“Trạng thái của Tô Kiền Nhi trước khi vào tháp có gì khác thường sao?”
Yến Trục Quang cố ý nói những hoài nghi của nàng đối với Tô Kiền Nhi trước mặt Vân Mật Tuyết.
Theo lý thuyết, hiện giờ nàng chưa từng gặp qua ma tu thật sự, không có khả năng những người khác không nhận ra sự khác lạ của Tô Kiền Nhi, mà lại chỉ có một mình nàng nhìn ra được.
Bất quá, Yến Trục Quang vẫn nói ra hoài nghi của nàng về Tô Kiền Nhi, “Ta cũng không biết ma tu thực sự có bộ dạng như thế nào, bất quá, ta còn nhớ bộ dạng của Kiều Thịnh Giao lúc bị ma tu bám vào người.”
“Lúc ấy, đôi mắt của Tô Kiền Nhi rất giống hắn ta.”
“Chưởng môn”, Yến Trục Quang nói với Cố Sâm: “Tô sư muội là Thiên Khắc Chi Thể, nếu nàng ta bị kích thích, có phải sẽ càng dễ nhập ma hơn những người bình thường không?”
Cố Sâm nói: “Cũng không phải không có khả năng này.”
Vân Mật Tuyết nói: “Nếu Trục Quang cảm thấy có điều bất ổn, vậy xin chưởng môn hãy điều tra thử xem.
Nếu như không có gì thì đó là may mắn, nhưng nếu Tô sư muội thực sự có điều dị thường thì phát hiện sớm cũng tốt.”
“Nếu Tô sư muội thật sự nhập ma, vậy rất khó giải quyết.”
Đương nhiên Vân Mật Tuyết tin tưởng Yến Trục Quang, tuy không có căn cứ gì, nhưng lúc nào Yến Trục Quang cũng rất thực tế, chưa bao giờ nói năng lung tung.
Nếu nàng ấy chắc chắn như vậy, chuyện của Tô Kiền Nhi tất nhiên là có thể xảy ra.
Một khi đã như vậy, Vân Mật Tuyết cũng nguyện ý đảm bảo cho Yến Trục Quang.
Nếu Tô Kiền Nhi thật sự nhập ma, đối với Phong Hoa Tiên Tông sẽ cực kỳ bất lợi.
Cố Sâm bình tĩnh nhìn Vân Mật Tuyết trong chốc lát, lại nhìn về phía Yến Trục Quang, thần sắc trong ánh mắt không rõ ràng.
Yến Trục Quang hơi hơi nhướng mày, ánh mắt của nam chủ như thế này là có ý gì?
Cố Sâm cũng không giải thích, hắn nói: “Được, Tô Kiền Nhi đã ở lại trong tháp quá thời hạn hai tháng, cũng nên kiểm tra tình huống hiện tại của nàng ta, nếu có bất trắc, cũng có thể cứu viện kịp thời.”
“Các ngươi ở đây chờ ta, ta đi Thanh Công Tháp một chuyến.”
Nói xong, bóng dáng của Cố Sâm chợt lóe lên liền biến mất.
Hắn muốn tiến đến Thanh Công Tháp tra xét tình huống trong đó nên không thể mang theo Vân Mật Tuyết và Yến Trục Quang.
Dù sao các nàng cũng là lén lút đến phủ chưởng môn, nếu còn cùng hắn đến Thanh Công Tháp liền khó giải thích.
Yến Trục Quang cùng Vân Mật Tuyết ở lại trong hoa viên của cung điện Cố Sâm, các nàng không thể đi loạn nhiều nơi trong tòa phủ đệ này, nên chỉ có thể đi dạo trong hoa viên.
Yến Trục Quang cầm một mảnh lá cây thật dài màu xanh sẫm, trêu đùa một cây linh thực miệng rộng có răng cưa bên cạnh, nhìn nó khép khép mở mở cái miệng nhưng không cắn được lá cây khiến nàng thập phần sung sướng.
Không nghĩ tới nam chủ vậy mà lại có sở thích này, đặt những linh thực có lực công kích cực cao ở hoa viên tiếp khách như vậy cũng thật kỳ lạ.
“Đây chính là tình thú của nam chủ và nữ chủ trong tương lai”, hệ thống xen mồm nói: “Ngẫm lại xem, nữ chủ tay trói gà không chặt mà gặp phải những linh thực đáng sợ này sẽ có phản ứng gì? Tất cả những thứ này đều là cơ hội để nam chủ anh hùng cứu mỹ nhân, gia tăng tình cảm với nữ chủ.”
Yến Trục Quang giật giật khóe miệng, loại tình thú này cũng thật là nhàm chán.
Lại nói tiếp, thì ra nam chủ “âm hiểm” như vậy sao? Sớm vậy mà đã rắp tâm bất lương, còn chuẩn bị sẵn mấy thứ này nữa.
“Ách ha hả...” Hệ thống gãi gãi đầu, cái này chỉ là giả thiết của tác giả, nam chủ thực vô tội a.
Cũng không thể chờ đến lúc nữ chủ sắp tới mới đột nhiên thay đổi sở thích, làm vậy mới càng là cố tình hơn nha.
Yến Trục Quang chẳng qua chỉ thuận tiện nói một chút, nam chủ đương nhiên không có khả năng biết được rằng trong tương lai, người đường đường là chưởng môn Phong Hoa Tiên Tông như hắn, còn muốn chơi một đoạn tình cảm “oanh oanh liệt liệt” với một nữ tử không có linh căn đến từ thế giới khác.
Chỉ nhìn vào Cố Sâm hiện tại, nếu không phải hệ thống nói cho nàng, nàng cũng không chắc có thể liên hệ được người trong cốt truyện kia với người ngay trước mắt.
Đã nói là mưu kế hơn người, giỏi bày mưu lập kế đâu rồi? Ngay cả một nữ tử không có linh căn còn trị không được, chậc, không phải là bị người ta tráo đi mất rồi chứ?
“Này đại khái chính là người đang yêu có chỉ số thông minh bằng không.”
Yến Trục Quang bĩu môi.
Nàng ngưng nói chuyện với hệ thống rồi nói với Vân Mật Tuyết: “Đại sư tỷ, nếu Tô Kiền Nhi thật sự nhập ma, vậy phải làm sao bây giờ?”
Vân Mật Tuyết đang đứng bên cạnh nhìn nàng trêu đùa những cây linh thực “vô tội”, nàng cũng không phải không chịu ngồi yên như Yến Trục Quang.
Nghe thấy câu hỏi của Yến Trục Quang, Vân Mật Tuyết dừng một chút.
Nói đến, nàng chưa từng nghĩ tới vấn đề này.
Tuy trên người Tô Kiền Nhi có huyết mạch của tiên tu cùng ma tu, nhưng trong mắt Vân Mật Tuyết, nàng dường như chỉ là thân phận nữ nhi của chưởng môn.
Hiện giờ Tô Kiền Nhi lại đang ở Phong Hoa Tiên Tông, tu hành công pháp chính đạo của Phong Hoa Tiên Tông, sao có thể nghĩ đến việc sẽ có ngày nàng nhập ma được chứ?
Nàng thở dài nói: “Từ xưa đến nay Tiên đạo không dễ dàng bỏ qua cho người đã nhập ma, chỉ cần xuất hiện, vì đề phòng ma tu lớn mạnh, liền sẽ đuổi tận giết tuyệt.
Nếu Tô Kiền Nhi thật sự nhập ma, chỉ sợ nàng ta sẽ...”
Yến Trục Quang gật gật đầu: “Đến lúc đó, chúng ta cũng chỉ có thể đem nàng giấu đi.
Nếu không, cũng chỉ có thể vì chính nghĩa mà hy sinh bản thân mình.”
Một khi việc này bị tiết lộ, cho dù Phong Hoa Tiên Tông không muốn, các thế lực khác cũng sẽ buộc Phong Hoa Tiên Tông xử lý Tô Kiền Nhi.
“Chính xác.”
Hiện giờ Phong Hoa Tiên Tông đang trong tình trạng rối loạn, phiền toái không ngừng kéo đến.
So với việc Vân Mật Tuyết lo lắng cho Phong Hoa Tiên Tông, Yến Trục Quang lại để ý đến chính bản thân Tô Kiền Nhi hơn.
Rốt cuộc thì vì sao nàng ta nhập ma? Chẳng lẽ chỉ là bởi vì chi nhánh Kiều gia bị diệt môn thôi sao?
Nàng thật sự quá tò mò, Tô Kiền Nhi này rốt cuộc là ai?
Trong lòng Vân Mật Tuyết và Yến Trục Quang đều mang những suy nghĩ riêng, các nàng ở trong hoa viên đợi một lúc, không bao lâu, Vân Mật Tuyết nhận được tin tức từ Cố Sâm, hắn lại nhắn các nàng đi đến đại điện nghị sự.
Vân Mật Tuyết thực nghi hoặc, Yến Trục Quang nghĩ nghĩ, nói: “Nếu là ở đại điện nghị sự, xem ra Tô sư muội không sao cả.
Lúc trước hẳn là ta nghĩ sai rồi, còn làm phiền chưởng môn đi một chuyến vô ích.”
Nếu Tô Kiền Nhi có tình trạng bất thường, chỉ sợ Cố Sâm sẽ không lựa chọn gọi các nàng đến nơi có nhiều người qua lại như đại điện nghị sự để nói chuyện.
Vân Mật Tuyết nói: “Không có việc gì thì đó là may mắn.
Trục Quang cũng chỉ là lo lắng cho Tô sư muội, không cần tự trách.”
Hai người lập tức đi đến đại điện nghị sự.
Lúc các nàng đến đại điện nghị sự, Cố Sâm đã ở đó, ngoài Cố Sâm đang ngồi trên ghế, trong đại điện còn có thêm một người khác.
Chính là Tô Kiền Nhi mà lúc trước các nàng nhắc đến.
Tô Kiền Nhi nửa nghiêng thân mình, hai người các nàng tiến vào đại điện là có thể nhìn thấy bộ dáng của nàng ta.
Lúc này Tô Kiền Nhi thập phần thanh tỉnh, cũng không nôn nóng như lúc trước khi tạm biệt Yến Trục Quang nữa, trải qua hơn một năm này để bình tĩnh, nàng ta giống như thông suốt hơn một ít, thần sắc cũng không hề vội vàng như trước.
Vân Mật Tuyết cùng Yến Trục Quang liếc nhìn nhau, Vân Mật Tuyết thở phào nhẹ nhõm một hơi, Yến Trục Quang lại có chút nghi hoặc.
Theo lý thuyết, người chỉ thiếu chút nữa là nhập ma như Tô Kiền Nhi sẽ không có cơ hội kéo về được.
Cho dù may mắn trấn áp được đi chăng nữa, tâm cảnh cũng không ổn định, rất có khả năng sẽ nhập ma thêm lần nữa.
Hiện giờ, trên người Tô Kiền Nhi lại chẳng hề có chút dấu hiệu nhập ma nào, cả người tỏa ra linh khí chính đạo thuần khiết, thực lực thậm chí còn đột phá đến Trúc Cơ kỳ, một mình nàng ta ở trong Thanh Công Tháp, chẳng lẽ còn có thể tình cờ gặp được cái gì khác sao?
Có điểm kỳ quái.
Tuy rằng trong lòng Yến Trục Quang cảm thấy có chút vi diệu, nhưng thần sắc lại không biểu lộ ra chút nào, nàng bước vào trong điện, trên mặt mang theo một tia vui sướng, “Tô sư muội rốt cuộc cũng ra khỏi tháp, ta còn tưởng là ngươi gặp phải chuyện gì trong tháp.
Nhìn thấy ngươi không sao cả, ta liền an tâm rồi.”
Tô Kiền Nhi mỉm cười với Yến Trục Quang: “Đa tạ Yến sư tỷ quan tâm, ta ở trong tháp tìm hiểu tốn hơi nhiều thời gian, may mắn là thực lực có chút đột phá, cũng không uổng phí thời gian tiêu tốn trong tháp.”
“Tô sư muội chỉ mới vào tháp một năm mà đã có thể đột phá đến Trúc Cơ kỳ, thật sự là thiên phú kinh người, ngay cả ta cũng bái phục.”
“Không đâu, cho dù ta đã đột phá đến Trúc Cơ kỳ, cũng vẫn chưa thể nhìn ra được thực lực của Yến sư tỷ, có thể thấy được ta so với Yến sư tỷ còn kém xa.”
“Với thiên phú của Tô sư muội, ta nghĩ không bao lâu nữa là có thể đuổi kịp.”
“Yến sư tỷ quá đề cao ta rồi.”
Hai người tâng bốc nhau một hồi.
Tiếp theo, Vân Mật Tuyết cùng Yến Trục Quang hướng về phía chưởng môn đang ngồi trên đại điện hành lễ trước, sau đó Tô Kiền Nhi hành lễ với Vân Mật Tuyết: “Đại sư tỷ.”
Vân Mật Tuyết cười gật gật đầu: “Tô sư muội hiện giờ rất có tiến bộ, tông môn lại có thêm một vị đệ tử Trúc Cơ kỳ, thật là một sự may mắn của Tiên tông, chúc mừng Tô sư muội.”
Thần sắc của nàng thập phần chân thành, ngữ khí cũng cực kỳ thành khẩn, là thiệt tình vui mừng cho Tô Kiền Nhi.
Nàng không có nhập ma, còn thành công đạt tới Trúc Cơ kỳ, đây đối với Vân Mật Tuyết là một chuyện tốt.
Tô Kiền Nhi nhìn thấy thần sắc của Vân Mật Tuyết, bỗng nhiên cảm thấy hơi khó chịu, nàng thực mau thu hồi tầm mắt, không còn thả lỏng như lúc nói chuyện với Yến Trục Quang, nàng có chút câu nệ, nói: “Đa tạ Đại sư tỷ, Tô Kiền Nhi không dám nhận lời khích lệ của Đại sư tỷ.”
Yến Trục Quang quan sát hành động của Tô Kiền Nhi.
Thoạt nhìn, nàng ta giống như là thật sự nghĩ thông suốt điều gì đó, ngay cả ngữ khí lúc nói chuyện cũng không còn mang tâm sự nặng nề như trước.
Chỉ là khi mà nàng ta nói chuyện với Đại sư tỷ thì còn có chút câu nệ, không biết là vì lý do gì.
Sau khi chào hỏi Tô Kiền Nhi, Yến Trục Quang và Vân Mật Tuyết hỏi Cố Sâm nguyên nhân hắn gọi các nàng đến đây.
Cố Sâm nói: “Lúc trước ta đáp ứng Tô Kiền Nhi, sau khi nàng ấy đạt đến Trúc Cơ kỳ liền cho phép nàng tự do ra vào Phong Hoa Tiên Tông.
Hiện giờ thực lực của nàng cũng đã đủ, cũng đã đến lúc nên thực hiện lời hứa.”
“Chỉ là, hiện giờ Tu chân giới không an toàn, ma tu thập phần càn rỡ ở địa giới của tiên tu, để tránh gặp phải bất trắc, ta mong hai người các ngươi hộ tống nàng ấy đi đến tộc chính Kiều gia, góp sức điều tra việc chi nhánh Kiều gia bị diệt môn.”
Yến Trục Quang liếc nhìn Tô Kiền Nhi một chút, sắc mặt nàng ta không có gì thay đổi, xem ra là đã bàn bạc qua với Cố Sâm.
Nàng nói: “Không biết khi nào thì lên đường?”
Tô Kiền Nhi nói: “Ta muốn đi ngay lập tức, mong rằng chưởng môn cùng hai vị sư tỷ thành toàn.”
Vân Mật Tuyết nói: “Tô sư muội mới rời khỏi Thanh Công Tháp, thực lực cũng chỉ vừa mới đột phá, cảnh giới hiện tại còn chưa ổn định, không muốn nghỉ ngơi chút sao?”
Tô Kiền Nhi lắc đầu: “Ta có thể nghỉ ngơi trên đường đi, không cần lãng phí thời gian.”
“Một khi đã như vậy...”
Lúc này, Yến Trục Quang đang truyền âm nói chuyện với Cố Sâm: “Chưởng môn, không biết trong Thanh Công Tháp kia đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ, lúc chưởng môn đến Thanh Công Tháp trùng hợp gặp phải Tô sư muội sao?”
Cố Sâm trả lời: “Đúng là nàng ấy đang ngộ đạo, lúc ta tra xét Thanh Công Tháp thì kinh động đến nàng.”
Kinh động? Cố Sâm có thực lực Phân Thần kỳ, vậy mà lại kinh động đến một người Trúc Cơ kỳ như Tô Kiền Nhi ư?
“Khi đó trên người nàng ấy không có gì khác thường sao?”
“Không có.”
Vậy thì thật kỳ quái, Yến Trục Quang nghĩ trăm lần cũng không ra.
Cố Sâm lại bổ sung một câu: “Bất quá, ở trong Thanh Công Tháp, xác thật đã ghi lại chân ý mới có ma khí.”
Yến Trục Quang thiếu chút nữa đã quên, Thanh Công Tháp có thể ghi lại chân ý của đệ tử vào tháp, theo lý thuyết, nếu Tô Kiền Nhi có dấu hiệu nhập ma, xác thật có khả năng bị Thanh Công Tháp ghi lại.
Xem ra, Tô Kiền Nhi có thể thoát khỏi ảnh hưởng của ma khí, là thực sự đã gặp phải kỳ ngộ gì đó sao?
“Lần này đi Kiều gia, rất có khả năng gặp phải người của Tích Huyết Ma Vực”, Yến Trục Quang nói: “Ý của chưởng môn là để ta và Đại sư tỷ trông chừng nàng ấy, đề phòng nàng ấy tiếp xúc với Tích Huyết Ma Vực sao?”
Cố Sâm cũng không phủ nhận: “Tô Kiền Nhi quen thuộc với các ngươi hơn, cho các ngươi đi cùng nàng ấy, cũng không dễ khiến nàng ấy nghi ngờ.”
“Nếu người của Tích Huyết Ma Vực tiếp xúc với Tô Kiền Nhi, rất có khả năng sẽ châm ngòi ly gián, làm Tô Kiền Nhi sinh ra oán hận với Tiên Tông, chưởng môn có nghĩ tới việc nói cho Tô Kiền Nhi hết mọi chuyện về thân thế của nàng ấy hay không?”
Cố Sâm nói: “Nếu như nói việc này cho nàng ấy, Thiên Tâm Liên Tử trong tay ngươi sẽ bị bại lộ.”
Yến Trục Quang liền minh bạch, đại khái là đời trước Cố Sâm không nói cho Tô Kiền Nhi thân phận thật sự của nàng ấy..