Đặc Công Hoa Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú


Hắn nói: "Cô nên bỏ cái ý nghĩ ấy đi.”
"Tiệc mời khách anh không cần phải quan tâm, đến lúc đó chỉ cần anh xuất hiện trong buổi hôn lễ là được rồi.....”
Dư Nhã Nhã còn muốn nói thêm gì đó nhưng Lệnh Hồ Ly đã kéo theo Nguyệt Trì Lạc bỏ đi ra ngoài.
"Tái Tái!"
Rốt cuộc giọng nói Dư Nhã Nhã đã hơi thay đổi, có chút bén nhọn, "Lệnh Hồ Tái Tái, hôm hôn lễ anh nhất định phải tới!"
Lệnh Hồ Ly nghiêng đầu cười cười chế giễu: "Dư Nhã Nhã, chẳng những cô không hiểu tiếng người, mà da mặt cũng thật dày.”

"Phải, da mặt em dày."
Dư Nhã Nhã đứng lên nhìn bóng lưng Lệnh Hồ Ly tự giễu cười, "Chỉ vì anh mà cái gì em cũng làm, cái gì cũng không còn, Lệnh Hồ Tái Tái, anh phải công bằng với em một chút chứ! Em chỉ muốn anh cho em một cơ hội, đừng nên cái gì cũng như không biết mà phủi bỏ như vậy. Anh trước kia không phải như thế!"
"Trước kia tôi như thế nào?" Lệnh Hồ Ly dừng bước lại nhìn Dư Nhã Nhã hỏi.
"Trước kia anh. . . . .Trước kia. . . ." Mở miệng nhưng lại không thể nói gì.
Lệnh Hồ Ly có chút không kiềm chế được: "Dư Nhã Nhã, cô còn lời gì muốn nói không? Nếu không, bản thiếu gia muốn đi!”
Cơ bản là không cho Dư Nhã Nhã có cơ hội mở miệng, Lệnh Hồ Ly đã kéo Nguyệt Trì Lạc bỏ đi thẳng.

Sau lưng, giọng nói Dư Nhã Nhã tĩnh mịch yếu ớt truyền đến.
"Anh nói, anh không thích con gái đi bar em liền không đi. Anh nói không thích con gái mặc váy ngắn em liền không mặc. Anh nói không thích con gái hút thuốc lá em liền cai thuốc. Anh nói không thích con gái son phấn chưng diện cho nên ngay cả trang điểm em cũng không dám....Tái Tái, nhiều thứ anh không thích em đều đã sửa, nhưng sau đó em mới biết, thật ra không phải là anh không thích, mà thứ anh không thích thật ra chỉ là bản thân em mà thôi!”
Nguyệt Trì Lạc ngẩn ra, liếc mắt nhìn Lệnh Hồ Ly.
Dường như hắn có chút ngẩn người và bước chân đi chậm lại nhưng vẫn không hề quay đầu lại.
"Đúng, đúng như lời cô nói, tôi không thích cô.”
Thì ra là vậy.
Dư Nhã Nhã cười cười, vẻ mặt suy sụp: "Là em ngu, biết rõ anh không thích mà còn muốn chết vì anh, biết rõ anh không thích còn nói muốn yêu cầu baba em đề nghị liên hôn với cậu ba họ Lệnh Hồ. Nhưng mà Tái Tái, em đã làm tới nước này rồi, không thể lui được nữa.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận