Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang


Tuy Nhất Miểu Tông là môn phái nhỏ phụ thuộc vào chủ tông Phong Hoa Tiên Môn nhưng chẳng qua chỉ nộp lên trên một ít tiến cống, hoặc hiếm khi may mắn thu thập được một ít bảo vật còn sót lại, hay có hạt giống tốt sẽ nộp lên cấp chủ tông.

Ngoài ra ngày thường cùng Phong Hoa Tiên Môn gần như không có liên hệ.

Nếu bỏ lỡ kỳ giảng đạo lần này, muốn tiếp cận Vân Mật Tuyết sẽ càng khó khăn hơn.

Mang danh "đồng môn" tiểu sư muội vẫn là có thể tương đối dễ dàng làm người không phòng bị.

Nếu là tiếp cận Đại sư tỷ sau mấy năm trưởng thành, chưa rõ có được nàng tín nhiệm hay không, nói không chừng lúc đấy Đại sư tỷ đã trúng độc Sóc Băng Phi Tuyết rồi.

Phải biết tuy rằng trước mắt, có vẻ Đại sư tỷ sẽ sống thêm được một đoạn thời gian khá dài, nhưng Sóc Băng Phi Tuyết là độc chậm tính, cần phải hạ độc trong thời gian dài.

Hơn nữa loại độc này có thời kỳ ủ bệnh, ai biết thủ phạm khi nào hạ độc.

Muốn cứu bạch nguyệt quang thì phương pháp đơn giản nhất, có hiệu quả nhất, chính là ngăn cản Vân Mật Tuyết trúng độc.

Vậy đương nhiên là đến canh chừng bên người nàng càng sớm càng tốt.

Yến Trục Quang đã sớm tính sẵn việc này trong lòng, cho nên không để ý lắm: "Không bao lâu nữa."
"Ai?"
Hệ thống hiếu kỳ nói: "Ký chủ có dự định gì sao?"
Yến Trục Quang nghĩ việc này cũng có lúc cần đến hệ thống, nói trước cho nó cũng không sao, lần này nàng cũng không giấu diếm.

Nàng nói ra một cái tên: "Đào Chi."
Hệ thống nghe được như lọt vào sương mù: "Đào Chi? Không phải nàng đã bị trục xuất khỏi Nhất Miểu Tông rồi sao, có liên quan gì đến nàng?"
"Đào Chi đã ẩn núp bên cạnh ta một đoạn thời gian dài như vậy chỉ để tìm nhược điểm của ta, còn biết chọn thời cơ xuống tay với ta, có thể thấy được nàng là một người ẩn nhẫn kiên định, biết nắm chắc cơ hội."
Hệ thống nghe được ký chủ khen Đào Chi kia thì cảm thấy có chút xấu hổ, lợi hại như vậy còn không phải là đã bị ký chủ trừng trị sao.

"Ngươi có biết tại sao nàng làm những việc đó không?"
"Không phải do ghen ghét sao?" Hệ thống đi theo bên người ký chủ cũng đã thấy được nhiều, nó chưa từng thấy người nào gây thù chuốc oán nhiều như vậy, mặc dù nàng chẳng làm gì, chỉ cần đứng đó thôi là có thể thu hoạch một đống đôi mắt hình viên đạn.

Ở trước mặt nàng không chỉ là nữ hài tử, ngay cả nam hài tử cũng sẽ tự biết xấu hổ mà đối nàng sinh ra oán hận, này quả thực là oan uổng muốn chết.

Lớn lên xinh đẹp ưu tú thì có gì là sai a?
Yến Trục Quang không biết hệ thống đang lén lút bất bình thay nàng, nàng không thừa nhận lời của hệ thống: "Không chỉ như vậy."
"Nàng là vì tài nguyên."
"Ta tu hành nhanh, làm việc nhanh nhẹn, trong số những đệ tử tạp dịch này cũng có thể được xem như ưu tú.

Mà để được đề xuất lên danh sách cũng chỉ có vài người ít ỏi, nếu không diệt trừ ta, cơ hội của nàng sẽ ít đi."
"..." Hệ thống dừng một chút: "Đệ tử tạp dịch 3 năm mới được xét tuyển một lần, ký chủ mới nhập môn được nửa năm, bây giờ vẫn còn sớm."
"Diệt trừ đối thủ chỉ cần xem thời cơ, không cần chú ý sớm muộn."
Hệ thống cảm thấy không thể hiểu được suy nghĩ của tiểu cô nương mười mấy tuổi: "Chính là, việc này cùng Đại sư tỷ có liên quan gì?"
"Một người như nàng, ngươi cảm thấy sau khi bị trục xuất khỏi Nhất Miểu Tông, có khả năng bị tất cả các tông môn chung quanh từ chối nhận vào, nàng sẽ làm như thế nào?"
Hệ thống nghĩ nghĩ: "Nếu là người bình thường thì có lẽ sẽ từ bỏ tu hành, hoặc là làm tán tu, hoặc trở nên lầm đường lạc lối."
"Nàng sẽ không dễ dàng bỏ qua, chắc hẳn là không muốn rời đi Nhất Miểu Tông."
"A", hệ thống đột nhiên nghĩ tới: "Đại sư tỷ! Vừa lúc Đại sư tỷ ở Nhất Miểu Tông, nàng khẳng định sẽ nghĩ cách đi cầu xin Đại sư tỷ.

Đại sư tỷ có danh tiếng tốt, nói không chừng nàng sẽ đi tranh thủ Đại sư tỷ đồng tình."
"Lấy thân phận Đại sư tỷ, chỉ cần nói giúp nàng một câu, đừng nói là trở về Nhất Miểu Tông, chính là từ đệ tử tạp dịch biến thành nội môn đệ tử cũng được a."
Vân Mật Tuyết là có tiếng bình dị gần gũi, tuy rằng là cao thủ Nguyên Anh kỳ, nhưng cũng không như những người cùng cảnh giới khác tỏ vẻ cao cao tại thượng.

Muốn nhìn thấy nàng, chỉ cần tìm hiểu một chút liền có cơ hội.

Vốn dĩ hệ thống cũng mong ký chủ sẽ lợi dụng cơ hội như vậy.

"Đào Chi muốn trở lại Nhất Miểu Tông, khẳng định sẽ nói dối với Đại sư tỷ, hoặc là đổi trắng thay đen ân oán giữa nàng và ký chủ, nói bậy một hồi."
"Nhưng Đại sư tỷ là người thế nào a, tuy rằng thiện lương mềm lòng, nhưng nàng cũng sẽ không tin tưởng chuyện một người bị trục xuất tông môn chỉ qua lời nói của một bên, cho nên Đại sư tỷ khẳng định sẽ gọi người tới điều tra, nói không chừng sẽ mời ký chủ cùng Đào Chi ra đối chất, đến lúc đó ký chủ liền có thể cùng Đại sư tỷ tiếp xúc rồi!"
"Ký chủ, ngươi nghĩ như vậy có phải hay không?"
Hệ thống cảm thấy biện pháp này rất tốt, nếu là chủ động đi tìm Đại sư tỷ, nói không chừng sẽ khiến cho người bên cạnh Đại sư tỷ hoài nghi, nhưng để Đại sư tỷ tự mình tới tìm thì lại là chuyện khác.

Hệ thống cảm thấy ký chủ nhà nó thật là quá thông minh, lại nhịn không được nghĩ: Ký chủ lên kế hoạch chuyện này khi nào? Có phải ngay từ lúc bắt đầu đã bày mưu tính kế? Càng nghĩ càng thấy ớn a.

Yến Trục Quang nói: "Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.

Cho dù là Vân Mật Tuyết làm việc, hay là Đào Chi làm việc, đều không phải ta có thể liệu trước được.

Ta chẳng qua là làm hết khả năng, thành hay không vẫn chưa thể biết."
"Ta cảm thấy nhất định thành công!" Hệ thống thập phần tin tưởng ký chủ.

"Nếu ngươi đã rõ, vậy phiền toái ngươi giúp ta quan sát Đào Chi, việc này đối với ngươi mà nói không khó đi?"
"Không khó chút nào, ta bao hết!" Hệ thống vỗ ngực bảo đảm.

"Có nhận nhiệm vụ chủ tuyến -- tiếp cận Vân Mật Tuyết, cũng đạt được nàng tín nhiệm -- hay không?"
"Có nhận nhiệm vụ chi nhánh -- Đào Chi hãm hại ( 2) -- hay không?"
Hai nhiệm vụ này đều nằm trong kế hoạch của nàng: "Đều nhận đi."
"Tốt ~" hệ thống một bên điều khiển, một bên cảm khái.

Các ký chủ khác đều là bị nhiệm vụ đẩy đi, như thế nào đến ký chủ nhà nó thì nhiệm vụ phải đuổi theo a.

Rõ ràng phần lớn lưu trình nhiệm vụ đều giống nhau, cố tình ký chủ nhà nó khiến cho nhiệm vụ giống như chuyên vì nàng mở ra, đây cũng là không giống ai.

"Đúng rồi ký chủ đại nhân, phần thưởng nhiệm vụ lúc trước đã được đổi thành đồ vật ngài muốn, đang để trong ba lô, ngài cần lấy ra dùng không?"
"Ba lô?" Hẳn là không phải là ba lô như nàng nghĩ đi.

Hệ thống hướng dẫn ký chủ nhà mình sử dụng ba lô: "Kỳ thật chính là đồ vật cùng loại với nhẫn trữ vật, điểm khác biệt chính là..."
Yến Trục Quang vừa nghe hệ thống giải thích, vừa lục lọi ba lô, bên trong có 24 ô cơ bản, thêm 12 ô sau khi nàng hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh được thăng cấp.

Mỗi ô chỉ có thể chứa cùng một loại đồ vật, tuy rằng không có giới hạn, nhưng hiện tại cũng không có nhiều tác dụng.

Chẳng qua, nàng càng hoàn thành nhiều nhiệm vụ, càng thăng cấp, số lượng ô vuông có thể tăng lên, về sau có lẽ có chút tác dụng.

Trong ba lô có sẵn vài đồ vật, kim thủy hỏa thổ bốn loại độc vật mỗi loại một ô, chiếm hết bốn ô vuông.

Trừ cái này ra còn có một vật đỏ rực, không biết là cái gì.

"A, cái kia là Túi quà tặng tân thủ!" Hệ thống ảo não nói: "Ta lại quên nhắc nhở ký chủ dùng cái này."
"Túi quà tặng tân thủ có một viên sơ cấp tẩy tủy đan, 30 viên hạ phẩm linh thạch, một vé đổi vũ khí cơ bản, còn có một vé lắc xổ số may mắn.

Ta cảm thấy ký chủ đại nhân không còn lạ gì với mấy đồ vật lúc trước, nhưng vé lắc xổ số may mắn kia rất có ích, nó có thể rút một vật từ trong 50% kho hàng của hệ thống, ký chủ cũng có thể rút ra bản mạng pháp bảo độc vật thuộc tính mộc mà ngươi muốn nga!"
Tuy rằng tỷ lệ rất nhỏ.

"Túi quà tặng tân thủ này có thời hạn sử dụng sao?"
"Không có, cái này là quyền lợi của ký chủ, sẽ không bị thu về."
"Vậy tạm thời để đó, bớt chiếm diện tích."
Không mở ra chỉ chiếm một cái ô vuông, mở ra xong mất bốn cái ô vuông, nàng tạm thời không cần mấy thứ này.

"..." Ký chủ ngươi hiểu biết ghê nga.

Yến Trục Quang đại khái thăm dò công năng của "Hệ thống Cứu vớt bạch nguyệt quang" xong liền đem bỏ nó qua một bên.

Đối với Yến Trục Quang mà nói, hệ thống chung quy chỉ là một phần trợ lực, mà không phải là tất cả.

Nàng phân phó hệ thống đi chú ý Đào Chi, chính mình lại đi đến bên cạnh một ngăn tủ nhỏ trong góc phòng, cẩn thận lấy ra mấy chiếc bình nhỏ.

Mấy chiếc bình nhỏ này cũng không phải là vật gì quý giá, chỉ là bình đất bình thường, bên trên mỗi bình đều dùng một cục đá thật nặng đè lên.

Bình không phải thứ quý giá, như vậy bên trong bình, có lẽ chính là chứa vật gì đó giá trị?
Trên thực tế lại không phải.

"Ký chủ", hệ thống phân tâm, một bên chú ý hướng đi của Đào Chi, một bên chú ý đến ký chủ nhà mình, thấy nàng lấy ra một cái bình nhỏ, bởi vì đã cùng ký chủ trói định, hệ thống liền cả gan hỏi: "Ngươi nuôi Linh Cốc Trùng này đến tột cùng là để làm gì a?"
Linh Cốc Trùng tên cũng như nghĩa, chính là loại sâu chuyên ăn linh cốc, một loại côn trùng có hại.

Công việc của đệ tử tạp dịch, ngoại trừ việc coi chừng lượng nước của linh điền, chính là phòng ngừa những con Linh Cốc Trùng này phá hư linh cốc.

Theo lý thuyết, đệ tử tạp dịch đều là căm thù Linh Cốc Trùng đến tận xương tuỷ, cố tình ký chủ nhà nó lại không giống người thường, thế nhưng đi nuôi bọn chúng.

Yến Trục Quang không để ý tới nó, nàng cẩn thận mở nắp một cái bình trong đó ra nhìn, bên trong thế nhưng lại có một cái kén trùng.

Nàng đưa tay lấy cái kén trùng kia ra, lại mở nắp một cái bình khác, bên trong bình có một con Linh Cốc Trùng lớn hơn những con Linh Cốc Trùng khác, nhìn lâu rồi cũng thấy có vẻ đáng yêu.

Sau đó nàng liền ném cái kén trùng kia vào cái bình có con Linh Cốc Trùng mập ú.

Hệ thống:......!
Ký chủ nhà ta thật khó hiểu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui