Không có ai có thể lý giải loại cảm giác mừng như điên này của cậu, kiếp trước cậu sinh ra vốn là vô linh căn, phế vật không thể tu luyện, vừa sinh ra đã bị phụ thân chối bỏ, mẫu thân vì cậu mà chịu hết tất cả, cuối cùng cũng vì cậu mà chết, cậu hận bản thân vô dụng, hận mình không thể xoay chuyển thể chất phế tài của mình, cho dù cậu có học công phu của phàm nhân cũng chẳng có tác dụng gì, không thể bảo vệ được mẫu thân, càng không bảo vệ được chính mình.
Tuy sau này dùng cửu chuyển đan mẫu thân lưu lại, trải qua cửu tử nhất sinh mới đạt tới Nguyên Anh kỳ nhưng cũng chỉ là tốt mã dẻ cùi.
Cửu chuyển đan, xem tên đoán nghĩa, cửu tử nhất sinh, nghịch thiên chuyển mệnh, cậu may mắn trốn chín lấy một, trở thành tu sĩ Nguyên Anh, lại không có thực lực của tu sĩ Nguyên Anh, thực lực của bản thân so với tu sĩ thật sự kém hơn biết bao nhiêu, có thể nói là cả đời dừng bước tại chỗ, không thể tiến thêm, trừ bỏ phế tài trời sinh, không ai nguyện ý dùng loại đan dược này, phàm là có phương pháp tu luyện thì có ai nguyện ý chặt đứt đường lui của mình như vậy.
Thiên Đạo vô cùng công bằng, há có thể cho người chui vào chỗ trống, cho nên kiếp trước cậu chết thảm, may mắn được trọng sinh, vô luận tình trạng sau này như thế nào, cậu đều nhớ tới sơ tâm ban đầu.
“Ngũ linh căn……”
Không sai, linh căn của thân thể này là năm loại linh căn kim mộc thủy hỏa thổ, Chước Hoa xem linh đài, năm cột sáng mang màu sắc đại diện của linh căn đó được bày bố theo quy luật, nếu nhìn kỹ thì cột sáng đại biểu cho Thủy linh căn có màu hơi thiên về lam hơn, trông to hơn các cột sáng khác một chút, trong đầu bỗng xuất hiện hình ảnh mũi tên băng, chẳng lẽ là có quan hệ với cái trụ băng kia?
Cậu phỏng đoán một phen, thử phát ra một mũi tên băng, nhưng bởi vì linh lực trong cơ thể có hạn, nhiều lần không thể thành công, xem ra mũi tên băng kia là tiềm lực bùng nổ khi tánh mạng bị đe dọa, không thể cưỡng cầu, sau này dụng tâm tu luyện, sẽ có ngày thành công.