Đa Chức Năng Nhị Thứ Nguyên Hệ Thống

Lấy bắt đầu với công việc nấu nướng, vừa cải tiến một ít hương vị khoảng không bao lâu thì từ bên ngoài truyền tới “ leng..keng “ tiếng chuông cửa

"Tới đây!!" Đạt liền tạm thời bỏ xuống dụng cụ làm bếp và vặn ga bếp ở mức nhỏ nhất, sau đó chạy ra cửa vừa mở cửa vừa nhìn ra ngoài, xuất hiện trong tầm mắt là một người đàn ông trung niên tầm ba mươi tuổi.Ông ta có một mái tóc ngắn màu tím xanh rất giống Touka, gương mặt sở hữu nụ cười hiền hòa 

Ở sau lưng người đàn ông là một thiếu nam và 1 thiếu nữ, nhìn kỹ thì thì hai người này chính là Ayato và Touka. 

"Xin lỗi đã làm phiền,chúng tôi là nhà hàng xóm kế bên, ta tên Kirishima Arata, nó là con trai của tôi Ayato cùng đứa con gái Touka. Tôi với hành động của con trai tôi Ayato lúc nãy rất là không lễ phép, thật xin lỗi!" Vừa nói, Arata Kirishima, vừa lôi Ayato phía sau ông ta ra ngoài

"Thực... thực xin lỗi anh,lúc đó em không phải cố ý." Ayato cúi đầu khiếp đảm trả lời, nhưng dựa vào bộ dáng và biểu cảm thì có lẽ không muốn bị lộ ra việc mình là Ghoul 

"Không sao cả!! Tôi cũng không có để ý, mời mọi người vào chơi!" Đạt mở ra cửa lớn, để cho ba cha con đi theo mình đi tới trong phòng khách

"HÌnh như gia đình chúng tôi đến sai thời điểm đây" Nhìn thấy trên bàn ăn trưng bày phong phú đồ ăn tiệc lớn, Kirishima Arata mỉm cười cảm khái

"Nếu được thì có thể đợi anh ăn xong lại tới chơi cũng được mà!." Tohka gật đầu lên tiếng

"Không cần ngại, nếu được thì mọi người có thể cùng dùng bữa!" Đạt vừa nói, vừa từ tủ lấy ra thêm 3 cái chén và vài đôi đũa, muỗng, làm cho gia đình bọn họ không cách nào từ chối

"Ôi...!" Ayato thấy vậy, sắc mặt của nó đều có chút khó coi cùng tái nhợt vì sợ hãi và nhăn nhó, nhưng mà Kirishima Arata nắm chặt tay nhỏ bé của hắn làm hắn cố gắng kìm hãm sợ hãi lại!.

"Vậy làm phiền cậu rồi, thật mong chờ món ăn của cậu" Kirishima Arata lôi kéo Ayato và Tohka vào ngồi ghế ở phía đối diện chỗ ngồi với Đạt, huống chi là ẩn ẩn có 1 ít cảm giác không tình nguyện

Dù chỉ có 1 ít chi tiết, nhưng Đạt đã nhìn ra rồi nở một nụ cười tự tin

"Tôi luôn tự tin với trình độ nấu ăn của mình"

Sau đó, Đạt liền chậm rãi mở nắp giữ nhiệt ở từng cái dĩa lớn ra

Đem bên trong sở hữu thơm phức hương thơm lộ ra ngoài, và hiện diện trước một nhà ba người cha con bọn họ là lấp lánh và nhìn ngon đến cực điểm món ăn

“Xin mời thưởng thức!” Đạt theo thói quen cúi người khép tay mời

Dưới ánh mắt rung động của ba cha con nhà Kirishima, họ liền không dám tin vào mũi của mình

Họ ngửi được gì, một mùi hương thơm phức tự nhiên, một mùi hương mà họ chưa từng được ngửi tới, khác hoàn toàn mới mùi hương thơm của máu, không, mùi máu một góc cũng không bằng mùi hương trước mắt

Chần chừ một tí, Arata liền dùng rung rẫy cánh tay dùng đũa gắp tới một miếng thịt, rồi gắp vào chén của Ayato và Tohka

Nhắm mắt lại, tựa như chờ đợi một điều gì đó? 

Biết đâu đây là một kỳ tích? 

Một nhà ba người, dưới ánh mắt chờ mong của Đạt nhanh chóng bỏ một miếng thịt vào miệng 

Từ đó, khung cảnh xung quanh lập tức thay đổi

“Đây là nơi nào…?” Arata Kirishima lẩm bẩm lên tiếng

Mà xuất hiện rõ ràng trước mặt ông ta cùng hai đứa con là một cánh đồng cỏ, với vô số cây cối và hoa tươi

Tiếp theo là sự xuất hiện của bầy ong đang tắm tưới cho họ vô số dòng mật ong và tạo thành 1 dòng sông nơi mà cả ba người đang lái một chiếc thuyền được làm bằng thịt nướng

Cả ba người,cùng lúc vui cười vào dạo chơi trong cảm xúc vô cùng hạnh phúc

Từ đó, quang cảnh biến mất, cả nhà ba người tỉnh hồn lại, sắc mặt cũng không có hiện lên vẻ mặt làm bộ nữa mà là thực sự vui vẻ mỉm cười

Vô ý thức uống vào miếng thịt đang tan dần trong miệng

“Không ổn!” Arata lập tức bừng tỉnh, nhưng cảm giác miếng thịt đã trôi xuống bụng

Cảm giác khó chịu như lúc trước cũng chưa từng xảy ra, mà là một cảm giác khoan khoái dễ chịu và ấm áp từ bao tử truyền lên trên làm ông ta thoải mái trầm ngâm một hồi

Tohka và Ayato cũng rất hiếm thấy lộ ra chính mình thanh xuân tuổi trẻ nụ cười,rồi mở to đôi mắt lấp lánh nhìn vào những món ăn đang lần lượt được mở nắp

“Thật là ngon! Thật là ngon quá đi!” Một nhà Kirishima, lẫn nhau chảy ra hai hàng nước mắt hạnh phúc, vì trước mắt họ không phải là một món thịt sống nữa

Mà là chân chính đồ ăn mà bọn họ hằng ao ước,những mùi vị vô cùng đặc sắc, vị bùi,vị ngọt,vị mặn, lẫn vị cay, toàn là những hương vị mà họ chưa từ nếm tới 

Arata liền lần đầu tiên tò mò vào cà phê sữa được đặt vào mỗi vị trí, liền theo bản năng cầm ly lên và hớp một ngụm rồi khoan khoái cười, ta cảm nhận được đồ ăn con người rồi!!

Không vui vẻ mới có vấn đề 

“Ngon không?” Đạt ôn hòa mỉm cười, nhìn đang hạnh phúc đến mức rơi nước mắt cả gia đình Kirishima

“Ăn thật ngon, thật ngon, ngon nhất mà em được ăn!” Ayato vừa gắp lên thử miếng rau, miếng trứng khác thử cho vào miệng, vị ngon vẫn được truyền vào và không ngừng làm cái lưỡi càng thêm thèm, bao tử càng thêm rung động vì được ăn những món ăn thượng hạng

“Ngon thì ăn nhiều 1 chút, ta có thiếu gì cũng không thiếu đồ ăn!” Đạt cười cười, ngồi vào bàn và thưởng thức tác phẩm của mình

Bầu không khí bắt đầu giãn ra, cũng không có bất kỳ vẻ sợ hãi nào sót lại

"Tài nấu nướng của anh bạn thật là tài giỏi!." Kirishima Arata cười to, vừa nhấp 1 ngụm cà phê sữa

"Không chê thì tôi có thể làm thêm chứ?” Đạt hỏi

“Còn sao ạ?” Ayato và Tohka vui vẻ cười

“Hiển nhiên, như anh đã nói, nhà anh thiếu gì cũng không thiếu đồ ăn!” 

“Tuyệt quá!!” 

"Cậu quá tốt rồi, làm chúng tôi hơi ngại đấy, cơ mà cậu tên gì nhỉ?." Kirishima Arata cười cười, vừa nhớ ra gì đó hỏi

"Tôi tên là Đạt, cũng có thể gọi tôi là Decade cũng được, một đầu bếp nhập cư" Đạt tùy tiện giải thích cho một nhà 2 người 

"Vậy à?Nếu cần hỗ trợ gì cũng gọi tôi nhé" Kirishima Arata có chút hiếu kì về thân phận của Đạt, nhưng nghĩ tới món ăn ngon của ngài hôm nay, ông ta cũng không muốn phá hư mối quan hệ, nên nói sang chuyện khác

Dù sao trước mắt, thì Đạt là có mùi vị của một con người, tuy nhiên khác biệt là hình như dòng máu có cao quý một chút, làm dòng máu của mình có chút bị đè 

"Tôi sao? Cũng vốn có dự tính làm 1 cái giáo viên, trường của Touka cũng được" Đạt đem ánh mắt nhìn về phía cúi đầu ăn ngấu nghiến Tohka cười nói!

"Ra là muốn làm giáo viên sao? " Kirishima Arata gật đầu gật đầu rồi nói tiếp:” Nhưng mà cậu nghĩ mình có trình độ giảng dạy chứ?” 

“Hoàn toàn tự tin về mọi mặt, bất kể toán học, vật lý học vẫn là hóa học!” Đạt nở một nụ cười tự tin

“À quên, Tohka đang học trung học đây, không ngại chứ? “ 

"Không thể nào, Touka-chan cũng trong phạm vi trung học sao?" Nhìn lại, Tohka có vóc dáng đáng yêu, vừa thành tục, hoàn toàn là một 16 tuổi thiếu nữ, ấy vậy mà học trung học,thì xem ra dung nhan phát triển rất tốt rồi, về sau không biết đẹp tới mức nào nữa đây?

"Đúng vậy, gần đấy có 1 cái học viên,tôi có thể giúp cậu làm một vài công tác kiếm sống." Kirishima Arata gật đầu nói.

"Sao ngài phải giúp tôi giới thiệu công tác?" Đạt không nói gì nhìn Arata, nói đi nói lại cho tới vừa thấy mặt muốn giới thiệu công việc. Đối với Đạt công việc chỉ là thứ để giết thời gian

“Có gì đâu? Dù sao nếu được thì phiền cậu kèm con gái tôi học hành một lúc!” Arata mỉm cười cười, cũng có ý định lôi kéo mối quan hệ tốt đẹp huống chi,đối phương lại nấu ăn rất ngon, ai mà chả muốn ăn ké?

“Cha...ai cho cha tự ý quyết định đến việc học hành của con vậy?” Tohka đỏ mặt oán giận nói, dừng lại việc ăn uống

“Cha đang lo lắng cho con không kết giao được bằng hữu đây, hơn nữa việc học hành không thể bỏ dở!” Arata mặt dày mỉm cười giơ lên ngón tay cái, con gái à...cha giúp con tới đây thôi đấy!

“Cha ….không để ý đến mọi người nữa! Hứ” Tohka hừ lạnh, tiếp tục uống một ngụm cà phê sữa, vừa đỏ mặt thở dài, cô ấy hiểu ý muốn của cha mình chứ?

Cơ mà Decade Onii-chan vừa nấu ăn ngon lại vừa đẹp trai nữa...nghĩ tới đây mặt Tohka đỏ rần rồi tiếp tục ăn

“Chuyện gì thế chị?Sao mặt chị đỏ vậy?Chị bị sốt à?”Ayato thấy hơi no no, thì thấy mặt chị mình đỏ lên thì hiếu kỳ hỏi

“Không có chuyện của em”Tohka cốc đầu Ayato một cái

“Ai...da..da..đau!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui