Bên ngoài trời đã bắt đầu sáng dần, vài tia sáng rọi vào căn phòng.
Hệ thống: Kí chủ, phần thưởng từ mảnh ký ức song song đã phát xong.
Lí Thanh Bạch dường như vẫn còn trong giấc mơ, cô không trả lời hệ thống, chỉ ngơ ngác nhìn lên trần nhà.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cho đến khi hệ thống lớn tiếng kêu vài lần, cô mới bừng tỉnh lại.
Lí Thanh Bạch: Hệ thống, có thể nói cho tôi biết đó là giấc mơ hay là chuyện có thật không?
Tại sao cô lại kết hôn với Tống Dẫn Hưu, tại sao Khương Khinh lại chết, tại sao cô và Tống Dẫn Hưu từ yêu nhau lại trở nên ghét nhau?
Hệ thống: Kí chủ, những chuyện trong mảnh ký ức song song đều là thật nhé.
Thật sao? Vậy đó là chuyện sẽ xảy ra trong tương lai? Hay là ở thế giới song song?
Lí Thanh Bạch không hỏi thêm nữa, chỉ lặng lẽ nhớ lại những ký ức ấy. Cô nhớ đến lá thư tuyệt mệnh của Khương Khinh, nói rằng không thể kiểm soát cơ thể mình, chẳng lẽ là nói về việc phản bội Tống Dẫn Hưu?
Có quá nhiều nghi vấn, không biết phải bắt đầu từ đâu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lí Thanh Bạch mệt mỏi nhắm mắt lại, hôm nay cô còn vài cảnh quay với nam chính, càng ngày cô càng không thể đối diện với Tống Dẫn Hưu bằng thái độ đồng nghiệp bình thường được nữa.
...
Sáng sớm, Lí Thanh Bạch ngáp dài tại phim trường, vừa đọc kịch bản vừa day day đôi mắt đỏ ngầu và bờ vai mệt mỏi, cố gắng chuẩn bị ghi hình.
Hôm qua đáng lẽ cô không nên tin vào hệ thống chó má kia, giấc mơ kéo dài cả đêm, không khác gì không ngủ chút nào.
Khi Lí Thanh Bạch còn đang lơ mơ đọc kịch bản bỗng nghe thấy tiếng xôn xao phía trước. Đạo diễn đang chỉ đạo công việc cũng lập tức đi về phía đám đông.
Lí Thanh Bạch liếc qua đám đông, nháy mắt lập tức tỉnh táo hẳn.
Giữa đám đông là Trần Tương Vũ, anh ta cười nói với đạo diễn. Nhác trông thấy ánh mắt của Lí Thanh Bạch, khi đối diện với anh ta, cô ngay lập tức cúi đầu, lật lật kịch bản trong tay một cách lúng túng.
Trần Tương Vũ biết Lí Thanh Bạch đang tránh mình, nhưng từ lúc anh ta chỉ định cô làm nữ chính của bộ phim này, anh ta đã không có ý định dùng cách mạnh bạo để đoạt lấy cô.
Anh ta có đủ kiên nhẫn với Lí Thanh Bạch, trong mắt anh ta, cô là người anh ta quyết tâm phải có được.
Tuy nhiên...
Buổi tiệc tối hôm đó là một sự cố, trong cơn say, anh ta không thể kiềm chế được mình.
Hôm nay anh ta đến để xin lỗi.
Lí Thanh Bạch thấy Trần Tương Vũ giải tán đám đông, đi thẳng về phía cô. Anh ta đứng bên cạnh cô, cao hơn 1m9, mặc một chiếc sơ mi hoa kiểu Hồng Kông cổ điển và quần jean, đi giày da.
Anh ta kéo ghế tự tiện ngồi xuống bên cạnh cô, Lí Thanh Bạch nhớ lại lần trước bị anh ta chặn trong nhà vệ sinh nữ sau buổi tiệc, cô lập tức muốn đứng dậy rời đi.
Đột nhiên, Trần Tương Vũ ghé sát vào tai cô, đẩy kính râm xuống một chút, nhìn cô chăm chú và nói nhỏ: "Buổi tiệc lần trước chưa ăn uống được gì, không biết quý cô đây có thể cho anh một cơ hội để bù đắp không?"
Lí Thanh Bạch không hiểu sao Trần Tương Vũ lại dùng gương mặt đẹp trai lạnh lùng để nói những lời sến súa như vậy, sau đó còn nhẹ nhàng thổi một hơi vào tai cô, khiến cô rùng mình.
Trần Tương Vũ nháy mắt với cô, cô chỉ giả vờ không thấy, mắt nhìn lơ đãng vào kịch bản và lắp bắp đáp lại: "Anh Trần... buổi tiệc lần trước rất vui, nhưng chiều nay tôi có hẹn rồi... để lần sau nhé."
Không phải là Lí Thanh Bạch nhát gan, cô hiểu rõ lý do cô được chọn vào vai này là do Trần Tương Vũ chỉ định. Nếu làm anh ta tức giận, cô cảm thấy với thái độ chơi bời của anh ta, cho dù có phải quay lại từ đầu anh ta cũng có thể đổi diễn viên khác.
Trần Tương Vũ nghe được câu trả lời trong dự đoán, chỉ gật đầu: "Chiều nay mấy giờ em xong việc? Nếu đã có hẹn thì để anh đưa em đi."
Nói xong, anh ta đứng dậy đi về phía xe riêng, trước khi vào xe còn tinh nghịch nháy mắt với cô.
Lí Thanh Bạch:...
Chiều nay cô không có hẹn, nhưng nếu không thể từ chối, cô sẽ phải cắn răng ăn một bữa nữa với Trần Tương Vũ.
Không biết hệ thống có đột ngột nổi điên phát phần thưởng cho mình không.
Hệ thống: Kí chủ, không đâu, tôi là hệ thống chất lượng cao, thưởng phạt rõ ràng.
Lí Thanh Bạch nghe vậy, âm thầm khinh bỉ.
Lúc này, Tống Dẫn Hưu vội vã đến phim trường, anh trông rất tươi tỉnh, chào hỏi các nhân viên rồi vào xe riêng.
Lí Thanh Bạch tranh thủ chợp mắt thêm mười phút.
Cô lại mơ thấy ác mộng, mơ thấy chuyện đêm đó với Tống Dẫn Hưu bị lộ, cô trở thành kẻ thứ ba, bị mọi người lên án, tẩy chay, yêu cầu cô rời khỏi làng giải trí.
Trong thực tại, trán Lí Thanh Bạch cũng toát mồ hôi lạnh, nhíu mày.
Tống Dẫn Hưu từ xe riêng đi ra, thấy cô đang ngủ, nhẹ nhàng vỗ vai cô.
Ai ngờ Lí Thanh Bạch mở mắt, thấy anh như gặp phải ôn thần, lập tức đứng dậy muốn rời đi nhưng lại va đầu vào cái cột sắt của chiếc ô che nắng, đau đớn hít một hơi.
Cô ôm đầu, mắt đẫm lệ nhìn Tống Dẫn Hưu, giọng run run: "Anh Tống, anh muốn diễn tập với tôi à?"
Trước khi quay, Tống Dẫn Hưu luôn diễn tập với cô, đã thành thói quen.
Anh gật đầu, Lí Thanh Bạch xoa đầu.
Chắc sẽ sưng mất.
Trong tình trạng bị đau đầu, sau khi cô khó khăn diễn tập với Tống Dẫn Hưu, cảnh quay diễn ra suôn sẻ, ngoài chuyện đau đầu và rắc rối với Trần Tương Vũ vào buổi tối.
Trần Tương Vũ không biết từ khi nào đã ra khỏi xe riêng, nghe đạo diễn thông báo là cảnh quay cuối cùng, anh ta lái xe đến trước mặt Lí Thanh Bạch, hạ cửa sổ, thò đầu ra.
"Đi thôi, anh đưa em đi."
Lí Thanh Bạch:...
"Anh Trần, bạn tôi sắp đến đón tôi rồi, không làm phiền anh."
Lời từ chối rõ ràng, nhưng Trần Tương Vũ vẫn giả vờ không hiểu: "Không sao, tối nay anh không bận, tiện đường đưa em đi."
Anh ta vỗ vào ghế phụ, ra hiệu cô ngồi vào.
Nhưng cô chưa nói đi đâu mà...
Lí Thanh Bạch còn đang không biết từ chối Trần Tương Vũ thế nào, thì Tống Dẫn Hưu đi tới.
Anh nhớ Trần Tương Vũ là thiếu gia nhà giàu, nổi tiếng trong giới vì ăn chơi, lần trước suýt nữa sàm sỡ Lí Thanh Bạch trong nhà vệ sinh nữ.
Thấy Lí Thanh Bạch khó xử, anh bước đến bên cạnh chiếc McLaren giải vây.
"Lí Thanh Bạch, vết thương của em còn đau không?"
Người bên cạnh đột nhiên xuất hiện, Lí Thanh Bạch quay đầu nhìn, rồi ngây ra gật đầu.
"Vẫn đau."
Không phải giả vờ, thật sự còn đau.
Trần Tương Vũ nhìn Tống Dẫn Hưu, đánh giá từ trên xuống dưới, anh ta chỉ nhớ Tống Dẫn Hưu là kẻ bị cắm sừng nổi tiếng trong giới, thậm chí anh ta cũng suýt có cơ hội thử một lần với bạn gái của Tống Dẫn Hưu.
"Anh Trần, sáng nay Lí Thanh Bạch bị va vào đầu, tôi đang định đưa cô ấy đến bệnh viện."
Nói đến vậy, Trần Tương Vũ không thể cố chấp nữa, nhưng ánh mắt vẫn mang vẻ thăm dò nhìn Tống Dẫn Hưu.
Tống Dẫn Hưu đáp lại ánh mắt của Trần Tương Vũ, mỉm cười lịch sự.
Trần Tương Vũ:...
Anh ta không nói gì thêm, chỉ nói với Lí Thanh Bạch rằng lần sau có dịp sẽ hẹn lại, rồi lái xe đi.
Không sao, ngày dài tháng rộng.