Dạ Tâm


Ở trong một văn phòng , bóng dáng uể oải của Trần Nhiên đang ngồi nghiêng ngả
" Haizzz kế hoạch thất bại rồi "
Ai có thể giờ rằng cô chọc giận Trần Tuấn một chút mà bằng sự thần kỳ nào đó anh ta lại có thể thuyết phục ông bà Trần cho cô vào công ty Trần Á làm việc
Trần Nhiên vò đầu ngục xuống bàn , đóng tài liệu trước mắt cô chất thành đống
Người anh trai này đúng là nam phụ có năng lực nhất bám chân nữ chính.

Cách trả thù này " Haizzz " còn ác hơn cô kiếp trước
Tình cảnh hiện giờ của Trần Nhiên nguyên nhân phải nói đến mấy tháng trước , khi Trần Nhiên đang tận hưởng sự tự do hiếm có thì Trần Tuấn cùng ông bà Trần bước vào phòng.

Họ chỉ mới rời đi một tiếng nhưng đã đạt được một sự đồng thuận nào đó , trên mặt bà người đều là niềm vui
Nhìn vào họ Trần Nhiên thấy có cái gì đó sai sai và kết quả không ngoài dự đoán của cô , sáng hôm sau ông bị Trần Tuấn bắt đến công ty Trần Á làm việc
" Aaaaa, 3 tháng rồi sao vẫn phải ở đây vậy ? Không được, như thế này thì không được"
Trần Nhiên đứng bật dậy , cô chạy nhanh vào phòng chủ tịch của tập đoàn Trần Á ( phòng làm việc của Trần Tuấn ).

Cô quyết định rồi , nhất định phải thoát ra khỏi hoàn cảnh này
" Bộp " Trần Nhiên đập mạnh xuống bàn làm việc của Trần Tuấn
" Em nghỉ việc, không làm nữa "
Trần Tuấn đang cặm cụi làm việc , anh không thèm ngước đầu lên, anh đã quá quen thuộc với tình hình này.


Cứ cách máy ngày Trần Nhiên lại chạy tới đây làm loạn , không cần nghĩ nhiều anh cũng có cách giải quyết
" Bắt cô nhốt lại "
Trần Nhiên suy sụp , cô giả vờ ngồi quỵ xuống đất : " Không có lựa chọn khác à ? "
Vì câu nói này mà cô không thể nghỉ việc, ba tháng nay cô chịu đựng chỉ bằng một lý do.

Ai bảo cô sợ bị nhốt trong nhà hơn xử lý đống tài liệu này chứ, nhưng cô thật sự không chịu đựng được nữa rồi
Trần Nhiên hùng hổ bước đến gần Trần Tuấn , khí thế bức người khiến tay Trần Tuấn không khỏi nắm chặt tập tài liệu trên tay, tư thế sẵn sàng chiến đấu với cô.

Trông khung cảnh như sắp có một trận hỗn chiến sắp xảy ra.
" Bộp " Trần Nhiên quỳ sụp xuống đất :"tha cho em đi mà , thả cho em về làm nghề cũ đi mà.

Em hứa sẽ không gây phiền phức cho tập đoàn Trần Á nữa "
Trần Nhiên chấp tay cầu xin.

Bao nhiêu khí thế , sự hùng hồn lúc đầu xuyên qua đã bị tên ác ôn Trần Tuấn này mai một
Hắn quả thật là một nhà tư bản đáng sợ , một ngày phải làm việc liên tục 16 tiếng, 16 tiếng liên tục không ngơi nghỉ.

Cô chịu đựng 3 tháng là giới hạn cuối cùng của cô rồi
Ánh mắt Trần Nhiên rưng rưng nhìn về phía Trần Tuấn
" Trần Tuấn em hứa sẽ ngoan mà , tha cho em đi"
Trần Tuấn phất tay , anh cũng thấy phiền với người em gái này.

Tuy ghét nó nhưng vì nó là em gái ruột nên cũng không thể làm chuyện gì quá đáng
" Rồi, đi đi "
Trần Nhiên lập tức đứng dậy, cô dùng hết sức lực của mình chạy ra khỏi phòng
Cả thể xác và tinh thần của Trần Nhiên thật sự rất mệt , cô chạy vút ra xe ô tô riêng nằm lăng ra ghế sau xe chẳng thèm đi đâu nữa
Tại sao chứ ? Trần Tuấn đúng thật là tổng tài bá đạo nhưng cô đâu phải là nữ chính của tiểu thuyết ngược tâm , cô đúng là nữ phụ nhưng cô đâu có tình cảm với đám nam 9 , nam 8 sao vẫn bị ngược vậy
" Đây là tiểu thuyết ngọt sủng mà , tôi mới xuyên qua có làm gì đâu ..."
Trần Nhiên hét lớn, cô trút hết oán hận mấy tháng nay.

Cú hét cũng đã tiêu tốn hết sức lực còn lại của Trần Nhiên , cô mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, đôi mi cô vừa khép lại
Ở nơi này mấy tháng , tình yêu thương của ông bà Trần đã khiến Trần Nhiên buôn bỏ được lớp vỏ bọc cứng nhắc.


Cô dường như đã trở về làm cô của lúc nhỏ, tùy hứng không có phép tắc
Khi tỉnh lại Trần Nhiên nhanh chóng lái xe chạy về căn nhà nhỏ cô mới mua , cô muốn tìm một nơi có điều kiện tốt nhất để tiếp tục ngủ
Được ông bà chăm sóc mấy tháng , Trần Nhiên muốn cho họ nghỉ ngơi nên cô đã xin xỏ họ cho cô chuyển ra ngoài sống
Đang chạy xe bỗng nhiên " Bụp " một chiếc xe màu đen đâm vào đuôi xe Trần Nhiên
Từ trong xe Trần Nhiên thở dài bước ra , môi cô mím chặt trong lòng không khỏi cảm thán cái sự xui xẻo của cô thật bền bỉ , có thể theo cô tới tận thế giới khác
Trong chiếc xe đối diện vừa đâm vào Trần Nhiên có một người đàn ông trên người đầy vết thương bước ra.

Trên chiếc áo sơ mi trắng anh ta đang mặc đã bị nhuộm đỏ bởi máu tươi
Tuy bị thương nhưng vẻ mặt xanh xao vẫn không thể che giấu dụng mạo tuyệt mỹ của đối phương.

So với vô số idol Trần Nhiên đã gặp kiếp trước , cái dung mạo này vẫn giành phần thắng
Trần Nhiên nở nụ cười, cái người này quả thật rất đẹp.

Trần Nhiên lại đưa tay đặt trong lồng ngực mình , cô lắc đầu
" Haizz cái cảm giác này đúng là "
Lòng bàn tay cô siết chặt , vụ tai nạn này như vòi nổ chăm ngòi cho cơn tức giận Trần Nhiên đã đè ép mấy tháng nay , đống tài liệu đó làm cho Trần Nhiên muốn phát điên.

Công việc còn nhiều hơn khi cô làm chủ tịch ở kiếp trước
Trần Nhiên muốn đánh người nhưng lương tâm còn sót lại của Trần Nhiên không cho phép cô đánh một người đang bị thương.

Trần Nhiên chuyển ánh mắt xông tới hướng đám người phía xa đang đuổi theo người đàn ông ở phía xa.


Trong lúc lao tới Trần Nhiên tiện tay nhặt một cây gậy ven đường, cô ra sức đánh đám người gián tiếp khiến cô tức giận
Lương tâm Trần Nhiên ra sức tự thuyết phục bản thân mấy kẻ đi làm truy sát một người bị thương nhất định không phải người tốt
Tiếng gậy , tiếng đánh " Bộp Bộp" vang vọng trên đường tối nhưng vì quá khuya nên con đường một lúc lâu vẫn không có người đi ngang qua
Cứ thế đám người xui xẻo đã nhận hết sự uất hận mấy tháng nay của Trần Nhiên
Đến khi cả đám người nằm vật xuống đất , Trần Nhiên mới buông cây gậy trên tay xuống.

Trần Nhiên đi về phía người đàn ông , đã đến lúc xử lý người này rồi
" Này anh , xe của tôi .."
Chưa để cô nói xong người đàn ông đã ngã về phía cô.

Phản ứng của Trần Nhiên rất nhanh , cô nhanh chóng né sang một bên.

Người đàn ông ngã nhào xuống đất
" Phù , may quá ! Xém bẩn rồi"
Trần Nhiên cúi người xuống, cô cầm lấy tay người đàn ông lắc qua lắc lại
" Này , ăn vạ à?"
Trần Nhiên biết người này cũng chưa chắt là một người tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận