Lí Thanh Bạch mở mắt, phát hiện trước mặt là một màu trắng xóa. Cô đi một lúc vẫn không tìm được lối ra nên đành bỏ cuộc, ngồi xuống chiếc ghế trong công viên.
Những tòa nhà xung quanh thật lạ lẫm và thứ trắng xóa này cũng không giống sương mù, cảnh tượng trông giống như trong phim kinh dị khiến cô không khỏi căng thẳng.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, cảnh tượng thay đổi, bàn ghế và sofa xuất hiện, cuối cùng tạo thành một căn biệt thự.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Biệt thự trang trí theo phong cách châu Âu, màu đen trắng phối hợp, thảm và giá sách ngăn nắp khiến Lí Thanh Bạch nghĩ rằng chủ nhân của ngôi nhà này chắc hẳn là một người khá đơn điệu.
Trong lúc cô đang suy nghĩ, chủ nhân của ngôi nhà đã mở cửa và bước vào.
Lí Thanh Bạch nhìn kỹ, nhận ra người đó chính là Tống Dẫn Hưu.
Nhưng lần này anh mặc một chiếc áo khoác đen, quàng khăn màu be, kính mắt mờ sương, đôi môi trắng bệch vì lạnh.
Tống Dẫn Hưu cởi áo khoác ra, bên trong biệt thự lại có một người khác bước ra. Lí Thanh Bạch mở to mắt nhìn, người đó... không phải chính cô sao?
Chỉ thấy Lí Thanh Bạch trong giấc mơ giật phăng bó hoa mà Tống Dẫn Hưu mang về ném xuống đất, rồi quay người đi lên lầu.
Bó hoa đó... là hoa hướng dương và hoa dành dành, khi mới mang về còn rất tươi đẹp, giờ nằm lặng lẽ dưới đất, cánh hoa tản mác khắp nơi. Tống Dẫn Hưu chỉ cúi đầu, không nói lời nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giờ đang... xảy ra chuyện gì thế này?!
Tại sao cô lại sống chung với Tống Dẫn Hưu, còn nổi giận như vậy với anh?
Lí Thanh Bạch cảm thấy hoang mang, cô bước đến trước mặt Tống Dẫn Hưu đang nhặt cánh hoa, vẫy tay với anh ta, nhưng không có phản ứng.
Quả nhiên, cô không có thực thể trong thế giới này.
Những bông hoa bị ném xuống đất còn nguyên vẹn, Tống Dẫn Hưu cắm chúng vào bình hoa, đổ nước vào bình rồi ngồi xuống ghế sofa, châm một điếu thuốc.
Không hiểu sao, khói thuốc nhanh chóng lan tỏa khắp nhà, khiến Lí Thanh Bạch chảy nước mắt vì cay, cô lấy tay che mũi, mắt cay xè chớp chớp, và khi mở mắt ra, cảnh tượng lại thay đổi.
Trong nhà thờ thiêng liêng, Tống Dẫn Hưu đứng cạnh người chủ lễ, đối diện là Lí Thanh Bạch.
Bà nội nắm tay cô, đầy yêu thương trao cô cho chú rể.
"Tiểu Tống à, Tiểu Thanh của bà giờ giao cho cháu, sau khi kết hôn không được bắt nạt nó nhé."
Tống Dẫn Hưu gật đầu mạnh mẽ, nắm chặt bàn tay đeo găng trắng của Lí Thanh Bạch, ngón cái vuốt ve nhẹ nhàng, đôi mắt đầy tình cảm và yêu thương nhìn vào cô dâu của mình.
"Chuyện này... không phải chứ..."
Lí Thanh Bạch tự nhủ.
Đây là giấc mơ của mình hay chuyện thực sự đã xảy ra?
"Bây giờ, chú rể có thể hôn cô dâu."
Khi Lí Thanh Bạch đang ngẩn ngơ, lời chúc đã kết thúc.
Tống Dẫn Hưu hôn cô dâu bên cạnh mình, tiếng vỗ tay vang lên không ngớt, mọi người đều chúc phúc cho cặp vợ chồng mới cưới…
Đây lẽ ra là một cảnh tượng hạnh phúc, nhưng nghĩ đến những ký ức trong biệt thự vừa rồi, cuộc sống sau hôn nhân của họ dường như không hạnh phúc.
Chắc chắn còn có điều gì đó ẩn giấu.
Trong lúc cô đang suy tư, Lí Thanh Bạch trên sân khấu đã bắt đầu ném hoa cưới, sự hạnh phúc trên gương mặt không hề giả dối, Tống Dẫn Hưu bên cạnh ôm eo cô, giúp cô chỉnh sửa những sợi tóc lòa xòa bên tai, ánh mắt anh không thể chứa đựng bất kỳ ai khác.
Sau khi lễ cưới kết thúc và tiễn khách khứa ra về, họ trở lại phòng cưới.
Trong phòng cưới, ánh đèn mờ ảo, nhiệt độ tăng lên nhanh chóng. Lí Thanh Bạch quấn lấy cổ Tống Dẫn Hưu, từ cửa hôn đến tận giường.
Tống Dẫn Hưu không hề che giấu ham muốn của mình, cởi chiếc váy đỏ rượu của cô, ngậm lấy đầu vú, khiến Lí Thanh Bạch run rẩy, thúc giục anh mạnh mẽ hơn.
Lí Thanh Bạch: ...
Cô cảm thấy như đang xem một bộ phim người lớn sống động, tất cả đều rất thật.
Tống Dẫn Hưu cắn xé đầu vú, thở gấp, kéo chiếc váy của cô lên, cởi quần lót, nhét hai ngón tay vào lỗ dâm.
Lỗ nhỏ đã sớm ướt đẫm, tiếng nước chảy òm ọp vang lên, Lí Thanh Bạch đứng bên cạnh phải che tai lại.
Nhìn chính mình bị chơi, thật xấu hổ...
"Tống Dẫn Hưu... nhẹ chút, anh làm nhẹ thôi."
Lí Thanh Bạch quấn lấy cổ Tống Dẫn Hưu, thở dốc bên tai anh, hai cơ thể quấn chặt lấy nhau, cọ xát, tăng thêm kích thích.
Tống Dẫn Hưu đã nắm rõ điểm nhạy cảm của Lí Thanh Bạch, anh moi móc chỗ thịt mềm, bàn tay to bị ngâm trong nước dâm, vài lần vì quá trơn mà ngón tay bị tuột ra, trượt lên âm đế, hạt đậu run rẩy dựng thẳng, cơ thể bên dưới càng quấn chặt lấy anh hơn.
Sau khi Lí Thanh Bạch đã lên đỉnh hai lần, Tống Dẫn Hưu rút ngón tay ra, dùng tay ấn mạnh lên âm hộ ngập nước, tháo thắt lưng, lộ ra côn thịt đáng sợ.
Một phát đâm vào lút cán.
"A…"
Ngón chân Lí Thanh Bạch cuộn lại, thét lên vì sự xâm nhập này.
Cô cảm nhận được từng nếp gấp bên trong bị căng ra, mỗi lần côn thịt di chuyển đều kéo theo vô số điểm nhạy cảm, khiến cô suýt chút nữa đã tiết ra.
Tống Dẫn Hưu gầm gừ, lỗ nhỏ này, dù thọc vào bao nhiêu lần vẫn chặt như vậy, thịt non múp míp quấn lấy thân gậy, đến rút ra cũng khó khăn.
Lúc này, đùi của Lí Thanh Bạch đã quấn quanh eo Tống Dẫn Hưu, cơ thể cô hơi ngả về phía trước, uốn éo, cọ xát đầu vú, bầu vú mềm mại nảy lên thành từng nhịp sóng.
Cô đang tự giải tỏa cơn ngứa.
Lí Thanh Bạch che mắt lại, cô chỉ ước bây giờ mình mất hết giác quan, còn hơn là đứng đây nhìn chính mình và Tống Dẫn Hưu làm tình.
"Ah... ưm... Tống Dẫn Hưu... đừng day âm đế nữa... nếu day nữa..."
Tống Dẫn Hưu ác ý xoa nắn âm đế, ngẩng đầu nhìn Lí Thanh Bạch đang nhắm mắt tận hưởng, hỏi: "Nếu day nữa, sẽ thế nào?"
"Nếu day nữa... sẽ... a...."
Chưa kịp nói hết câu, Tống Dẫn Hưu cảm nhận được một dòng nước bắn lên côn thịt của mình.
Cô đã phun nước.
Bị cảnh tượng này kích thích, Tống Dẫn Hưu không nhịn nữa, anh đẩy hông, rút côn thịt trong lỗ nhỏ của Lí Thanh Bạch ra, lại mạnh mẽ đâm vào tận gốc, không màng đến lời cầu xin của người dưới thân, ra sức thúc vào, cảm giác như đã đâm vào tử cung.
Bị thọc vào tận tử cung, Lí Thanh Bạch sướng đến nỗi miệng chảy nước dãi, không nói nên lời, chỉ biết rên rỉ, hai tay ôm chặt Tống Dẫn Hưu, cơ thể rung lắc theo từng cú thúc.
Khi tử cung đã bị đâm mở ra một khe hở, Tống Dẫn Hưu cũng đến đỉnh điểm, anh hôn Lí Thanh Bạch, hôn lên khóe mắt đầy nước mắt sinh lý của cô, bắn hết tinh trùng vào tử cung.
Lí Thanh Bạch cũng run rẩy đón nhận dòng tinh nóng bỏng trong lỗ nhỏ, tinh trùng nóng hổi đến mức cô không dám cử động, chỉ cần cử động một chút là sướng đến chết.
Cả hai đều thở hổn hển, chỗ giao hợp lẫn lộn, toàn là nước dâm của Lí Thanh Bạch, ga trải giường cũng ướt một mảng lớn, sau khi cao trào, cơ thể yếu ớt vô cùng, không còn sức để giơ tay.