Cửu Tinh


Ồn ào ồn ào..Tĩnh xen lẫn trong đám đông những đứa trẻ đến học viện Lam La xin nhập học, Fry bây giờ đã bay đi khảo sát xung quanh rồi, cô ấy quả thật là rất thích thu thập thông tin, cả lúc trước lẫn bây giờ, chắc chắn rằng sau khi trở lại Fry sẽ lại mang theo một đống tin tức về đây..Ding dong! Ding dong!Tiếng chuôn lại một lần nữa vang lên, báo hiệu đã đến lúc bắt đầu buổi chiêu sinh..Quảng trường chính rộng lớn của học viện đầy nhóc người với người, sau tiếng chuông thì tất cả đều im lặng, mọi sự chú ý đều tập trung đến 5 học sinh khối 8 đứng ở trên bục cao ở trung tâm quảng trường.."Chào buổi sáng tất cả mọi người! Tôi rất vui vì năm nay lại có rất nhiều người đến đây để nhập học, nhưng tôi muốn mọi người nhớ rằng, Lam La học viện không nhận những người không có thực lực! Vậy, ngày chiêu sinh đầu tiên của học viện Lam La chính thức bắt đầu!" Một chàng thanh niên đứng giữa năm người cao giọng nói, âm thanh không lớn không nhỏ đủ để tất cả mọi người ở đây nghe rõ, nếu như cô nhớ không lầm thì Tiêu Linh từng nói anh ta là Tiêu Hình Quang, là học trưởng của học viện, cũng là anh họ của chị ấy..Mà, bỏ qua vấn đề này, cô gái bên cạnh Tiêu Hình Quang tiếp lời anh, cất giọng nói "Luật lệ chiêu sinh rất đơn giản, quảng trường này chính là sân đấu, tất cả tiến hành hỗn chiến, 100 người còn trụ lại sẽ được nhập học, tùy theo thể hiện của từng người mà các giáo sư sẽ chia vào các lớp khác nhau, và, tính mạng thì mọi người hãy tự giữ lấy nhé!" Câu nói cuối cùng thốt ra thật khiến người ta lạnh sống lưng, nhưng đó chính là quy tắc của thế giới này, trừ phi ngươi là một người bình thường, nếu như đã bước chân vào con đường này thì bỏ mạng chỉ là chuyện như cơm bữa.."Vậy, bắt đầu nhé!" Dứt câu, 5 người liền biến mất khỏi trung tâm, xuất hiện tại các góc của quảng trường, mỗi người cầm một cây cờ nhỏ cắm xuống vị trí mình đứng, ngay lập tức kết giới liền hiện ra, bao bọc cả một không gian rộng lớn..Hoàn cảnh bắt đầu hỗn loạn, hầu hết mọi người đều kết bè kết phái để tác chiến, nhóm ít thì hai người, nhiều thì bảy người, hết loại ma thuật này đến ma thuật kia được phóng ra, đủ loại màu sắc khiến cả quảng trường như đang mở hội nếu không có tiếng vũ khí va chạm nhau và âm thanh la hét..Tĩnh ôm thanh kiếm Nhật màu đen trong ngực, cô hôm nay khoác trên mình một bộ đồ thể thao hở rốn màu lam nhạt, mái tóc dài buộc bổng cao và sống mũi nhỏ xinh đang đỡ gọng kính vàng, cái eo nhỏ trắng nõn lộ ra không khỏi làm mấy câu nam sinh có chút đỏ mặt *Chậc, thật là, sao Linh tỷ có thể mua một bộ đồ như này cho người mặc chứ? Thật muốn móc mắt mấy tên kia ra! * Vâng! Chị nhà đích thực là một quân nhân chỉ chăm chăm vào nhiệm vụ, và đặc biệt ghét người khác dòm ngó mình..Tĩnh trông nhỏ con và chỉ đứng một thân một mình nên chính là con mồi lý tưởng cho tất cả mọi người, nhưng mà..Bốp bốp bốp! Kẻ nào bước vào trong phạm vi bán kính một mét xung quanh cô liền bị đập cho bất tỉnh nhân sự, vấn đề ở đây chính là cô chưa có rút kiếm cũng như chưa sử dụng ma pháp, cô chỉ đơn giản dùng chuôi kiếm đập vào bụng người ta thôi..
nói đơn giản nhưng mà mỗi cú đập chỉ xảy ra trong một tic tắc, tốc độ cực kỳ bá đạo..Tĩnh lướt quanh quảng trường như một tiểu ác ma, nơi cô đi qua đều có người ngã xuống, có những kẻ mạnh đã bắt đầu để mắt đến cô..Chỉ trong vòng nửa tiếng, hơn một nửa các thí sinh đã rơi đài, còn có những người đã bỏ mạng..
Tĩnh bây giờ cũng bắt đầu nghiêm túc, kiếm đã rút..
Keng! Cô đang giao chiến với một thiếu niên cầm hai thanh đoản đao, trông có vẻ là Thuật sư, tốc độ cậu ta cực nhanh..
Keng! Keng! Keng! Trận chiến giữa hai kẻ chuyên về tốc độ, cả hai di chuyển liên tục, nếu là người bình thường thì họ chỉ có thể thấy các tia lửa tóe ra khi vũ khí của cô và cậu ta chạm vào, nhưng trong mắt của mấy lão quái vật trong học viện thì nhất cử nhất động của họ đều nằm gọn trong đôi mắt..Vút! Trận đấu kết thúc.
Kiếm đao đồng loạt kề vào cổ đối phương, Tĩnh nhếch mép "Cậu thua rồi nhé" động ngón tay, không gian xung quanh cậu thiếu niên vặn vẹo, cậu ta ngay lập tức bị ép khụy gối..
Một người bên cạnh vừa nhìn thấy liền bổ vũ khí tới người cậu *Bỏ mẹ! * Trong đầu chửi thề một tiếng, cậu ta nhắm chặt mắt lại *Ông còn chưa muốn chết á aaa! *Xoẹt! Một dòng máu đỏ bắn ra, bắn lên cả mặt cậu, không có cảm giác đau như trong tưởng tượng, cậu nhanh chóng mở mắt, trước mặt cậu là cô bé đeo chiếc kính đã bị nhuốm một chút máu..
"Xin chào, tôi là Tĩnh, tôi vừa cứu mạng cậu đó" Tĩnh nở nụ cười như hoa kết hợp với vết máu trên mặt làm cô trông có chút ma mị..Ngơ ngác vài giây, cậu nhận ra ẩn ý trong nụ cười của cô..
"Xin chào Tĩnh tỷ, tôi là Lăng Thần, đàn em của chị" Thiếu niên Lăng Thần vô cùng thức thời mở miệng, cậu biết cô gái này là cố ý tạo ra tình huống này nhưng cậu không thể không thán phục, một Ma Pháp sư lại có tốc độ ngang bằng Thuật sư hệ mẫn công cậu, cho dù cô không chơi xấu thì cậu cũng tự mình đến tìm cô, làm đàn em của một kẻ mạnh, ai không muốn?Tĩnh vẫn giữ nụ cười trên môi "Được rồi Lăng Thần, đầu tiên hãy kết thúc cái chiến trường nhỏ hỗn loạn này nào" Đưa một tay kéo Lăng Thần dậy, hai tiểu ác ma bắt đầu công cuộc càn quét chiến trường!* * *Được rồi, có lẽ chúng ta đã bỏ lỡ một chi tiết khá quan trọng, đó chính là ma thuật của Tĩnh, sơ lược đơn giản thì ma pháp của cô ấy thuộc hệ không gian, tất cả không gian trong vòng bán kính 5m lấy cô là trung tâm đều nằm trong vòng kiểm soát của cô, và cô còn có khả năng mở vòng không gian, cô có thể dễ dàng dịch chuyển một đồ vật ở xa vào trong tay chỉ trong một khắc, hoặc là tự mình bước vào vòng không gian để dịch chuyển sang địa điểm khác mà không cần tới vòng ma pháp dịch chuyển chỉ có thể khắc trên một chỗ bất tiện kia..Còn làm sao mà cô ấy sử dụng ma pháp được? Rất đơn giản, trong vòng một tháng qua cô được chỉ bảo bởi một cô giáo siêu tài năng, đó chính là Tiêu Linh, ngự tỷ hệ hỗ trợ xinh đẹp và giỏi giang!* * *Quay lại với trận đấu tuyển sinh..Chiều tà là lúc cuộc chiến kết thúc, 100 người trụ lại sẽ được sắp xếp theo năng lực mà chia khối, hầu hết sẽ vào khối 1 (Khối thấp nhất) hoặc khối 2 đối với những người mạnh hơn..Trên một cái hành lang nào đó trong học viện.."Hơn 50 nghìn người chọn 100, học viện này đúng là gắt thật" Lăng Thần gác hai tay lên cổ, hơi ngã người ra sau bước đi bên cạnh Tĩnh.."Bây giờ chắc chưa chia phòng ở kí túc xá đâu, cậu dẫn tôi đi tham quan thành phố này đi, ở đây có chỗ nào thú vị không?" Tĩnh đã tháo mắt kính, cô từ một ác ma trên chiến trường bây giờ trở thành một cô nàng nhỏ nhắn dễ thương.."Oi oi, Tĩnh tỷ à, sao chị có thể thay đổi hoàn toàn khí chất chỉ bằng một cái kính thế?" Cậu không trả lời câu hỏi của cô, thứ cậu quan tâm là con quỷ lúc nãy đi đâu rồi? Nhỏ này là nhỏ nào vậy trời?Không trả lời không có nghĩa là cậu không nghe, Lăng Thần ngay khi cô dứt lời thì đã thay đổi hướng đi ra khỏi hành lang, hướng tới cổng học viện.."Cái đó là của một người bạn đặc chế, mà..
nó không dùng để thay đổi mà là áp chế khí chất của tôi.." Tĩnh bước theo cậu chầm chậm rời khỏi học viện..Lăng Thần liếc mắt nhìn xuống cô gái nhỏ nhắn bên cạnh, tóc đen dài thật dài, mắt cũng đen nốt, chiều cao khá là khiêm tốn, chỉ đứng tới vai cậu, cô gái này luôn điềm tĩnh từ khi xuống đài và cô dễ dàng đánh bại cậu trong khi đã áp chế khí chất, cậu cảm thấy có vẻ mình đã chọn đúng người để đi theo..Nhưng chỉ chốc lát nữa thôi, cậu sẽ phải rút lại suy nghĩ vừa nãy..
(✿^‿^).

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui