Dã Thú (Đam Tứ Tuyệt)

Ngay lúc còn đang mê man trong bóng tối, dưới sườn đột nhiên truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, làm cho Hứa tinh ngay lập tức bật người thanh tỉnh. Trước mắt liền chống chọi với gương mặt băng lãnh hung tợn của Gia Trình, Hứa Tinh vừa sợ vừa đau đến cả cơ thể kịch liệt run lẩy bẩy, nước mắt thống khổ không ngừng rơi xuống.

- Cầu van anh.... làm ơn đừng như vậy.... Tiểu Tinh biết sai rồi.... thực xin lỗi.... lần sau sẽ không... sẽ không.... Oaaa..... đừng mà... đau quá....

Hứa Tinh chỉ biết nước mắt giàn dụa, không ngừng kêu khóc mà cầu xin Gia Trình tha thứ, hắn một chút không lấy thương tiếc mà càng dùng sức đẩy mạnh dương v*t to lớn vào tận sâu trong nội bích mềm yếu, huyết đẫm một bãi trải tràn trên ra giường.

- Tiện nhân chỉ có thể tận hưởng tư vị của dục vọng được thôi!!!! Hảo a, tôi sẽ chiều em!!

Gia Trình tàn nhẫn mở miệng, đem Hứa Tinh lật sang một bên nằm 90 độ, đưa một chân của thiếu niên giơ lên cao, hung hăng dùng vũ khí to lớn đưa đẩy bên trong y. Hứa Tinh đột nhiên bị hắn đổi tư thế càng làm cho phân thân đi sâu vào tiểu huyệt của thiếu niên, không nhịn được đau đớn liền khóc rống.

- Oaa...... Tiểu Tinh... đau... Cầu van anh đừng đối xử Tiểu Tinh như vậy.... Tiểu Tinh xin lỗi.... lần sau không dám.... sẽ không như vậy nữa.... làm ơn tha cho Tiểu Tinh....

Hứa Tinh tuyệt vọng rơi nước mắt, tại sao hắn không tin y, y trong lòng chỉ có mình hắn, một chút cũng không có cảm tình với Văn Khải, mà Văn Khải từ trước đến giờ cũng không ưa mắt gì y, như thế nào hôm nay lại thân mật cười nói với y khiến cho Gia Trình giận dữ thế này.

Gia Trình lúc này chẳng khác gì một con thú hoang không nắm được con mồi trong tay liền điên cuồng quyết tâm giành lấy, hung hăng tàn xé mà ăn tươi nuốt sống con mồi bé nhỏ kia. Miệng hắn nói đằng này những trong thâm tâm lại suy nghĩ đằng nẻo, hắn thực tế chỉ là lần đầu trải nghiệm sự ghen tức, phải, một con dã thú ghen tuông vì con mồi của mình nằm trong tay kẻ khác. Gia Trình không ngừng suy nghĩ tuyệt phải chiếm trọn Hứa Tinh, từ đôi mắt, đến mũi, miệng, cơ thể tuyệt mỹ, gương mặt xinh đẹp tất thảy phải thuộc về hắn. Có thể nói hắn bị điên đi, phải, hắn từ khi gặp thiếu niên nhỏ bé yếu ớt này đã không còn bình thường như trước nữa rồi. Khi nhìn thấy những bức ảnh kia, Gia Trình bỗng dưng máu sôi dâng lên như núi lửa phun trào, thiếu niên đang cười đùa với kẻ thù không đội trời chung của hắn, trong khi đó y chưa bao giờ nở nụ cười một lần với hắn. Nụ cười ấy thật trong trẻo như ánh ban mai, dễ chịu hơn cả lá cỏ mùa xuân, tại sao Gia Trình hắn chưa chiêm ngưỡng được nụ cười đó.

Khoảnh khắc khi trông thấy bàn tay dơ bẩn của Văn Khải chạm vào người Hứa Tinh, ôm lấy vòng eo nhỏ gầy của y, Gia Trình phát điên đến không còn biết cha mẹ hắn là ai, điên đến không phân biệt được trái đất tròn hay vuông, chỉ không ngừng suy nghĩ phải giành lấy y từ tay Văn Khải, không cho Văn Khải một chút đụng chạm vào y. Gia Trình không muốn những thứ hắn thích thú lại bị Văn Khải đoạt lấy, đặc biệt là Hứa Tinh, hắn tuyệt đối không cho phép.

Để ý thiếu niên không biết đã ngất xỉu từ lúc nào không hay, Gia Trình tức giận túm lấy tóc của thiếu niên, kéo y đến đầu giường, hung hăng đập đầu y vào, bắt buộc y phải tỉnh lại. Nhân lúc Hứa Tinh còn đang mơ màng choáng váng đầu óc mà tỉnh lại, Gia Trình liền hung hăng giáng xuống cho y hai cái tát, ghé sát y hung tợn nói.

- Lần sau còn dám câu dẫn nam nhân trước mặt tôi xem!!!!

Hứa Tinh kịch liệt run rẩy trước vẻ mặt ác ma của Gia Trình, nhịn không được liền rơi nước mắt, ấp a ấp úng sợ hãi nhìn hắn.

- Đối..... thực xin lỗi.... Tiểu Tinh lần sau sẽ không....

Gia Trình hừ lạnh, đem Hứa Tinh lật ngửa xuống, ép y quỳ trên giường, thô bạo đè đầu y xuống, một lần nữa đem hung khí dữ tợn đâm sâu vào hậu huyệt non nớt của thiếu niên.

- Aa...... Anh Trình.... đừng mà... đau quá.... van cầu anh... làm ơn dừng lại... đừng làm vậy mà.... oaa.....

Hứa Tinh tuyệt vọng yếu ớt lắc đầu, thiếu niên đau đến gương mặt trắng bệch không một giọt máu, phía sau không ngừng bị Gia Trình hung hăng xé rách, cảm giác như bản thân đang bị đâm thủng nội tạng vậy.

Hứa Tinh một lần nữa ngất xỉu, nhưng Gia Trình lại tiếp tục bắt ép y tỉnh lại. Cứ như thế, những tiếng thét đau đớn, tiếng khóc rống, cầu xin tha thứ, tiếng khóc thê lương giống như từ địa ngục vọng lại, quanh quẩn mãi không ngứt trong căn phòng xa hoa rộng thênh thang.

==================

" Ding ding ding" Hứa Biên uể oải mở mắt, đưa tay với lấy điện thoại trên bàn, bắt máy.

- Alo!

- A... Tổng giám đốc, tôi đã thuê được một thám tử tư điều tra về việc mà tổng giám đốc đã giao cho tôi rồi! Tổng giám đốc có muốn hẹn ông ấy ở đâu không?!!! - Đầu dây bên kia là thư ký Tôn.

- Hảo, hẹn với ông ấy lát nữa gặp ở văn phòng của tôi!! - Hứa Biên mệt mỏi trả lời.

- Vâng tổng giám đốc.

Tắt máy, Hứa Biên choáng váng nhìn đống hỗn độn trên bàn, hôm qua anh lại uống quá liều rồi, anh đưa tay lên xoa vầng thái dương, lắc lắc đầu cho tỉnh táo, bước vào phòng toilet rửa mặt, rồi kêu nhân viên tới dọn sạch bàn khách.

Đêm qua đương nhiên Hứa Biên đã không về nhà, anh ở lại văn phòng công ty cho đến sáng, nói chính xác hơn là anh không muốn nhìn thấy Hứa Tinh, chỉ cần gặp y thôi nó khiến anh càng tức giận thêm chuyện của Bạch Dương. Hứa Biên cúi đầu cười khổ, tiểu hài tử kia chính thực là không phải con anh, vậy mà bao lâu nay anh đã luôn quan tâm lo lắng yêu thương y, chửi mắng Bạch Dương chỉ vì muốn bảo vệ cho y. Thật không ngờ tất cả chỉ toàn vô dụng, anh rốt cuộc đã dành tình cảm cho con của ai, haha, nực cười thật, anh đúng là đại ngu ngốc, bị ngay chính vợ lừa dối mà không hề hay biết từ đó đến giờ.

Hứa Biên ổn định lại tinh thần, thở dài suy nghĩ, lần này anh tuyệt không thể để cho mình bị ai lừa gạt nữa. Tâm tình thiện lương vứt hết sang một bên hết đi, mệt mỏi lắm rồi. Nhất định phải điều tra rõ về việc này, Bạch Dương rốt cuộc bao năm qua giấu anh chuyện gì và Hứa Tinh là con ai, anh tuyệt đối phải biết.

=================

- ĐỒ QUÁI THAI!! MÀY KHÔNG PHẢI CON TAO, MAU CÚT KHUẤT MẮT TAO!!!!

- Tại sao cậu cứ liên tục hết lần này đến lần khác làm phiền tôi vậy??!!!!! Cái thứ phiền phức chỉ được khóc lóc xin lỗi, đừng bao giờ gọi tôi là baba!!!

- Tại sao mình đối xử tốt với cậu như vậy, cậu lại đi thích người không ra gì như Gia Trình vậy chứ?!! Chúng ta từ nay đừng làm bạn nữa!!!!

- Cái thứ đàn bà như mày tao khinh!!! Đúng là ghê tởm. Hahahaha!!!!!

- Tiện nhân chỉ biết đi câu dẫn người khác chẳng khác gì đàn bà!!! Đời này đừng hòng trốn thoát khỏi tay tôi!!

Những câu nói chửi mắng, xua đuổi, vũ nhục liên tục văng vẳng trong đầu của Hứa Tinh, thiếu niên cư nhiên trong cơn ác mộng mà không ngừng khóc lóc xin lỗi mọi người, bàn tay run rẩy ôm lấy cơ thể. Lạnh quá, Hứa Tinh lập tức tỉnh lại, cố gắng mở mi mắt nặng trĩu ra nhìn bốn phía, trước mắt đương nhiên không phải là căn phòng của y, xung quanh là một mảng tối u ám lạ lẫm, chỉ thấy được một tia nắng từ cửa sổ chiếu qua khe màn, trời đã sáng rồi sao.

Hứa Tinh cố gắng nhấc cơ thể yếu ớt ngồi dậy, nhưng ngay cả bàn tay một chút còn không thể cử động nổi, chỉ cảm thấy thân thể hôm qua vì bị Gia Trình đánh tới tấp mà vô cùng nhức nhói, đặc biệt là phía sau đau đến mức không biết diễn tả, cổ họng vì khóc nhiều mà có chút khô rát. Thiếu niên tuyệt vọng nằm bất động trên giường, cảm giác buồn nôn bỗng dưng dấy lên. Căn phòng lúc này tràn ngập mùi tanh của máu và mùi hôi thối của tinh dịch khiến cho người ta ngửi qua thôi đủ muốn nôn mửa rồi. Đêm qua Hứa Tinh không biết bao nhiêu lần bị Gia Trình hắn hung hăng xâm phạm, y chỉ hay rằng bản thân dường như ngất xỉu hơn cả chục lần nhưng lại bị hắn bức đến tỉnh dậy, liên tục chống chọi với cơn cực hình thô bạo. Y thậm chí còn nghĩ rằng bản thân có phải hay không không giữ được cái mạng này rồi.

Hứa Tinh cảm thấy cơ thể thập phần lạnh rét, trên mình trần như nhộng không một mảnh vải, cũng không lấy một chiếc chăn để đắp. Thiếu niên run rẩy ráng sức lết thân di chuyển ra đầu giường, không ngờ hậu huyệt phía sau bị tác động mạnh mẽ, y ngay lập tức ngã bịch xuống đất.

- Aaa....

Hứa Tinh thống khổ rơi lệ, đau quá, phía sau như muốn xé ra làm hai mảnh vậy. Thiếu niên tuyệt vọng không ngừng nức nở, trong đầu không ngừng kêu gọi tên phụ thân, phụ mẫu, bạn bè của y.

Đột nhiên cánh cửa phòng tắm mở ra, Hứa Tinh chậm rãi ngẩng đầu dậy, ngay lập tức đập vào mắt là cơ thể cường tráng của Gia Trình. Hắn quấn một chiếc khăn ở phía dưới, chỉ thấy được lồng ngực săn chắc vạm vỡ của hắn, mái tóc ướt đẫm lãi nhãi vài giọt nước càng tôn lên khí phách lạnh lùng anh tuấn.

Hứa Tinh mở lớn mắt sợ hãi nhìn nam nhân cao lớn trước mắt, nỗi ám ảnh tối hôm qua lại tái hiện, thiếu niên cố gắng nhấc người di chuyển lui vào trong góc, hai tay ôm lấy cơ thể kịch liệt run rẩy. Đột nhiên Gia Trình tiến tới, hung hăng túm Hứa Tinh đứng dậy, ném lên giường, vung tay cho y một cái tát, thanh âm vừa lạnh lùng vừa hung ác nói.

- Đê tiện đừng có làm bộ mặt giả nai đó!!!

Hứa Tinh khiếp đảm nhìn Gia Trình ác ma trước mắt, sợ đến mặt mũi trắng bệch, nước mắt không ngừng rơi xuống.

- Tiểu Tinh.... không có....

Gia Trình khinh miệt cười, sau lại quan sát cơ thể gầy yếu đang run rẩy trên giường, khắp nơi tứ phía đều những vết bầm xanh tím do tự tay hắn tạo ra, cánh mông nhỏ nhắn bị sưng đến ửng đỏ, hậu huyệt từ đêm hôm qua liên tục bị hắn hành hung gần như muốn lồi thịt hết ra ngoài nhìn thấy ghê người, đôi chân thon gầy còn lưu lại vết máu đã khô. Gia Trình cười lạnh trong đầu, phải rồi a, cơ thể này đều phải do chính tay hắn quyết định, không cho phép bất cứ ai chạm phải, đặc biệt là tên khốn Văn Khải đó.

Gia Trình ngồi xuống giường tiến sát Hứa Tinh, thiếu niên sợ hãi muốn nhấc thân lui về phía sau, lại bị hắn gắt gao kéo lấy cổ tay mảnh mai của y về phía hắn, hắn cúi đầu hung hăng hôn môi Hứa Tinh.

Hứa Tinh bây giờ không còn cảm giác tim đập thình thích nữa rồi, trong lòng thập phần kinh hãi Gia Trình ác quỷ này, bất quá y không dám kháng cự, sợ rằng hắn sẽ nổi giận mà đánh y, chỉ có thể khóc lóc run rẩy để mặc hắn hôn.

Gia Trình điên cuồng dùng đầu lưỡi đảo quanh mọi ngóc ngách xung quanh khoang miệng của Hứa Tinh, tất cả mọi thứ hắn tuyệt phải xâm chiếm hết, từ lưỡi, đến cổ họng, đến hàm răng, lợi của y. Gia Trình hung hăng cắn nát chiếc lưỡi của Hứa Tinh, thiếu niên đau đớn khẽ khóc rên, mùi máu tanh trong khoang miệng bốc lên nồng nhiệt, hắn liền đưa lưỡi liếm những giọt máu ấy, từng tất từng tất nuốt xuống. Sau đó lại hung hăng mút lấy đôi môi của thiếu niên, động tác hắn vô cùng mãnh liệt đến mức vang lên những tiếng nhóp nhép hết sức dâm đãng. Hứa Tinh cơ thể vốn dĩ đã suy nhược nay lại bị Gia Trình liên tục càn quấy bên trong khoang miệng của y, khí lực gần như cạn kiệt rã rời, đôi mắt lim dim muốn ngất đi.

Cảm nhận được thân thể của thiếu niên kia đã muốn mềm nhũn đi, nhưng Gia Trình hắn vẫn không chịu buông tha, ngay lập tức Hứa Tinh trước mắt tối sầm hôn mê bất tỉnh. Hứa Tinh ngã vào lồng ngực săn chắc của Gia Trình ngất xỉu, hắn khẽ quan sát gương mặt ướt đẫm nước mắt cận kề, đầu óc lúc này vô cùng trống rỗng, đưa tay lên ôn nhu chùi lấy những giọt nước mắt kia, vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi, hôn lên vầng trán của y.

Gia Trình bế Hứa Tinh lên, bước vào phòng tắm, ôm lấy y đặt vào bồn nước ấm. Hắn một lần nữa hôn lên chiếc môi nhỏ nhắn của y, điên cuồng mút lấy, phía dưới thì đưa tay rửa sạch cơ thể của thiếu niên. Ngón tay của Gia Trình nhanh chóng đưa vào cửa huyệt bị xé rách, ở xung quanh khuếch trương dẫn đường cho tinh dịch cùng tơ máu chảy ra. Khi đầu ngón tay vô tình quét qua nội bích mềm yếu, Hứa Tinh vì cảm thấy đau đớn mà bừng tỉnh. Ngay lập tức mở mắt liền thấy Gia Trình đang hôn môi mình, thiếu niên bị hắn liên tục ngọ nguậy phía dưới cảm thấy đau rát vô cùng liền rên một tiếng, cơ thể khẽ giật nảy lên muốn né tránh bàn tay hắn.

Gia Trình biết được Hứa Tinh đã tỉnh dậy, luyến tiếc buông môi y ra. Thấy được thiếu niên đang rơi lệ cắn chặt môi nhịn đau từ phía sau, hắn lạnh lùng ra lệnh.

- Không rửa sạch chỗ đó không chừng sẽ bị nhiễm trùng. Ngồi yên để tôi rửa sạch cho em!!

Gia Trình đưa ngón tay vào chỗ sâu kín nhất lấy từng tinh dịch ra ngoài. Tinh dịch cùng máu trôi theo dòng nước ấm áp chảy xuống. " Chết tiệt, chỗ này sao có thể chật hẹp đến thế!! " Gia Trình tức tối chửi thầm, hôm qua hắn đã làm kịch liệt thế kia, vậy mà bên trong thiếu niên vẫn chật hẹp như cũ, hảo ngây thơ thuần khiết a.

Hứa Tinh cảm thấy phía dưới đã đau nay lại càng đau thêm, không dám kêu van chỉ có thể yếu ớt thở dốc, nước mắt không ngừng rơi, không nhịn được liền liều mạng đưa tay bám lấy cánh tay của Gia Trình.

Đến khi cảm giác được hậu huyệt đã sạch sẽ, Hứa Tinh không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng ngón tay của Gia Trình mãi cứ nằm bên trong không ngừng càn quấy. Chẳng qua tiểu huyệt vừa mềm vừa ấm áp kia làm hắn luyến tiếc không muốn rút ngón tay ra, còn nhịn không được vuốt ve qua lại cánh mông mịn màng của Hứa Tinh, ngay lập tức khiến cho khố gian của hắn có phản ứng.

Hứa Tinh cảm giác có cái gì đó vừa cứng rắn vừa nóng cọ xát vào da thịt của mình, liền đưa mắt nhìn xuống dưới. Thiếu niên kinh hoảng trước phân thân thô dài đang dựng đứng thẳng tắp của Gia Trình, sợ hãi ngẩng đầu nhìn hắn.

- Anh.... Anh Trình.....

Gia Trình rốt cuộc không thể nhịn được nữa, một phen đẩy Hứa Tinh nằm sát bể bồn tắm, hung hăng hôn môi, đầu lưỡi một lần nữa dây dưa kịch liệt bên trong khoang miệng của thiếu niên.

Hứa Tinh sợ hãi đưa tay muốn đẩy hắn ra, lại bị hắn dùng lực đạo khống chế hai cổ tay đưa lên cao. Gia Trình đưa tay mò mẫm xuống phía dưới, dang rộng hai chân của Hứa Tinh, mạnh mẽ đưa vũ khí tiến vào.

- Oaaa........

Hứa Tinh phát ra tiếng kêu khóc thê lương, vốn nên là thanh âm trong trẻo của thiếu niên mười lăm tuổi lại khó nghe giống như tiếng xé vải, bao hàm cực độ thống khổ cùng tuyệt vọng, mồ hôi lạnh trong nháy mắt làm ướt lấy sợi tóc trên trán.

Khoảnh khắc thiếu niên kêu lên một tiếng thảm thiết ấy, Gia Trình tức tối vung cho y một cái tát. Hứa Tinh đành phải cắn chặt môi nhẫn nhịn, đau quá rồi, phía sau đêm qua vừa bị xé rách bây giờ lại bị hắn một lần nữa hung hăng xâm phạm. Y một chút gần như không còn sự sống, còn đau hơn cả khi người mẹ sanh con ra, thiếu niên thống khổ khóc lóc, liên tục cầu xin hắn.

- Đau quá..... Cầu van anh tha cho Tiểu Tinh.... làm ơn.... anh Trình..... oaa......

Gia Trình thực không chịu nổi tiếng khóc của Hứa Tinh, một phen liền dìm y xuống dưới nước. Hứa Tinh đột nhiên nằm trọn trong dòng nước mà không có chút không khí, chỉ có thể nhắm nghiền hai mắt sợ hãi, vang lên những tiếng " ọc ọc" khó thở, hai tay không ngừng giãy dụa muốn thoát khỏi. Gia Trình liền lặn xuống phủ lấy bờ môi kia, Hứa Tinh bấy giờ liền kịch liệt thở dốc trong khoang miệng của hắn; cố gắng tìm kiếm oxi.

Gia Trình khẽ mở mắt nhìn Hứa Tinh đang sợ hãi, mãnh liệt đưa dương v*t vào bên trong tiểu huyệt non nớt vừa mới rửa sạch kia.

- Ọc.... ọc..... ọc...

Hứa Tinh đau đớn liền mở miệng định thét lớn nhưng xung quanh chỉ tràn ngập nước và nước, một lần nữa khó thở mà ra sức giãy dụa. Gia Trình lại tiếp tục hôn lấy bờ môi mềm mại của thiếu niên, đưa hết không khí truyền cho y.

Hứa Tinh sợ đến cực độ không còn khí lực, nước mắt trộn lẫn theo dòng nước ấm áp, ngay lập tức liền ngất xỉu tại chỗ.

HẾT CHƯƠNG 25


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui