Tác giả: Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết
Thể loại: Đô Thị, Truyện Teen
Nguồn: wattpad
Trạng thái: Full
Số chương: 5
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 3 năm trước
Cập nhật: 3 năm trước
Hà Trạch “xì” cười thành tiếng, trong đầu nghĩ sao cô gái này lại buồn cười như thế nhỉ?
Hà Trạch cũng phối hợp với cô: “Hồng bao gì đó thì không cần, em lấy thân báo đáp là được.”
Cô gái đàn em trả lời anh: “Anh cho em kết WiFi là đại ân đại đức, sao em có thể lấy oán báo ơn chứ?!”
Hà Trạch vào xem ảnh của cô trong vòng bạn bè, mặc dù không phải là quốc sắc thiên hương, nhưng cũng không thể bị phân vào hàng ngũ lấy oán báo ân được!
Vì vậy, anh đáp lại cô: “Cô gái à em quốc sắc thiên hương mà, sao lại là lấy oán báo ơn chứ? Đợi em kết nối WiFi đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày, anh nhất định sẽ đến nhà cầu hôn.”
Tin nhắn vừa được gửi đi, anh đã nhìn thấy cô gái đàn em đối diện không ngừng cười như điên, đợi khi cười đủ rồi, thì cô mới trả lời anh: “Anh cũng biết em quốc sắc thiên hương rồi, vậy cần gì phải làm cho người khác khó chịu? Ở trong mắt người ngoài, anh là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.”
Tay Hà Trạch run run.
Thật là một cô gái đàn em miệng mồm lanh lợi. Anh đã sống được hai mươi năm rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bị người ta gọi là cóc ghẻ.
Mời các bạn tiếp tục đọc! SStruyen
Tác giả : Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết
Thể loại: Đô Thị, Truyện Teen
Nguồn: wattpad
Trạng thái: Full
Số chương: 5
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 3 năm trước
Cập nhật: 3 năm trước
Hà Trạch “xì” cười thành tiếng, trong đầu nghĩ sao cô gái này lại buồn cười như thế nhỉ?
Hà Trạch cũng phối hợp với cô: “Hồng bao gì đó thì không cần, em lấy thân báo đáp là được.”
Cô gái đàn em trả lời anh: “Anh cho em kết... nối WiFi là đại ân đại đức, sao em có thể lấy oán báo ơn chứ?!”
Hà Trạch vào xem ảnh của cô trong vòng bạn bè, mặc dù không phải là quốc sắc thiên hương, nhưng cũng không thể bị phân vào hàng ngũ lấy oán báo ân được!
Vì vậy, anh đáp lại cô: “Cô gái à em quốc sắc thiên hương mà, sao lại là lấy oán báo ơn chứ? Đợi em kết nối WiFi đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày, anh nhất định sẽ đến nhà cầu hôn.”
Tin nhắn vừa được gửi đi, anh đã nhìn thấy cô gái đàn em đối diện không ngừng cười như điên, đợi khi cười đủ rồi, thì cô mới trả lời anh: “Anh cũng biết em quốc sắc thiên hương rồi, vậy cần gì phải làm cho người khác khó chịu? Ở trong mắt người ngoài, anh là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.”
Tay Hà Trạch run run.
Thật là một cô gái đàn em miệng mồm lanh lợi. Anh đã sống được hai mươi năm rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bị người ta gọi là cóc ghẻ.
Mời các bạn tiếp tục đọc! SStruyen