hệ của Diệp Thần cùng Hiên Dật dược tôn, cộng thêm Diệp Thần đã có phân phó, bọn họ không có phái người quấy rầy, mà là mang tin tức chỗ ở của Hiên Dật dược tôn cho Diệp Thần.

Diệp Thần hoàn thành giao dịch thì ra khỏi Linh Bảo Các, tim nơi không người biến lại bộ dáng ban đầu, đi tới chỗ Hiên Dật dược tôn.

Từ xa nhìn lại, đế đô mặt nam có một tòa núi to lớn, sông núi xinh đẹp tuyệt trần, cao vút trong mây, phía trên có suối nước chảy, cỏ cây sum xuê, đẹp không sao tả xiết, trong đó ẩn ẩn có mấy kiến trúc to lớn, vàng son lộng lẫy, điêu lan họa phượng, rất nhiều thân ảnh đang lăng không bay lên.

Phải ngoài Thiên cấp mới có thể lăng không bay lên, tòa núi cao này chỉ sợ phải có mấy vnaj cao thủ Thiên cấp!

Một hào quang điềm lành xoay quanh đỉnh núi, chiếu rọi kiến trúc trên đó như thánh thành.

Diệp Thần biết rõ chỗ đó chính là nơi của Chấp Pháp Điện.


Chấp Pháp Điện chính là thế lực lớn nhất ở đông đại lục, so với nơi đóng quân của Dược Vương Thành, Linh Bảo Các còn tốt hơn rất nhiều.

- Diệp Thần tiểu tử, ngoại giới đồn đãi Chấp Pháp Điện có ba điện chủ, đều là Linh Vọng Cảnh tam trọng sợ rằng không đúng. Bọn chúng đều dấu diếm thế nhân, nhưng không dấu diếm được Sư Gia ta, không biết chúng tu luyện theo hướng ma đạo nào, ma khí nghiêm nghị, hôm nay sợ rằng có hy vọng trùng kích Thần Hải cảnh!

Sư Gia ngưng trọng nói ra.

Trong nội tâm Diệp Thần rùng mình, không nghĩ tới Chấp Pháp Điện đã cường đại tới mức này.

Nhìn qua ngọn núi cao ở xa xa, điềm lành từng hồi, người bình thường nhìn thấy sợ rằng phải quỳ bái, làm gì có ma khí?

Nhưng mà Diệp Thần tin tưởng Sư Gia nói, ý niệm cảm giác của Sư Gia ý mạnh hơn hắn nhiều lắm.

- Giấu kín hành tung của ngươi, bằng không thì bị phát giác ngươi có thể bị người Chấp Pháp Điện nhìn chằm chằm vào.

- Hiểu rõ!

Diệp Thần khẽ gật đầu, một đường ít xuất hiện đi tới nơi cần tới.

Phố lớn ngõ nhỏ, thỉnh thoảng có mấy đệ tử mặc trường bào Chấp Pháp Điện đi qua, những đệ tử này phần lớn ngoài thập giai. Trên đường đi cũng nhìn thấy đệ tử Chấp Pháp Điện tốp năm tốp ba, bởi vậy có thể thấy được đệ tử của Chấp Pháp Điện đông thế nào.

Cách ăn mặc của Diệp Thần hiện tại giống như đê tử thế gia bình thường, trên đường theo dòng người đi tới nên không ai chú ý tới.

Đại khái một giờ sau đã nhìn thấy chỗ ở của Hiên Dật dược tôn.

Dược Vương Thành cùng Linh Bảo Các đều phái người dò xét ở gần, chú ý cái nhà dân này, Diệp Thần cũng không ngại, đi vào trong nhà dân.

Trong phòng khách nhà dân, lão giả chừng ngũ tuần ngồi trên ghế, thổn thức cảm khái không thôi, phía sau có mấy đệ tử mặc trường bào dược sư, có mười sáu người, tướng mạo đều trẻ tuổi, nhưng cả đám thần sắc kính cẩn, lão luyện thành thục, Lê Hủ cũng ở trong đó.

- Hiên Dật sư huynh, không nghĩ tới sinh thời chúng ta những người này còn có thể ở đây, nói thoải mái đúng là nhân sinh hiếm có, đều chè chén thôi.

Nói chuyện là tam sư đệ của Hiên Dật dược tôn, Thận Vũ dược tôn, tu vị đan đạo của hắn không kém hơn Hiên Dật dược tôn.

Năm người đều là dược tôn, cũng là đại sư cả, tuy so với những tông sư của Dược Vương Thành còn kém hơn rất nhiều, nhưng ở trong các thế lực là nhân vật hét ra lửa.

- Đúng vậy, năm người chúng ta tụ hợp với nhau trong loạn thế, quả thực không dễ. Nhưng mà bên ngoài đế đô hồn thú tung hoành, hạ lạc tên đệ tử kia không rõ, trong nội tâm của ta quả thật nóng như lửa đốt, thật sự vô tâm uống rượu, quét hào hứng của huynh đệ, vi huynh thật sự có lỗi.


Hiên Dật dược tôn trên mặt tiều tụy, không nghĩ tới mấy tháng ngắn ngủi xảy ra nhiều chuyện như thế.

- Sư tôn, Diệp Thần sư đệ hắn cát nhân thiên tướng, nhất định sẽ không có việc gì.

Lê hủ cung kính an ủi.

Mấy sư đệ của Hiên Dật dược tôn nhìn nhau, đều có chút im lặng, tình huống bên ngoài bọn họ biết rõ, nếu như đế đô tìm không thấy người, vậy trên cơ bản là chết rồi.

Trong khi bọn họ nói chuyện phiếm, Diệp Thần từ bên ngoài đi tới.

- Sư tôn, sư huynh!

Diệp Thần khom người kính bái, trong đôi mắt lệ quang hệ ra, Hiên Dật dược tôn và Lê Hủ sư huynh trừ người Diệp gia ra chính là số ít người quan tâm hắn.

- Diệp Thần sư đệ, ngươi trở về! Thật sự quá tốt!

Lê Hủ nhìn thấy Diệp Thần, trên mặt kinh hỉ, cảm thấy cao hứng từ đáy lòng, lập tức chào đón.

Hiên Dật dược tôn cũng cực kỳ kích động, thoáng cái đứng lên đở lấy Diệp Thần, cao thấp dò xét Diệp Thần một phen, thấy hắn vẫn mạnh khỏe thì lúc này mới yên lòng lại, vui mừng mà nói:

- Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi!

Nhìn thấy Diệp Thần trở về, bốn huynh đệ của Hiên Dật dược tôn mỉm cười, bọn họ vẫn cao hứng thay Hiên Dật dược tôn, đệ tử mất mà được lại, đây là việc vui.

- Hiên Dật sư huynh, xem ra chúng ta không uống không được rồi.


- HEAA..., nhất định phải uống!

Hiên Dật dược tôn thoải mái cười to, giống như trẻ ra mấy tuổi, dẫn Diệp Thần đi vào, nói:

- Diệp Thần, mấy vị sư thúc!

- Chư vị sư thúc tốt.

Diệp Thần cười thi lễ với mấy vị dược tôn này.

- Hiên Dật sư huynh, hôm nay Lê Hủ đã đưa thân vào dược tôn, đã tới cảnh giới tiểu thông cảnh, đệ tử này của ngươi thì sao?

Thận Vũ nhìn thấy Diệp Thần tuấn tú lịch sự, lại khiêm cung hiểu lễ, thoải mái gật đầu, vì vậy tò mò hỏi, dược tôn chia làm tiểu thông, đại thông, tinh thông, đại sư, tông sư, thần tượng, chỉ càn đạt tới dược tôn đều được có thiên phú không tồi.

Lê Hủ trước mắt chưa tới bốn mươi cũng đã đạt tới dược tôn, thiên phú trác tuyệt, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra thì tiền đồ bất khả hạng lượng, bọn họ nhìn qua Diệp Thần, Diệp Thần tuổi chỉ mười mấy, trên đan đạo chắc vừa nhập môn.

- Đệ tử này của ta thiên phu trác tuyệt...

Hiên Dật dược tôn cười cười, hơi có chút tự hào, thu Diệp Thần làm đệ tử là chuyện tự ngạo nhất của hắn.

- Hẳn là dược sư cao cấp nhỉ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận