Dạ Tâm


Chiếc bụng đói đã được lấy đầy , Trần Nhiên nhẹ nhàng bước đến phía Bùi Nam Thành.

Cô cúi người sờ mó khuôn mặt điển trai của anh
Nhìn làn da trắng trẻo của anh Trần Nhiên đầy ghen tị.

Kiếp trước cô cùng kinh doanh giống anh , sao mà làn da trước mắt còn đẹp hơn làn da được chăm sóc kĩ của cô kiếp trước
Trần Nhiên không nhịn được , cô vỗ vỗ đôi má của anh.

Cảm giác không mềm mịn như da em bé, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng
Đột nhiên Trần Nhiên nỗi hứng trêu đùa anh , cô dùng tay bịt mũi anh lại , xem anh đã thực sự ngủ say chưa.

Cô đùa nhưng vãn biết chừng mực , cô bịt lại 30 giây thì thả ra cho anh thở 2 phút thì tiếp tục bịt
Ngồi chọc anh được 5 phút thì người anh động đây , Trần Nhiên nhanh chóng thu tay lại , cô vươn người ngồi dậy
Chưa để cô kịp ngồi dậy , cánh tay rắn chắc của Bùi Nam Thành giữ cánh tay cô kéo lại.

Cả người Trần Nhiên bổ nhào xuống người anh.

Bùi Nam Thành liền ôm cô vào lòng
Trần Nhiên lập tức vùng vẫy , cô tháo cánh tay anh ra nhưng sức anh quá lớn , cô không có cách nào gỡ ra được
Trần Nhiên càng vùng vẫy , sức lực trên đôi tay đối phương cành lớn.


Trần Nhiên cố gắn một lúc nhưng không hiệu quả , cô ghé đầu đến sát tay anh, Trần Nhiên cắn mạnh
" Thả tôi ra , anh không ngủ đúng không ?"
...
Vẫn không có tiếng động từ người sau lưng , Trần Nhiên quay người lại cô nhìn chằm chằm vào Bùi Nam Thành , anh mắt cô hung dữ.

Trần Nhiên quát lớn
" Thả ra "
Đôi tay kia vẫn không thả lỏng.

Máu nóng trong người cô phun trào.

Cô loay hoay một thì vất lực , cô mặt kệ mọi thứ ngước mắt quan sát khuôn mặt của anh
Khuôn mặt của Bùi Nam Thành thật sự rất đẹp , Trần Nhiên phút chốc chìm đắm.

Khuôn mặt này là khuôn mặt cực phẩm nhất ở cả hai kiếp sống mà Trần Nhiên đã gặp
Trần Nhiên đưa tay tát nhẹ vào khuôn mặt bản thận.

Cô tự gọi mình tỉnh táo , cô tự đánh thức mình khỏi suy nghĩ màu hồng vừa hiện lên.

Ánh mắt cô trở nên sắc lẹm , giọng nói cô trở nên nghiêm túc
" Tôi biết anh đã thức , mau thả tôi ra "
Trong lúc cô còn mơ màng , Trần Nhiên tình cờ thấy yết hầu anh chuyển động.

Cô có thể chắt chắn nãy giờ chỉ là anh diễn kịch
Đôi mắt Bùi Nam Thành nhanh chóng mở ra, anh cúi đầu xuống nhìn cô mĩm cười , ánh mắt anh xảo quyệt
" Nằm đây chút đi , mùi hương trên người cô khiến tôi có chút buồn ngủ .Tôi không ngủ được "
Khi nói đôi tay Bùi Nam Thành vẫn ôm chặt Trần Nhiên.

Khuôn mặt anh bình tĩnh , Bùi Nam Thành không biết những lời nói của anh khiến Trần Nhiên nổi hết da gà
Đôi mắt Trần Nhiên sắc lẹm nhìn chằm chằm Bùi Nam Thành , đôi lông mày cô nhíu lại.

Cô thân với anh lắm à ? Cô với ánh chỉ là quan hệ hợp tác thì có lý do gì cô phải nằm yên
Tay Trần Nhiên từ từ đưa lên , cô véo mạnh lấy cánh tay anh.

Mặt cô vô cảm
" Thả ra , tôi không giỡn "

Bùi Nam Thành cười cười, anh thả cô ra.

Biết sao được, tình yêu của anh chỉ là đơn phương
" Được rồi, thả liền.

Cô đừng cáu "
Trần Nhiên ngồi dậy , vừa lúc đó điện thoại cô kêu lên.

Trần Nhiên cầm điện thoại vừa nghe vừa đi về phía ghế sofa
" A lô , bà ạ , có chuyện gì vậy bà ? "
Giọng bà Trần ở đầu dây bên kia có chút ấy náy
" Bà xin lỗi , nhưng cháu có thể về nhà không , chị hai của cháu nhất quyết đòi cháu phải về nhà "
Trần Nhiên từ tốn gật đầu :" Không sau đâu bà , cháu về liền "
Không cần nói cô cũng biết vì sao phải về , không phải do Trần Tuấn còn là vì gì được
Trong nhà họ Trần thì chị hai Trần Chỉ là người có quyền lực nhất.

Người này có tài năng kinh doanh cực kì xuất sắc , trong 5 năm tiếp quản công ty đã đưa gia tộc họ Trần trở thành gia tộc giàu có xếp trong top 10 cả nước
Trần Nhiên đưa mắt nhìn qua phía Bùi Nam Thành.

Bên kia , anh đang nằm chống tay trên chiếc đệm , bộ dáng yêu mị không khác gì các mỹ nhân trong cung hoàng đế
Ánh mắt mê hoặc của anh nhìn về phía cô , ánh mắt vừa chạm Trần Nhiên gật gật đầu
Được rồi, tôi biết anh có thể mê hoặc người khác rồi , đừng có dùng đôi mắt đó nhìn chằm chằm vào tôi
Trần Nhiên tiện tay cầm lấy một bịch bánh nén về phía Bùi Nam Thành
" Đừng nhìn nữa , cho tôi mượn xe của anh đi.

Xe tôi hư vẫn chưa đem đi sửa

Bùi Nam Thành nghiêm túc , anh đứng dậy :" Để tôi đưa cô đi , con gái đi ban đem không an toàn" Bùi Nam Thành cầm chìa khóa trên tay , xoay xoay đi về phía Trần Nhiên
Cô gật đầu:" Thế cũng được "
Có người tự động làm tài xế thì cô càng khỏe, có thể thả lỏng.

Tâm trạng Trần Nhiên thoải mái bước đi.

Đi được vài bước đột nhiên cô dừng lại
Bùi Nam Thành đi sau cô thấy vậy anh vỗ nhẹ vai cô
" Sao thế "
Trần Nhiên không quan tâm anh, đột nhiên cô nhớ ra Bùi Nam Thành đã thức đêm nhiều ngày.

Cô không thể mạo hiểm mạng sống giao xe cho anh lái
Trần Nhiên quay lại nhìn Bùi Nam Thành :" Không sao , xe để tôi lái "
Câu nói vừa được thốt ra , trái tim Bùi Nam Thành lại đập nhanh liên hồi.

Sao vậy , cô ấy quan tâm mình sao ? Cô ấy cũng rất chu đáo đấy chứ
Để cho Bùi Nam Thành ở sau mơ mộng , Trần Nhiên đã đi nhanh đến thang máy.

Những suy nghĩ hạnh phúc của Bùi Nam Thành không biết khi biết được sự thật có còn tồn tại hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận