Cứu Vớt Thân Nhân Phế Sài Nhớ

Lý thị làm hậu trạch nữ nhân, nàng vừa nghe Trần thị nói như vậy một điểm liền hiểu: "Đại muội ý của người là đưa một thứ nữ sang hầu phủ làm quý thiếp? Hầu phu nhân sẽ đồng ý đổi người sao?"

Thấy Lý thị hiểu ý mình Trần thị gật đầu nói rõ: "Đại tẩu nói không sai, gả nữ nhi làm thê tử phải qua lục lễ mới tính hoàn thành, gả làm thiếp thị vậy chỉ cần kiệu nhỏ nâng vào nhà là xong nhưng gả nữ nhi làm quý thiếp đó là cần đi bốn lễ nếu nhà chồng coi trọng nàng ấy có thể thêm một lễ nữa thành năm lễ cũng nói được thông. Huỳnh gia và hầu phủ đã trao đổi năm lễ nếu gả nữ nhi làm quý thiếp thì chỉ cần đợi đến ngày thành hôn cô nương trực tiếp ngồi hồng kiệu đi qua là được, như vậy cũng là hợp với lễ nghĩa."

"Ta định đợi vài ngày nữa gần hôn kỳ làm Oánh Nhi bệnh nặng một hồi, thế tử năm trước vừa chết phu nhân, kế thất chưa qua môn lại muốn chết vậy không phải làm hầu phủ thế tử ngồi định danh khắc thê hay sao. Ta định cầu đại tẩu đó là lúc ấy người có thể làm người mai mối đến gặp hầu phu nhân đưa ra đề nghị đổi hôn sự từ cưới đích nữ làm thê sang cưới thứ nữ làm thiếp, như vậy nhỡ Oánh Nhi nhà ta có làm sao cũng không ảnh hưởng đến danh dự của hầu phủ thế tử. Hầu phu nhân đã không mấy vừa ý môn hôn sự này như vậy nếu có cơ hội tốt nàng ta sẽ bỏ qua?"


Trần thị nói ý định của mình xong Trần lão gia và Lý thị đều trầm ngâm suy nghĩ, xác thật nếu không có gì trở ngại khác thì đây có thể xem như một kế không sai, vừa giữ được Huỳnh Oánh, vừa không đắc tội với hầu phủ, Huỳnh gia con vợ lẽ cô nương gả vào hầu phủ thế tử làm quý thiếp cũng coi như là một môn nhân duyên vô cùng tốt, dù sao thế tử đã có con trai trưởng sau này cưới kế thất địa vị cũng không cao quý đi đâu, cô nương Huỳnh gia làm quý thiếp đó là kế thất cũng không thể tùy ý đánh chửi, nếu sinh con trai còn có thể kế thừa một phần gia nghiệp tổ tiên, hầu phủ gia đại nghiệp đại một phần gia sản đó cũng là một con số không nhỏ, như vậy sau này về già cũng có chỗ dựa vào.

Lý thị ngẫm lại cũng đồng ý nói: "Đại muội ý này không tồi, nếu muội đã quyết định như vậy thì khi nào cần ta ra mặt muội chỉ cần viết một phong thư đem qua Trần phủ cho ta là được."

"Vậy muội muội đây cảm tạ đại ca, đại tẩu hai người trước, sau này Oánh Nhi nàng nhất định sẽ ghi nhớ ân tình này của cậu mợ." Trần thị nghe Lý thị đồng ý thì vô cùng cao hứng nói cảm tạ, nàng biết việc này đã xem như thành hơn phân nữa rồi, chỉ cần khi ấy tìm người đưa chút tiếng gió cho hầu phủ con dâu thứ hai nữa là xong, đời trước nàng ta có bao nhiêu tham quyền hám lợi Trần thị nhưng xem đến rõ ràng, lúc này quản gia quyền vừa nắm không đến một năm nếu thế tử cưới vợ mới vào phủ chẳng phải sẽ chia nhỏ quyền lợi của nàng ta sao? Như vậy tính ra cưới quý thiếp mới tốt đâu.


Gặp vợ chồng Trần lão gia đồng ý dàn xếp xong hôn sự cho nữ nhi Trần thị cuối cùng là thở dài nhẹ nhõm một ít, gọi người truyền lời làm đầu bếp thu dọn đồ đạt theo Trần lão gia phu thê đi Trần phủ làm việc cũng làm người tặng cùng ông ta năm mươi lượng bạc làm vất vả phí.

Trần thị cũng ngay sau đó làm Quế Chi truyền lời nhờ giáo dưỡng ma ma tăng mạnh dạy lễ nghi cho hai thứ nữ lại làm người đưa cho mỗi người một nữ hầu theo bên cạnh tích cực dạy các nàng đọc sách biết chữ. Trước kia Huỳnh gia chỉ cho các nàng tìm người dạy hai nàng sơ thông đọc viết nhưng như vậy muốn gả vào hầu phủ sợ là không được coi trọng mắt đâu.

Mấy ngày nay người hầu trong Huỳnh gia đều cẩn thận từng chút làm việc chỉ lo mắt mù làm hỏng việc chọc giận chủ mẫu bị phạt là nhỏ nếu bị bán đi ra ngoài vậy nguy rồi. Bọn họ chỉ nghĩ đại tiểu thư Huỳnh Oánh chuẩn bị gả vào hầu phủ hưởng phước, ai ngờ đi bái phật cầu phúc một chuyến bỗng nhiên lại mắc bệnh nặng phải ở trang viên ngoài thành không về được nên tâm trạng của phu nhân mới xấu như vậy, họ đâu biết Trần thị khó chịu là do trong cung mấy ngày nay đưa vào rất nhiều bạc rồi vẫn không có tin tức gì truyền quay lại, không biết hiện tại bên người tiểu muội mình có người đi theo hầu hạ hay không nên tâm trạng Trần thị thật không hề dễ chịu chút nào.


Trần gia lúc trước đưa nữ nhi vào cung vón định là đại nữ nhi nhưng kỳ tuyển tú lần đó bị hủy nên sau này mới làm tiểu nữ nhi vào cung, cũng vì thế Trần gia chuẩn bị người trong cung Trần thị còn biết rõ hơn Trần lão gia nữa, mấy năm nay nàng vẫn không gián đoạn đưa tiền tài vào cung cũng như coi sóc người nhà của bọn họ ngoài cung lấy đảm bảo lòng trung thành của bọn họ với Trần gia. Từ khi tiểu muội bị ngã một số người đi theo bên người nàng cũng đi theo tao ương, đến hiện tại Trần thị cũng làm không rõ lắm có bao nhiêu người còn tồn tại. Hơn hết là muốn chuẩn bị người trong cung làm việc không có mấy năm là không được, mấy ngày nay Trần thị cũng tìm một số nông gia nữ hoặc tiện tịch nam đồng đưa đi tuyển chọn vào cung hầu hạ nhưng những người đó muốn có thể sử dụng cũng cần vài năm nữa mới được phân đến bên người hầu hạ các chủ tử trong cung, khi đó nhóm người này mới có thể tìm hiểu được chút ít tin tức hoặc làm một vài chuyện cho mình.

Trần thị nghĩ trăm đường nhưng không ngẫm ra cách nào cũng đành thôi, thở ngắn than dài trong chốc lát nàng quyết định tạm gác lại chuyện này đi xem hai thứ nữ học tập như thế nào rồi. Cũng tiện quyết định xem nên trang điểm quần áo mới cho các nàng như thế nào lúc đi gặp hầu phủ Lý thị nữa, Trần thị vẫn cảm thấy chuyện của nữ nhi một ngày chưa định nàng thật ăn không ngon ngủ không yên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận