“À… Vì sao Mộc Nghiên không có nghe qua tên Hách gia tộc này chứ?” Mộc Nghiên vừa nói vừa chú ý biểu tình của mẫu thân, nàng không phải là muốn khơi dậy vết sẹo của mẫu thân, mà là nàng rất hiếu kỳ.
Tiêu Băng Nhi thở dài chậm rãi nói: “Diệp Hách gia tộc là một trong tứ đại gia tộc của huyền khí đại lục, thế nhưng Diệp Hách gia tộc đã từ mấy trăm năm trước đã rất ít nhúng tay vào chuyện trên thế gian, trên giang hồ tứ đại gia tộc phân biệt là:
Diệp Hách gia tộc, Bách Lý gia tộc, Hoàng Phổ gia tộc, Tư Mã gia tộc, tứ đại gia tộc này đều là huyền khí đại lục siêu cấp thế gia, mặc kệ là nhân lực, tài lực, hay là tu vi huyền khí đều cao nhất, này tứ đại gia tộc không thuộc về quyền quản lý của hoàng thất huyền khí đại lục.
Nhưng bề ngoại bọn họ không khác hoàng thất một quốc gia. Mà này tứ đại gia cũng là thế giao (mấy đời thân nhau), hiện tại ngoại trừ hoàng thất cùng những huyền giả có tu vi cao ra rất ít người biết huyền khí đại lục còn có tứ đại thế gia tồn tại, trước đây Diệp Hách gia tộc cùng Tư Mã gia tộc kết thông gia, mà đối tượng chính là ta.
Tư Mã đại công tử chính là đã có người yêu, nhưng là gia tộc bọn họ không đồng ý, đem cô nương kia cấp xử tử! Tư Mã công tử hận ta, nếu không có ta hắn đã sớm cưới nữ nhân hắn thích, mà hắn âu yếm nữ nhân cũng sẽ không chết.
Khi đó mẫu thân không có phản kháng, thế nhưng trong lòng mẫu thân rất không đồng ý cuộc hôn nhân này, thẳng đến khi mẫu than quen biết cha con, mẫu thân mới biết được cái gì gọi là ái tình, đối với Tư Mã đại công tử mà nói mẫu thân chỉ là một công cụ trả thù mà thôi, thế nhưng mẫu thân với cha con chúng ta là thật tâm yêu nhau, cho nên mẫu thân thỉnh cầu cha cũng chính là ngoại công con đi từ hôn, thế nhưng người không đáp ứng, nói ta sinh là người Tư Mã gia tộc, chết là quỷ Tư Mã gia tộc.
Sau khi biết chuyện của mẫu thân và cha ngươi, người lại trực tiếp giam mẫu than lại, khi đó mẫu thân tuyệt vọng, mẫu thân đã tìm đến cái chết, là mẫu thân đã cứu ta, ngoại trừ mẫu thân không ai biết ta còn sống, hơn nữa mẫu thân cũng thay đổi tên, ngay cả dung mạo cũng thay đổi…” Nói đến điều này, Tiêu Băng Nhi ngón tay trắng nõn vuốt lên khuôn mặt mình.
“Vậy mẫu thân người hiện tại…” Mộc Nghiên triệt để ngốc trụ… T_T
“Khuôn mặt này cũng không phải là khuôn mặt thật của mẫu thân, khuôn mặt trước kia mẫu thân đã làm hỏng, khuôn mặt này cũng là bà ngoại ngươi làm cho…”
Chỉnh hình, Mộc Nghiên trong đầu bính ra hai chữ này, thì ra lão nương nàng lại có thể chỉnh hình, bất quá nương cùng lão cha thật rất ân ái, ở thời đại này nam nhân hầu như đều là ba vợ bốn nàng hầu, thế nhưng cha liền chỉ có nương một người, đối nương nàng càng yêu đến trong xương cốt.
“Cha con đã nói mặc kệ ta biến thành bộ dáng gì đi nữa y yêu nhất đều là Băng Nhi….” Tiêu Băng Nhi trên mặt nổi lên dáng tươi cười hạnh phúc.
Ack… Mộc Nghiên khóe miệng co quắp vài cái, cha nàng lại có thể nói ra lời nói cảm động còn chân thật như vậy thật làm khó cha.