Nữ nhi của Trần thị nàng trước kia dù sớm tang phụ nhưng nàng còn có thân cậu làm tam phẩm quan to, có thân dì trong cung làm đến phi vị, thân phận như vậy gả vào hầu phủ làm chính thê tuy không đủ nhưng nhà bọn họ thế tử rõ ràng đã từng tang ngẫu lại có con vợ cả tử nữ, Oánh nhi gả qua đi phải làm kế mẫu như vậy đã ủy khuất rồi, là lúc trước nhà bọn họ tự mình nhờ người mai mối đến nhà mình cầu cưới Oánh Nhi của mình, thế nhưng hôm nay tiểu muội mình nhất thời sa cơ thất thế bọn họ lại ghét bỏ nữ nhi của mình, đáng hận nhất là hầu phu nhân Lý thị, vì bất công nhị tử muốn để nhị con dâu cầm giữ hầu phủ mà thiết kế kế thất của trưởng tử uống lên tuyệt dục thuốc, hại nữ nhi của mình gả vào hầu phủ mười năm lại vì không có con nối dõi.'Bất hiếu có tam, vô hậu vi đại ', dù thế tử đã có tử nữ ở trước nhưng nữ nhi của mình gả vào nhiều năm lại không có con chuyện này không thiếu bị Lý thị và nhị con dâu của nàng ta châm chọc, đường đường cưới hỏi đàng hoàng thế tử phu nhân lại chưa bao giờ chạm tay vào được công việc quản gia, thậm chí bị một thiếp thị đê tiện chèn ép chỉ vì nàng kia có thể vì nhà chồng sinh hạ một đứa con trai. Nghĩ đến chuyện hôn sự phiền lòng kia của nữ nhi Trần thị không khỏi đau đầu, hôn nhân lục lễ đã đi năm lễ rồi bây giờ từ hôn dù là nguyên nhân gì thì danh tiếng của Oánh Nhi cũng sẽ bị hao tổn, sau này muốn làm mai một mối tốt cho nàng sợ là khó khăn. Đang đau đầu chợt đưa mắt nhìn thấy hai thứ nữ ngồi trên ghế cuối sụp mi thuận mắt rất là dịu ngoan quy củ, Trần thị bỗng nghĩ đến một kế không tồi.
Trần thị nhìn sang Huỳnh Oánh trêu đùa: "Người đừng hạt lo, thân thể của ta đã khá hơn rồi, dù cho thế nào mẫu thân cũng phải đích thân chuẩn bị đem nữ nhi như hoa như ngọc của ta đi lấy chồng mới được đâu."
"Mẫu thân, người giễu cợt ta!" Huỳnh Oánh nghe đến chuyện hôn sự liền xấu hổ đỏ mặt hờn dỗi, nàng biết Trần thị đang nói sang chuyện khác để nàng không phải lo lắng nhưng làm sao nàng không lo cho được. Huỳnh gia từ phụ thân qua đời trong nhà lại vô người làm quan, hôn sự của nàng với hầu phủ thế tử toàn là nhìn mặt mũi của cậu và dì mới nói thỏa nay dì thất thế, cậu làm nhà mẹ đẻ cũng đi theo liên lụy, nàng sợ hôn sự của mình sẽ ra biến cố.
Trần thị vỗ vỗ tay nữ nhi từ từ nói: "Ta biết người bận chuyện hôn sự nhưng cũng đừng khẩn trương quá, hôm nay đầu tháng chi bằng đợi mấy ngày nữa đệ đệ người về hai người đi một chuyến Ngọc Âm tự câu phúc đi, ta nghe mọi người nói ở đó rất linh thiên, người đi một chuyến ở vài ngày hảo hảo thả lỏng cũng tốt, dù sao sau này thành hôn muốn đi ra đi lại cũng không dễ."
Huỳnh Oánh tuy lo sức khỏe của Trần thị nhưng xác thực trong lòng nàng lại vô cùng bất an, đi lên chùa ở vài ngày trai giới thành tâm cầu phật tổ phù hộ cho trong nhà bình an cũng tốt hơn là ngồi không miên mang suy nghĩ không làm gì liền đáp ứng: "Nữ nhi hiểu rõ, mẫu thân người thân thể không tốt chuyện ở nhà ta cũng quen thuộc, mấy ngày nay hay mẫu thân để ta thử thử tay xem được không?"
Trần thị biết Huỳnh Oánh đây là muốn nàng nhiều nghĩ ngơi, chung quy là nữ nhi ruột thịt biết đau lòng người mẫu thân này cười cười nói: "Vậy cũng tốt, để ta xem Oánh Nhi của ta học được tốt không."
"Nữ nhi sẽ không để mẫu thân chê cười ta đâu, đương nhiên là làm sẽ vô cùng tốt rồi." Huỳnh Oánh vui vẻ ứng thừa, một bộ nóng lòng muốn thử chọc Trần thị vui vẻ cười cười rồi nhìn hai thứ nữ nói: "Sắp tới hôn lễ của đại tỷ hai người ta sẽ mời một giáo dưỡng nương tử về nhà dạy hai người một vài quy củ khi gặp người, trong khoảng thời gian này hai người ở trong viện của mình thật tốt học tập đừng để lúc ấy không hiểu lễ nghi chọc phiền toái."
"Nữ nhi tạ ơn mẫu thân quan tâm, chúng ta nhất định sẽ học thật tốt." Huỳnh Ngân, Huỳnh Nguyệt vui mừng vội đứng lên xưng là, làm thứ nữ như các nàng được học lễ nghi quy củ là vô cùng may mắn khó được. Trong kinh thành này thứ nữ giống hai người đa phần sau khi lớn lên nếu phu nhân nhân từ có thể thấp gả nhà nghèo cử tử làm vợ, nếu chọc phu nhân ngại mắt đó là đưa đi tặng người làm thiếp cũng bình thường bất quá. Các đương gia phu nhân đương nhiên sẽ không phí tiền bạc cho các nàng học lễ nghi quy củ làm gì vì sau này thứ nữ cũng không chắc gì dùng được. Hôm nay phu nhân cho các nàng học quy củ không khác gì nói cho các nàng tương lai các nàng sẽ gả làm phu nhân cho nhà cao cửa rộng nhi tử.
Không khí buổi sáng tuy trời hơi se lạnh nhưng trong phòng cũng rất thoải mái hòa hợp, Trần thị quan xác biểu tình của cả ba người lại nghĩ đến kiếp trước nữ nhi và hai thứ nữ vì một bút của hồi môn mà trở mặt thành thù thật là đáng tiếc, mà xác thật Huỳnh gia cũng của cải quá mỏng một chút, của hồi môn của mấy nữ nhi, bạc để đút lót người trong cung chăm lo cho tiểu muội cũng là một tuyệt bút chi tiêu, nàng phải ngẫm lại xem có cách nào kiếm thêm chút bạc mới được. Lúc này Đan Chi vén rèm cửa vào nhà bẩm báo La thị đã đến, Trần thị liền cho ba nữ nhi lui đi: "Chỗ của ta cũng không có việc gì cần người hầu hạ, nhị nha đầu, tam nha đầu hai người nếu có thời gian vậy đi theo đại tỷ các người xem nàng ấy xử lý công việc trong nhà đi."
"Mẫu thân người đừng bận bịu như vậy, mọi việc đều sẽ có cách giải quyết được." Huỳnh Oánh muốn Trần thị có thể nghỉ ngơi thật tốt nhưng nàng cũng biết tình hình hiện tại không cho phép nên cũng không nói nhiều, đúng đậy phúc phúc lễ rồi mang theo hai thứ muội đi xử lý công việc vặt trong nhà.
Trần thị hơi ngả lưng vào trường kỷ thả lỏng thân mình, vẫy tay làm Đan Chi cho nàng ta vào nhà. "Nô tỳ bái kiến phu nhân." La Thị tướng mạo thường thương, nhìn thân mình hơi hiển mập nhưng đi lại hành lễ lại quy củ nhanh nhẹn làm người nhìn liền thấy đáng tin cậy.
"Các người lui xuống làm việc đi, ở đây có La ma ma hầu hạ được rồi." Trần thị cũng không muốn quá nhiều người biết chuyện nên làm mấy nha đầu trong phòng đổi trà nóng xong đều lui ra ngoài. La thị nghe vậy liền rất nhanh nhẹn đón lấy ấm trà nâng đến bên bàn thấp rồi ngồi bên ghế xụp nhẹ nhàng giúp Trần thị xoa huyệt thái dương đợi nàng sai phái. Một lát sau thấy đầu đã không còn khó chịu nữa Trần thị mới mở miệng giao việc: "Người lát nữa đi phòng thu chi lãnh một trăm lượng bạc đi một chuyến huyện Chương Dương tìm cách mang một người lại đây."
La thị nhẹ nhàng ứng một tiếng đợi Trần thị tiếp lời, nếu chỉ đón một người phu nhân không cần đặt truyền tin làm nàng vào phủ một chuyến như vậy, trong phủ tùy tiện sai phái một người đi cũng có thể đem việc làm ổn. Trước giờ mẹ chồng nàng luôn phụ trách chạy chân cho phu nhân những chuyện không được lộ ra nay mẹ chồng đã mất nàng cũng tiếp ban ra phủ đợi sai phái làm việc.