Lí Thanh Bạch cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, vừa định cảm ơn Tống Dẫn Hưu thì anh đã lái xe đến trước mặt cô: "Lên xe đi."
“Anh... anh định làm gì?”
Vừa mới tiễn một người đi, sao lại có người khác tới nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Dẫn Hưu ngồi trong xe, nhướng mày: "Đưa em đến bệnh viện.”
Lí Thanh Bạch vừa định từ chối thì lại nghe anh nói: "Em bị thương cũng là lỗi của tôi, đưa em đi kiểm tra cũng là điều nên làm. Lên xe đi.”
Khi đã ngồi trên xe, Lí Thanh Bạch vẫn nghĩ: Có lẽ, vừa nãy cô cũng nên nói với Tống Dẫn Hưu rằng mình có hẹn rồi.
...
Buổi chiều, Khương Khinh ghi hình chương trình giải trí xong đã là hơn bảy giờ, Tiết Dạng nói sẽ đón cô về nhà.
Dù đã từ chối rất kiên quyết, chiếc Lamborghini lòe loẹt đó vẫn đỗ ngay trước cổng đài truyền hình.
Cô đành căng thẳng bước lên xe, ngồi vào ghế phụ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Chị à, tối nay tôi có mời thêm người đấy."
Giọng nói của thiếu niên nghe thật êm tai nhưng lại nói những lời kinh hoàng, Khương Khinh nắm chặt dây an toàn, cắn môi đến bật cả máu.
Tiết Dạng thoải mái lắng nghe nhạc trong xe, tâm trạng rất tốt, khẽ ngân nga: "Dù hôm nay anh Tống không đến, tôi vẫn có thể rửa sạch cho chị.”
Bàn tay phải đặt lên ngực Khương Khinh, nhẹ nhàng bóp một cái khiến cô không kìm được mà rên rỉ.
“Mới vậy đã hứng lên rồi, tôi còn định dẫn chị đi ăn tối đấy.” Cậu ta quay xe, mắt nhìn thẳng phía trước, nói: "Thôi thì chúng ta đến khách sạn luôn nhé.”
Khương Khinh muốn từ chối nhưng lại không thể nói được lời nào, cô biết hệ thống đang theo dõi mình, cô không thể từ chối lời mời của bất kỳ ai.
Hệ thống: Con điếm, không có tao mày lại muốn từ chối người khác đúng không?
Giọng nói lạnh lùng của hệ thống đột ngột xuất hiện trong đầu khiến Khương Khinh sợ hãi, trong lòng liên tục phủ nhận.
Khương Khinh: Không... tôi không từ chối cậu ta.
Hệ thống: Tốt nhất là vậy, loại điếm như mày phải bị người ta chơi cả ngày, thu thập tinh dịch cho tao, tao cho mày được sung sướng hoàn thành nhiệm vụ, vậy mà mày còn không biết đủ, đồ chó cái tham lam.
Đột nhiên, đầu vú bên trái bị vặn mạnh, nước mắt Khương Khinh sắp trào ra, cô khóc thầm, cầu xin trong lòng:
Xin lỗi, tôi là con điếm, tôi là con điếm, đừng tra tấn tôi nữa, xin ngài.
Nghe thấy giọng nói mềm yếu của Khương Khinh, hệ thống mới không nói nữa.
Chiếc xe dừng lại trước cửa khách sạn Lục Tương, Tiết Dạng xuống xe, nhìn thấy Khương Khinh với vẻ mặt rưng rưng muốn khóc, côn thịt dưới thân không kìm được mà ngẩng đầu.
Cậu ta ôm cô đi vào khách sạn, vừa vào thang máy đã không kìm chế nổi nữa.
Lưỡi của cậu ta quấn lấy lưỡi của Khương Khinh, chẳng mấy chốc, nước dãi của cô chảy ra, ánh mắt mê man ngước lên, ngay cả khi Tiết Dạng hôn xong lưỡi cô vẫn chưa rút lại.
Tiết Dạng rất thích vẻ ngoài trái ngược với thường ngày này của cô, nhẹ nhàng liếm đầu lưỡi Khương Khinh rồi dẫn cô ra khỏi thang máy.
Hứa Ngộ đã sớm chờ ở cửa thang máy, khi thấy cả hai lên tới nơi, vẻ mặt Khương Khinh còn hơi đờ đẫn, trên gương mặt vẫn còn chút ửng hồng, anh ta có chút ghen tị: "Cậu giấu bọn tôi ăn vụng trước đấy à?”
“Con điếm nhỏ này anh còn không biết à.” Tiết Dạng dẫn Khương Khinh mở cửa phòng khách rồi đi vào, chờ Hứa Ngộ bước vào trong, cậu ta đã đá cửa phòng đóng lại: "Tôi chỉ hôn chị ta một cái mà chị ta đã hứng tình rồi.”
Trong phòng còn có một người khác, là diễn viên đã hợp tác với Khương Khinh, Lưu Phong.
Cửa vừa đóng lại, Khương Khinh cảm thấy không khí ẩm ướt, Lưu Phong mặc áo choàng tắm, có lẽ vừa tắm xong, cô quay đầu lại liền thấy đạo cụ trên giường.
Gậy mát xa màu đen cỡ đại, đuôi cáo, trứng rung, ball gag đều có đủ.
Ting...
