Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

"Ta đây chỉ là sợ ngộ nhỡ thất trinh, cho nên giữ lại cho mình chút tôn nghiêm nếu lỡ ngươi muốn hưu ta mà thôi?" Nàng có lỗi sao?

Nguyệt Trì Lạc chớp chớp hai mắt rực rỡ như vì sao, vẻ mặt cười ngây thơ trong sáng nhìn Đông Phương Tuyết, rồi liếc mắt đảo qua mọi người xung quanh, biểu tình đó ở trong mắt người khác quả thực là vô tội không thể vô tội hơn, nhìn thấy mọi người từng trận thổn thức.

Trong lòng Nguyệt Trì Lạc hắc hắc cười lạnh.

Nguyệt Trì Lạc à Nguyệt Trì Lạc, nói cho cùng ngươi cũng là một chủ nhân khác người!

"Lạc nhi, nói cho cùng nàng trước giờ cũng chưa từng tin Bổn vương, e rằng ngay tại thời điểm nguy hiểm nhất, nàng thậm chí cũng chưa từng động lòng nghĩa sẽ lệ thuộc vào Bổn vương."

"Ta không tin tưởng ngươi? A Tuyết, vậy ngươi có từng tin ta không?"

Không tin hắn sao? Vậy thì tại sao trước khi tiến cung, hắn nói với nàng không có việc gì, nàng lại tin tưởng chỉ trong nháy mắt?

Mặc dù chỉ là trong nháy mắt, nhưng nàng thật sự có tin. . . . . .

Đông Phương Tuyết nhíu mày, sắc mặt biến đổi âm trầm, một tay đoạt lấy hưu thư bị nàng nắm chặt trên tay xé nát bấy. Chỉ một thoáng, giấy vụn trắng toát đầy trời bay bổng ở trong gió, còn hắn, xoay người bỏ đi giữa bầu trời đầy giấy vụn.

Trong đôi mắt màu tro lạnh đang từng chút phục hồi, nốt Chu Sa giữa trán tỏa ra sự quỷ mị y hệt như yêu tinh.

Nguyệt Trì Lạc ngẩn ngơ, không ngờ hắn thay đổi nhanh như vậy, càng không nghĩ tới hắn nói trở mặt liền trở mặt.

Mà nàng, căn bản cũng không biết nói sai câu nào, còn là một câu đắc tội với đại gia hắn!

Nhìn bóng lưng Đông Phương Tuyết thản nhiên rời đi, nàng có chút buồn cười. Nghĩ như vậy, liền bật cười ra tiếng.

Nói nàng không tin hắn?

Đúng vậy. . . Nàng chỉ tin vào hắn trong nháy mắt, cuối cùng vẫn không tin hắn. . . . . .

Long Khuynh Anh lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng, xoay người bước đi theo Đông Phương Tuyết.

"Lạc Lạc?" Nhìn Nguyệt Trì Lạc bật cười, Huyền Chi Thất không hề do dự đi tới.

Nguyệt Trì Lạc khụt khịt mũi, một phát ôm chặt lấy Huyền Chi Thất, cọ cọ ở trong lòng hắn, bắt đầu cất tiếng cười to.

Huyền Chi Thất dùng cây quạt xếp gõ nhẹ phía sau lưng nàng, có chút lo lắng nàng bị kích thích quá độ.

Nguyệt Trì Lạc thích Huyền Chi Thất, Thập Thất biết, Đông Phương Tuyết biết, Huyền Chi Thất biết, bây giờ, toàn bộ Vương phủ đều biết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui