Dạ Tâm


Trong ánh mắt ngỡ ngàng của đám người , Trần Nhiên bước ra khỏi show quay hình , cô thẫn thờ đi chuyển tới một vị trí xa.

Đến khi cô đã lấy lại tâm trí thì bản thân đã đứng một mình ở một nơi tĩnh lặng.

Đột nhiên suy nghĩ cô được đả thông
Tại sao cô lại phải sợ nam chính chứ ? Mấy dòng chữ trên cuốn sách đã quá khiến cô ám ảnh.

Hắn ta trong nguyên tác chính là người ép chết nguyên chủ , nhưng nó là nguyên chủ.

Còn cô thì không
" Đúng rồi, thật điện rồ.

Giờ mình đứng cùng vị trí với anh ta , là quan hệ giao dịch.

Chứ không đứng ở vị trí thấp hơn , là quan hệ cầu xin như nguyên chủ "
Trong nguyên tác sau khi ông bà Trần qua đời , Trần Nhiên bị mấy anh chị em đuổi khỏi nhà vì cái tính cách quá kêu ngạo , lại luôn thích gây chuyện với nữ chính
Nhưng thực ra đó chỉ là hiểu lầm , vốn dĩ muốn quá hệ giữa hai người họ khá thân thiết vì thế khi nguyên chủ chỉ có thể bám dính lấy cộng rơm cuối cùng này

Hành động của nguyên chủ khiến cho nam chính luôn muốn giữ nữ chính làm của riêng thấy quá phiền nên ép cô đi chết.

Cái chết của nguyên chủ trong nguyên tác quá lãng xẹt
Nghĩ trong đầu Trần Nhiên cảm thấy tình tiết quá ngu xuẩn, nguyên chủ có bằng cấp đầy đầy nhưng tới một công việc cũng tìm không ra phải đi ăn bám người khác
Dù sao cô cũng sẽ không có kết cục như nguyên chủ.

Cô tự tin với năng lực của bản thân dù có sống buông thả tới đâu cũng không tới mức chết đói
Trần Nhiên thở một hơi dài , cô đè nén những cảm xúc hỗn độn vừa nãy sinh xuống.

Bình tĩnh đi về lại vị trí tổ chương trình đang quay
Vừa đặt chân vào trong Trần Nhiên liền cúi đầu
" Thật ngại quá , xin lỗi mọi người tôi có chút việc.

Làm phiền mọi người rồi "
Bỏ dỡ việc là trách nghiệm của cô , cô cần xin lỗi
Ánh mắt mọi người chăm chú nhìn vào cô , cái tình huống đại tiểu thư xin lỗi mọi người thật hiếm có.

Nhìn không lâu thì mọi người lại quay trở lại với công việc của bản thân
Trần Nhiên lại quay về chổ ngồi lúc nãy của cô.

Vẫn dáng vẻ tận hưởng cuộc sống lúc nãy một lần nữa bày ra trước mắt mọi người
Trần Nhiên mặc kệ họ , cô nhìn qua điện thoại thấy cuộc gọi vẫn còn tiếp túc.

Mặt cô vô cảm cầm tai nghe lên đeo , tiếp tục cuộc trò chuyện
" Xin lỗi anh, chúng ta tiếp tục công việc đi " Mặt cô có chút dày , thứ cô đã ăn rồi thì đừng mong cô nhã ra
Bên này Bùi Nam Thành lo lắng , tay chân anh luống cuống chạy xe lao về vị trí quay show của cô.

Khi nghe được giọng nói của Trần Nhiên , anh nhìn lướt qua điện thoại thấy cô đã trở về vị trí cũ.

Nhanh chóng anh tấp xe vào lề đường

Trên khuôn mặt anh sự căng thẳng ban đầu đã giảm bớt , thay vào đó là nét vui mừng
Anh thở phào nhẹ nhõm , may mà cô không sao.

Dáng vẽ vô hồn của cô khi trước khiến anh rất sợ hãi
Bùi Nam Thành đè nén những cảm xúc của mình , anh trở về trạng thái lạnh lùng
" Công việc là....!, như vậy ....."
Công việc của họ rất nhanh chóng bước đầu đã hoàn thành , khoảng tiền Trần Nhiên nhận được cô cũng an tâm mà tiêu sài.

Không cần lo bị đòi lại nữa
Với gia cảnh của nam chính trong nguyên tác , nếu muốn đòi tiền cô nhất sẽ đòi lại được , vấn đề lấy tiền từ trong tay cô chỉ tính theo thời gian mà thôi
Công việc vừa xong Trần Nhiên lại nỗi hứng trêu chọc người ông chủ hờn của mình
" Ông chủ , tôi làm việc chiếm hời của anh như vậy.

Anh có tha thứ cho tôi không ?"
" Anh có xem show không ? Thấy tôi ngoan không? Ngồi một chỗ làm việc cho anh này "
Bên kia giọng nói của anh vang lên
" Không sao , lần sau đừng làm vậy " Trong giọng lạnh lùng của anh lại mang theo trong đó một chút ngượng ngùng
Chưa kịp trả lời thì phía bếp Trương Bạch Tố đã gọi cô lại dọn thức ăn , Trần Nhiên đồng ý , cô quay qua tạm biệt anh.

Tắt điện thoại rời khỏi chổ
Vừa tắt máy , khoé môi cô đã cong cong, trêu chọc anh khiến cô tìm được một niềm vui mới cho cuộc sống.


Cô vui vẻ chạy đến , hoà vào nhóm người cùng làm việc
Ở một nơi mà Trần Nhiên không nhìn thấy , Bùi Nam Thành đang chăm chú nhìn vào điện thoại.

Vành tai anh đỏ ửng
Khoảng khắc nhìn thấy nụ cười khi tắt máy của cô , anh đã biết bản thân bị cô trêu chọc nhưng con tim anh vẫn không nhịn được mà đập nhanh.

Anh xao xuyến trước dáng vẻ tinh nghịch của cô
Trước một bàn ăn nhỏ , nhóm đám người quay show đang ngồi quanh ở đó , không khí rất ấm cúng.

Trần Nhiên ăn rất nhiều, cô cảm thấy rất no.

Đồ ăn trên bàn không làm cô no bằng những tô cơm chó trước mắt cô
Bây giờ cô muốn biến đi nơi khác ngay lập tức nếu có cơ hội.

Cô biết đây là show hẹn hò nhưng bọn họ hành động ân ái như vậy thì lố quá rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận