Dạ Vũ Thương Khung


Cô gái đang ngây dại nhìn hắn bất ngờ ngã xuống nàng ngồi dậy thấy hắn đã ngất đi nàng chạy lại lay hắn :
" Nè tiểu dâm tặc ngươi không sao chứ mau tỉnh lại đi "
Gọi một hồi không có lời đáp nàng đứng dậy nói :
" Đáng đời tiểu dâm tặc ngươi cho ngươi nằm chết ở đây đi "
Nói xong nàng quay mặt bước đi nhưng vừa bước được vài bước lại nghĩ đến cảnh hắn vì cứu mình mà bị thương mà trước đó hắn cũng đã cứu nàng 1 lần nếu tính ra hắn đã cứu nàng 2 lần, nàng quay lại nhìn hắn lẩm bẩm nói :
" Hừ coi nhu tiểu dâm tặc ngươi gặp may gặp bổn cô nương có tấm lòng lương thiện "
Nói xong nàng dìu hắn lên lưng cõng đi về phía sơn cốc.

3 ngày sau Hồn châu Khí Lực Chi Vương tỏa ra lực lượng giúp hắn khôi phục thương thế, Dạ Tử Lương mở mắt ra chỉ thấy đây là một căn nhà tranh còn hắn đang nằm trên một cái giường gỗ đơn giản hắn nhận ra đây là căn nhà tranh mà mình đã dựng hắn đứng dậy đi ra cửa từ cửa nhìn ra hắn thấy một cô gái mặc thanh y rách nát đang làm gì đó ở đống lửa, vì nhìn từ đằng sau nên hắn không biết hành động của cô gái, chỉ nghe thấy giọng cô gái cất lên :
" Tại sao lại không thơm và ngon bằng tiểu dâm tặc nướng, chẳng lẽ bổn cô nương kém như vậy
Aizz thật nhớ mùi vị thịt nướng của tiểu dâm tặc a "
Dạ Tử Lương nghe vậy vừa bước ra vừa nói :
" Cô đang nói ta sao ? "
Cô gái nghe vậy giật mình đứng dậy nhìn hắn há to miệng lắp bắp chỉ tay vào hắn nói :
" Ngươi.

.

Ngươi tại sao ngươi lại hồi phục nhanh như vậy "
Dạ Tử Lương thấy cô gái giật mình đứng dậy gương mặt trên chán có đều có vệt đen thì bật cười mà không trả lời, cô gái hắn cười mà không trả lời phồng miệng nói :
" Ngươi cười cái gì, không nghe thấy ta hỏi sao "
Dạ Tử Lương cố nhịn cười đáp :
" Ta cười vì có một con mèo đang học ta nướng thịt, còn ta khôi phục nhanh có thể là do thể chất ta tốt hơn bình thường "
Cô gái nghe hắn nói vậy như nhớ lại điều gì cô chạy lại bên hồ nước thấy mấy vệt đen trên mặt , mặt cô đỏ lên trên tay xuất hiện trường thương đâm tới Dạ Tử Lương :
" Tiểu dâm tặc ta giết ngươi "
Dạ Tử Lương đánh giá trường thương là một kiện nhất phẩm pháp khí hắn đứng yên mặc cho trường thương đang đâm tới, trường thương đâm tới bỗng dừng ngay tim hắn cô gái nói :
" Vì sao ngươi không tránh "
Dạ Tử Lương đáp :
" Tại sao ta phải tránh, không phải cô muốn giết ta sao làm đi "
Cô gái nghe vậy ánh mắt hơi thất thần rồi thu lại trường thương nói :
" Thôi bỏ đi ngươi cứu ta 2 lần, nếu ta giết ngươi chả phải không có đạo lý sao, coi như chúng ta hòa đi ,ta đi đây sau này không gặp lại "
Dạ Tử Lương thấy cô gái xoay người bước đi liền nói :
" Nè không phải cô rất thích ăn thịt ta nướng sao, ăn xong rồi hãy đi "
Cô gái đang bước đi nghe vậy hơi khựng lại nghĩ đến mùi thơm ngon của miếng thịt nướng hôm trước bất giác đôi bàn chân bước quay lại
Ngồi nướng thịt cạnh đống lửa Dạ Tử Lương lên tiếng :
" Nè sao cô lại đánh nhau cùng Hắc Sơn Báo ? "
Cô gái nghe vậy nói :
" Ta đang đi trong rừng là nó tập kích ta "
" Ồ vậy một cô nương như cô tại sao lại chạy vào trong Bình Nguyên Tùng Lâm làm gì ? "
Cô gái nghe vậy ánh mắt đảo quanh 1 vòng nói :
" Là ta đi.

.

đi lịch lãm thôi đúng vậy là đi lịch lãm "
Dạ Tử Lương nghe vậy đã biết cô gái này không thành thật, cô gái hỏi lại Dạ Tử Lương như muốn lảng tránh :
" Vậy còn ngươi đi vào đây làm gì ? "
Dạ Tử Lương nghe vậy đáp :
" Ta đương nhiên là đi săn yêu thú rồi , đâu có thời gian đi lịch lãm như cô "
Miếng thịt đang nướng cũng đã bắt đầu chín, Dạ Tử Lương đưa tay vào trong áo sau đó lấy từ không gian hệ thống ra 3 cái lọ, từ lần trước ở Vạn Bảo Các hắn đã biết không gian pháp khí vô cùng quý giá hắn cũng hiểu đạo lý mang ngọc có tội, hắn lấy mấy cái lọ ra rắc thứ bên trong lên miếng thịt nướng lập tức miếng thịt tỏa ra hương thơm phức, cô gái thấy hắn lấy ra mấy cái lọ kì quái rồi rắc thứ gì đó từ trong cái lọ vào miếng thịt rồi một 1 thơm lan tỏa cô đã phát hiện mấy cái lọ đó chính là bí quyết của hắn cô hỏi :
" Nè nè mấy cái lọ đó của ngươi là thứ gì ? "
Dạ Tử Lương nghe vậy liền nhìn mấy cái lọ những thứ đựng trong mấy cái lọ này đều là gia vị kiếp trước của hắn vì đến thế giới này đồ ăn không hợp khẩu vị nên hắn đã tự chế ra gia vị kiếp trước :
" Những cái lọ này sao nó gọi là gia vị, mà ta có tên gọi không phải nè nè "
Cô gái nghe vậy liền đáp :
" Ồ vậy tiểu dâm tặc ngươi tên là gì ? "
Dạ Tử Lương nghe vậy đầu xuất hiện hắc tuyến :
" Ta gọi là Dạ Tử Lương còn cô ? "
Cô gái nghe vậy liền nói :
" Dạ Tử Lương cái tên nghe thật không hay , ngươi nghe cho rõ tên của bổn cô nương đây, bổn cô nương chính là quốc sắc thiên hương hoa nguyền nhược thẹn Vân Thu Ý "
Dạ Tử Lương nghe vậy liền á khẩu không nói ra lời cô gái này đúng là có bệnh thật rồi, lại nghe cô gái nói tiếp :
" Nè cái gì Dạ Tử Lương ngươi có thể bán mấy cái lọ gia vị cho ta được không ? "
Dạ Tử Lương nghe vậy lắc đầu nói :
" Không bán ! "
Vân Thu Ý nghe vậy liền tỏ vẻ đáng thương :
" Ngươi bán cho ta đi ta sẽ trả giá rất cao "
Dạ Tử Lương vẫn lắc đầu :
" Dù 1 vạn linh thạch cũng không bán "
Vân Thu Ý nghe vậy cũng không hỏi mua nữa nói đùa sao 1 vạn linh thạch nàng đi đâu lấy, thịt vừa chín Dạ Tử Lương đưa sang cho Vân Thu Ý, Vân Thu Ý cầm lấy cắn 1 ngụm to :
" Oa thật sự quá ngon "
Dạ Tử Lương nghe vậy ánh mắt lóe sáng như nghĩ ra điều gì nói :
" Vân Thu Ý thích ăn thịt ta nướng như vậy sao ? "
Vân Thu Ý vừa ăn vừa gật đầu :
" Đúng vậy nó rất ngon "
Dạ Tử Lương lại nói :
" Vậy ngày nào ta cũng nướng cho cô ăn nhưng cô phải cùng ta săn giết yêu thú thấy sao ? "
Dạ Tử Lương hắn rất muốn săn yêu thú Luyện Nguyên cảnh nhưng thực lực hắn quá yếu, lần trước hắn ăn may giết được Thủy Lam Mãng có thể thấy hắn nhận được rất nhiều điểm Hoàng Kim, Vân Thu Ý có tu vi Luyện Nguyên nhị tinh nếu cùng hắn liên thủ thì có thể chắc chắn hạ sát yêu thú Luyện Nguyên hạ cấp rồi.

Vân Thu Ý nghe hắn nói vậy hơi suy nghĩ, nàng biết hắn đang dụ hoặc mình nhưng thực sự thịt hắn nướng rất ngon cộng với bây giờ nàng cũng không biết đi đâu mà phong cảnh ở đây cũng rất tốt nàng quả quyết nói :
" Được ta đồng ý ! "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui