Uông Thiếu phu nhân các nàng không nghĩ Đậu Chiêu sẽ nói trắng ra như vậy, nhất thời có chút sững sờ, vẫn là Thái thị nhạy bén, không để bụng nói: "Hai tỷ muội làm sao không có mâu thuẫn, thời gian dài, cũng sẽ quên thôi." Sau đó che miệng cười cười, "Ta lần này đến là có việc muốn nhờ Tứ cô cô.
Ta lần trước thấy Tứ cô cô cài trâm hoa thủy ngọc, hoa thức mới mẻ độc đáo không nói, màu nho xứng đào hồng, thập phần xuất sắc.
Tháng sau đại chất nữ nhà mẹ đẻ ta cập kê, ta nghĩ muốn tặng nàng bộ trang sức, về sau lúc xuất giá có thể lấy ra dùng, không biết Tứ cô cô tìm ai đánh trang sức? Ta muốn nhờ hắn đánh một bộ cho chất nữ nhà ta."
Mặc kệ lời này là thật hay giả, tốt hay xấu vẫn là nên đem chuyện cho qua.
Uông Thiếu phu nhân cùng Trương Tam phu nhân đều nhẹ nhàng thở ra, không thể không nhìn Thái thị bằng cặp mắt khác.
Trâm hoa kia là Tống Mặc tặng.
Đậu Chiêu thật đúng là không biết từ đâu tới.
Nàng phái người đi hỏi Tống Mặc.
Thái thị tức khắc hâm mộ đầy mặt: "Tứ cô cô thật là có phúc khí!" Sau đó giận dữ ca thán, "Đâu giống ta, gả được 4,5 năm, cái khăn tay cũng không mua cho, đúng là đồng nhân không đồng mệnh! Tứ cô gia không chỉ đoan chính, đối với Tứ cô cô thật tốt, khó trách Tứ cô cô nhìn càng xinh đẹp so với lúc ở nhà!" đưa tay che miệng cười.
Lời nói chẳng khác mấy phụ nhân nông cạn tầm thường.
Uông Thiếu phu nhân và Trương Tam phu nhân có chút xấu hổ, cười cười.
Đậu Chiêu làm như không nghe, mời Uông thiếu phu nhân và Trương Tam phu nhân thưởng trà.
Thái thị không để bụng, ghé vào một bên nói chuyện, không khí trong phòng thập phần náo nhiệt.
Người được phái đi hỏi Tống Mặc rất nhanh quay trở lại, nói tên cửa hàng.
Thái thị liền mời Đậu Chiêu cùng đi: "Cũng là cho ta mượn thế của Tứ cô cô."
Trong lòng Đậu Chiêu hiểu ra, Thái thị muốn lôi kéo quan hệ với mình.
Chỉ là nàng không thích Thái thị ồn ào, lại còn rất nhiều việc phải làm, không muốn dính dáng đến loại người này.
Đậu Chiêu uyển chuyển cự tuyệt Thái thị: "Tính ngày, cha chồng ta sắp trở về, trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, không biết cha chồng có tính toán gì.
Chỉ sợ không có thời gian đi cùng Thập tẩu."
Thái thị hai mắt sáng lên.
Hiện tại khắp kinh thành đều truyền, nói Thế tử Anh Quốc đè ép Anh Quốc Công không ngẩng đầu nổi, Anh Quốc Công muốn tục huyền còn phải xem sắc mặt của trưởng tử.
Cha chồng cũng từng hỏi mẹ chồng chuyện này, chỉ là Tứ cô cô mới gả đi, không tiện đi hỏi chuyện, nếu nàng có thể dò ra một chút tin, Quách thị còn có chỗ đứng ở nhà?
Hạ quyết tâm, nàng cố bám víu: "Vậy chờ Tứ cô cô khi nào rảnh, chúng ta cùng đi."
Đậu Chiêu cười đáp: "Không biết chất nữ có đợi được không?"
Thái thị nghe vậy không khỏi xấu hổ, nhưng nàng luôn nhiều chuyện để nói: "Không vội gì! Cửa hàng bạc có sư phó tay nghề tốt như vậy, ta cũng muốn đánh vài món trang sức.
Việc cứ đem cho Thập ca người lo, ta cũng phải vì mình chứ!"
Đậu Chiêu khẽ cười.
Mọi người nhàn thoại một hồi, Uông thiếu phu nhân đứng dậy cáo từ trước: "....Hôm nay là ngày thứ 9 cô nãi nãi nhà tỷ xuất giá.
Nếu muội không có việc gì, tỷ liền đi chỗ cô nãi nãi bên kia."
Đậu Chiêu tự mình tiễn Uông thiếu phu nhân đến cửa thùy hoa.
Trương Tam phu nhân cùng Thái thị ở lại nói chuyện.
Có gã sai vặt của Tống Mặc vào bẩm báo: "Thế tử gia có việc phải ra ngoài,