Hệ thống: Chó cái, dạo này tao ăn không no, hôm nay sẽ tăng liều thuốc cho mày.
Vừa dứt lời, cảm giác trống rỗng bao trùm lấy Khương Khinh.
Muốn bị làm, muốn bị chơi đùa thô bạo, muốn bị đối xử như chó cái và ngậm lấy dương vật.
Cô khẽ nhắm mắt lại, liếm liếm môi, tay cũng đặt lên ngực mình, muốn giảm bớt cơn ngứa.
Khi liều lượng thuốc được kích hoạt, cô không còn là chính mình nữa.
“Con chó cái lại hứng lên rồi.” Tiết Dạng thấy Khương Khinh như vậy bèn nhìn sang Lưu Phong và Hứa Ngộ bên cạnh: "Hôm nay chúng ta chơi cái khác được không?”
Hứa Ngộ nhướng mày: "Còn gì chưa chơi với con điếm này nữa à?”
Chỉ thấy con chó cái đang động dục bị dẫn đến giường, ngồi ngơ ngẩn nhưng tay vẫn không ngừng lại, chiếc áo len mỏng đã bị xoa đến nhàu nhĩ, để lộ nội y màu vàng nhạt bên trong.
“Ưm... muốn dương vật... muốn bị chơi...”
“Hôm nay để chị chủ động nhé.” Tiết Dạng nhét ngón tay vào miệng Khương Khinh, móc móc bên trong, Khương Khinh nghĩ là dương vật nên cố sức nuốt, nước dãi lại ứa ra, nước trong lỗ dâm cũng chảy nhiều hơn.
Đến khi miệng Khương Khinh bị ngón tay móc đến trợn trừng mắt, Tiết Dạng mới rút ngón tay ra, nghe thấy con chó cái ho vài tiếng, ba người đàn ông đồng loạt cởi quần áo, cầm lấy dương vật tiến lại gần Khương Khinh.
Nhiều dương vật quá.
Khương Khinh nhìn ba cái dương vật trước mặt mình, không kiềm chế được mà liếm láp, cố sức mút, đôi tay trắng mịn cũng không rảnh rỗi, mỗi tay vuốt một cái.
“Hừ... kỹ năng làm bằng miệng của chị ngày càng tốt đấy.” Tiết Dạng không kìm được, hai tay ghì lấy đầu Khương Khinh, nhét cả cây dương vật vào họng, ngay lập tức sướng đến nổi da gà, cậu ta dừng lại một chút rồi lập tức ra vào mạnh mẽ trong cái miệng nhỏ.
Thân hình Khương Khinh lắc lư, thậm chí không cần tự di chuyển đã có thể thỏa mãn ba cái dương vật.
Mũi ngập tràn mùi dương vật, điều này khiến Khương Khinh sung sướng đến mức kẹp chân lại, muốn cọ xát lỗ nhỏ của mình.
Hành động lén lút này đã bị Hứa Ngộ phát hiện, anh ta thô bạo kéo áo của Khương Khinh ra, bàn tay thô lỗ luồn vào trong áo ngực cô, mạnh mẽ xoa nắn hai bầu ngực, thỉnh thoảng lại ác ý kéo hai đầu vú ra.
“Ưm... ah...." Đừng bóp nữa ư ư, đau quá, sướng quá.
Bị nhét đầy miệng, Khương Khinh không thể nói gì, chỉ có thể rên rỉ, mắt ngấn nước nhìn Hứa Ngộ.
Như thể hiểu được ý cô, cảm giác bị xoa bóp mạnh mẽ trên ngực biến mất, Khương Khinh bối rối nhìn người bên trái mình, như đang hỏi tại sao không tiếp tục.
Hứa Ngộ chỉ cầm lấy tay cô, nhanh chóng vuốt ve dương vật của mình.
Cô không hài lòng.
Tại sao cô luôn phải phục vụ những người này.
Tiết Dạng đang tận hưởng cảm giác thít chặt từ cái miệng nhỏ, đột nhiên dương vật không còn bị đè ép nữa.
Cậu ta nhận ra Khương Khinh đã nhả dương vật của mình ra, hai bàn tay nhỏ cũng rời khỏi dương vật của Lưu Phong và Hứa Ngộ.
Mặt đầy vẻ khó chịu phụng phịu.
"Chị à, sao vậy?" Tiết Dạng đang tận hưởng thì bị gián đoạn, có chút không vui hỏi nhưng đợi mãi không thấy câu trả lời.
Một lúc sau, Khương Khinh mới chầm chậm thốt ra vài từ.
"Lỗ nhỏ... ngứa..."
Nghe thấy thế, Tiết Dạng và hai người bên cạnh liền hiểu ý.
"Hóa ra là lỗ dâm ngứa, chó cái không có dương vật là khó chịu đến mức này sao?"
Khương Khinh vẫn bĩu môi.
"Ngứa... lỗ nhỏ ngứa, đầu ti cũng ngứa, màu sờ lỗ nhỏ đi, hu hu hu."
Thấy Khương Khinh cầu xin được chơi, mấy người không trêu đùa cô nữa, Lưu Phong bế Khương Khinh lên giường, cởi quần jean của cô ra mới phát hiện nước dâm từ lỗ nhỏ đã thấm ướt cả quần lót, sau khi cởi quần lót ra, còn phun ra một lượng lớn.