Cứu vớt ảnh đế mọc sừng

Lí Thanh Bạch rối rắm mãi, ngồi đọc kịch bản một lúc cho đến khi nhân viên đoàn phim gọi cô ra diễn thử, cô đành chậm rãi bước ra ngoài. Gặp lại Tống Dẫn Hưu một lần nữa, cô hoàn toàn không dám nhìn vào mắt anh.
 
Dù Lí Thanh Bạch trước đây luôn có ấn tượng tốt về Tống Dẫn Hưu, anh chuyên nghiệp, diễn xuất tốt, phẩm chất tốt, nhưng bây giờ trong đầu cô chỉ còn lại hình ảnh tư thế quan hệ kiểu Oreo của ba người đó.
 
Khi Lí Thanh Bạch còn đang mơ màng, Tống Dẫn Hưu đã tiến đến, vỗ nhẹ vào vai cô, khiến cô giật mình mấy lần, móa nó, cô sắp bị PTSD* mất!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
* Hội chứng rối loạn căng thẳng sau chấn thương
 
"Tống... thầy Tống."
 
"Sao vậy, chưa thuộc lời thoại à? Để tôi giúp cô." Tống Dẫn Hưu cầm lấy kịch bản, cẩn thận diễn giải cho cô, ngay cả việc trong cảnh hôn phải có biểu cảm thế nào.
 
Dù trong đầu Lí Thanh Bạch như mớ bòng bong nhưng cô vẫn nghiêm túc lắng nghe Tống Dẫn Hưu giảng giải.
 
Tống Dẫn Hưu nhìn cô, sắc hồng trên mặt cô đã biến mất từ lâu nhưng cơ thể vẫn nhạy cảm, cứ khi anh tiến gần là cô lại lùi xa, như thể anh là ôn thần.
 
Cho đến khi chính thức quay, Lí Thanh Bạch mới ổn định lại tinh thần, cô nhìn khắp nơi cũng không thấy Khương Khinh, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm, nếu không cảnh này chắc chắn NG tám trăm lần.
 
"Mọi người chuẩn bị xong chưa? Cảnh một lần thứ nhất, bắt đầu!"
 
Nghe tiếng này, Lí Thanh Bạch và Tống Dẫn Hưu nhanh chóng vào trạng thái diễn xuất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cảnh đầu tiên là cảnh hai người đi mua đồ dùng cần thiết từ ngoài về nhà. Lí Thanh Bạch khoác tay Tống Dẫn Hưu, đầu tựa lên vai anh, hai người bước vào cửa rồi đặt hai túi đồ xuống.
 
"Giang Ẩn, em sẽ nấu bữa tối."
 
Trong phim, hai người là thanh mai trúc mã, sau khi yêu nhau thì nhanh chóng sống chung.
 
"Ừm, vậy để anh dọn mấy thứ này." Tống Dẫn Hưu cầm một túi to đi vào phòng tắm, Lí Thanh Bạch nhìn anh rồi cười.
 
"Anh quên gì rồi đúng không?"
 
Tống Dẫn Hưu làm ra vẻ suy nghĩ rồi bước đến trước mặt Lí Thanh Bạch, hôn nhẹ lên má cô, Lí Thanh Bạch mới hài lòng để anh đi còn mình thì chạy vào bếp nấu ăn.
 
Vừa cắt được nửa chừng, phòng tắm vang lên tiếng kêu, Lí Thanh Bạch vội vàng đặt dao xuống, vào phòng tắm mới thấy Tống Dẫn Hưu bị cạnh bên của gạch hoa sứ cứa vào tay.
 
"Sao anh lại vụng về thế." Lí Thanh Bạch làm bộ giận dữ.
 
Cô tìm băng cá nhân, cẩn thận dán lên, Tống Dẫn Hưu miệng nói không sao, nhưng vẫn để cô tiếp tục.
 
Trong lòng Lí Thanh Bạch thầm mắng: Cặp đôi chết tiệt này sao mà ngọt ngào quá vậy.
 
Quay xong cảnh này sẽ đến cảnh hôn.
 
Điều gì đến cũng phải đến, Lí Thanh Bạch mặc một chiếc áo sơ mi trắng, đây là áo của nhân vật nam chính Giang Ẩn, có phần hơi rộng, Lí Thanh Bạch để lộ một bên vai, cô mất tự nhiên kéo lên lại bị đạo diễn ngăn lại, đành phải kéo xuống.
 
Cảnh quay tiếp tục.
 
Lí Thanh Bạch được Tống Dẫn Hưu ôm lên quầy bar trong nhà, cô kêu lên một tiếng rồi ôm chặt lấy Tống Dẫn Hưu.
 
"Anh làm gì vậy?!" Lí Thanh Bạch lắp bắp hỏi.
 
Tống Dẫn Hưu không nói gì, chỉ càng tiến gần hơn, Lí Thanh Bạch cũng không nói nữa.
 
Môi của Tống Dẫn Hưu áp vào môi cô, tay cô níu lấy bờ vai anh, nhắm mắt lại.
 
Môi anh chen vào miệng Lí Thanh Bạch, tiến vào khoang miệng, thỏa sức càn quét bên trong, hôn đến mức khiến cô mơ màng, dù rất thoải mái, nhưng hình như kịch bản không viết như thế này.
 
Có điều cô vẫn rất chuyên nghiệp, tay ôm chặt Tống Dẫn Hưu, hai chân cũng kẹp chặt eo anh, máy quay bên cạnh tiến lại gần, Lí Thanh Bạch chỉ muốn nhanh chóng kết thúc.
 
Khoảng một phút sau, đạo diễn hô "Cắt", Lí Thanh Bạch lập tức đẩy Tống Dẫn Hưu ra, anh hạ giọng nhận xét: "Diễn tốt lắm."
 
Cô không nói gì, nhưng gương mặt đỏ bừng chính là câu trả lời.
 
Cảnh tiếp theo là cảnh hôn và cảnh giường chiếu.
 
Đạo diễn bảo Lí Thanh Bạch đi rửa mặt, trạng thái như thế này sẽ khiến cảnh tiếp theo bị rời rạc.
 
Lí Thanh Bạch cũng gật đầu mạnh, chạy đi rửa mặt, Tống Dẫn Hưu lại đi theo sau.
 
"Vừa rồi cô diễn tốt lắm." Tống Dẫn Hưu lại nhận xét.
 
"Cảm ơn thầy Tống." Lí Thanh Bạch gượng gạo cười đáp lại.
 
"Đáng yêu như vậy, đúng là kiểu Tiết Dạng thích."
 
Câu này như một quả bom nổ trong đầu Lí Thanh Bạch, cô không biết trả lời thế nào.
 
"Cảm ơn... thầy Tống."
 
Cô như sắp nghiến nát răng, không hiểu tại sao anh lại nhận xét về mình như vậy, đúng là quân tử trước mặt, sau lưng là lưu manh.
 
"Hai người còn không vào, mau quay cảnh tiếp theo đi."
 
Đúng lúc đạo diễn bước đến, Lí Thanh Bạch cũng gật đầu, dù sao cô chỉ là một diễn viên không tên tuổi, không dám đắc tội ai.
 
Cảnh này bắt đầu bằng một nụ hôn dài, lúc này họ đang quay đoạn cuối của phim.
 
"Giang Ẩn, anh có muốn có con không?" Lí Thanh Bạch thì thầm vào tai Tống Dẫn Hưu, rồi ôm cổ anh, nhẹ hôn lên môi anh.
 
Tống Dẫn Hưu không nói gì, chỉ kéo Lí Thanh Bạch vào phòng ngủ, vừa vào đã đè cô xuống, dù biết là diễn nhưng Lí Thanh Bạch vẫn giật mình kêu lên một tiếng.
 
"Lục Tuyết, không ai muốn có con với em hơn anh đâu."
 
Sau đó là âm thanh môi lưỡi giao hòa của hai người.
 
"Ưm... Giang Ẩn."
 
"Lục Tuyết, anh sẽ là người cha tốt nhất, cũng là người chồng tốt nhất."
 
Anh kéo chăn đắp lên cả hai người, lúc này Lí Thanh Bạch cảm nhận được hai chân mình bị đầu gối Tống Dẫn Hưu tách ra, có thể chỉ là vô tình, cô nghĩ.
 
Máy quay tiến lại gần, Lí Thanh Bạch ôm cổ Tống Dẫn Hưu, bị hôn đến choáng váng, quên cả thực tại mà rên nhẹ.
 
Nhưng thoáng chốc, cô cảm thấy có gì đó không ổn, Tống Dẫn Hưu cắn vào cổ cô, nhẹ nhàng rải xuống những nụ hôn, trong mắt cô có chút hoảng hốt nhưng nhanh chóng bị sự dịu dàng thay thế, cô kéo đầu Tống Dẫn Hưu lại, áp vào môi mình, hành động này có thể khiến anh yên ổn lại, cũng giúp cô bình tĩnh hơn.
 
Bàn tay của Tống Dẫn Hưu lại bắt đầu táy máy, chiếc chăn che khuất hai người là lá chắn tốt nhất, tay phải của anh từ từ di chuyển xuống, chạm vào đùi Lí Thanh Bạch, cô nhíu mày, nhưng tay anh càng lúc càng liều lĩnh, chạm vào giữa hai chân cô, thâm nhập vào khe thịt, cô sợ hãi đẩy Tống Dẫn Hưu ra, nhìn anh với ánh mắt ngơ ngác.
 
Mẹ nó, tên lưu manh chết tiệt.
 
Dù nhân viên khác rất hài lòng với cảnh này, nhưng đạo diễn vẫn cảm thấy thiếu gì đó, lại bảo hai người quay lại hai lần.
 
Lần nào Lí Thanh Bạch cũng phải chịu đựng sự xâm phạm của Tống Dẫn Hưu, không đúng, là sự quấy rối.
 
Có lần, anh thậm chí còn chạm đúng vào điểm nhạy cảm qua váy và quần lót, khiến cô run lên, rên khẽ.
 
Anh vẫn thản nhiên xoa nắn.
 
Đạo diễn không hô cắt, cô chỉ có thể nhẫn nhịn cảm giác kỳ lạ này tiếp tục diễn, không ngờ tay Tống Dẫn Hưu càng xoa lúc càng mạnh, cô nhắm mắt, không muốn trải nghiệm khoái cảm này.
 
Cảm giác khác hẳn với lúc tự sướng, hơn nữa có nhiều người đứng xem như vậy khiến cô càng thêm nhạy cảm, trong lòng đã chửi rủa Tống Dẫn Hưu cả ngàn lần.
 
Sau khi Lí Thanh Bạch đạt một cơn cao trào nhỏ, đạo diễn mới hô cắt, Tống Dẫn Hưu thả cô ra, Lí Thanh Bạch còn chưa kịp hồi hồn, anh đã nhẹ nhàng vỗ lên mặt cô: "Đạo diễn đã hô cắt rồi."
 
Đến lúc này, Lí Thanh Bạch mới phản ứng, đẩy Tống Dẫn Hưu ra, kéo áo che bờ vai trần rồi cảnh giác nhìn anh.
 
"Sao, muốn quay lại một lần nữa à? Đạo diễn..."
 
Tống Dẫn Hưu làm làm bộ định gọi đạo diễn, Lí Thanh Bạch kéo anh lại, lắc đầu, vội vàng nhảy xuống giường, mặc váy, chỉnh trang lại, cảm giác ẩm ướt giữa hai chân cô khiến cô muốn nhanh chóng đi rửa ráy.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui