Đặc Công Manh Phi


“Này, chúng ta với ngươi rất quen thuộc sao?”Không mời mà đến cũng liền thôi đi, còn tự mình rót uống, không biết rượu này có được không dễ sao?
“Ta cùng Phi Khê Trần thế nhưng rất quen thuộc, so ngươi còn quen hơn.”
“Ha hả….Ta với hắn tương đối quen thuộc.” Phi Khê Trần cười đối Mộc Nghiên nói.
“Ta chỉ biết , người nào đó a, công phu tự kỉ vô địch.”
Ngục Viêm Thương trong lòng buồn bực a, hắn rất ít khi tức giận, thế nhưng chỉ cần cùng nữ nhân chết tiệt này nói không được mấy câu hắn liền lập tức tức giận,nàng có đúng hay không là khắc tinh của hắn?
“Ta ngày hôm nay tới là bàn chính sự.” Ngục Viêm Thương chính nhi bát kinh* nói. ( * nghiêm túc đứng đắn)
“Chuyện gì?”Phi Khê Trần nói.
“Đạp Nguyệt Lâu, ta muốn tham gia.”
“Tham gia? A….Ngươi nghĩ có thể sao?” Phi Khê Trần rất muốn nói ngươi không có bị ấm đầu chứ??

“Có gì không thể? Các ngươi còn chưa có khai trương liền lộng(chuẩn bị) như vậy vang dội, nếu thật khai trương ta đây Phẩm khách lâu cũng không cần mở, trực tiếp đóng cửa được rồi.”
“Chậc chậc, ngươi nói thẳng muốn theo chúng ta hợp tác không phải là được sao, còn như thế quanh co làm gì!!” Mộc Nghiên trào phúng nói, này tử nhân yêu bàn tính thật tốt.
Nghe vậy, Phi Khê Trần đem tầm mắt rơi xuống trên người Ngục Viêm Thương, không tiếng động hỏi….
“Hắc, đúng vậy, ta suy nghĩ muốn làm phía sau màn lão bản cũng không có gì không tốt, bạc kiếm được như thường, còn không cần chính mình đứng ra, vậy không có gì không tốt.”
“Ta có thể hiểu là ngươi đồng ý đem Liệt Diễm Minh cho ta?” Tiểu tử này hôm nay ăn sai dược ? Đấu hơn hai năm, hôm nay sao lại nguyện ý nhả ra??
“Ta vừa rồi đã nói, làm lão nhị không có gì không tốt, còn có một tấm mộc( lá chắn) như ngươi.” Ngục Viêm Thương trực tiếp đem chén rượu uống xuống , con mẹ nó, cho rằng hắn nguyện ý? Nếu không phải đám lão nhân kia tra được tin tức của hắn, hắn sẽ như vậy đem tâm huyết mình nhập vào cùng người khác sao?
“Xẩy ra chuyện gì?” Phi Khê Trần mơ hồ nhận thấy ngày hôm nay Ngục Viêm Thương xác thực có chuyện.
“Không có gì, buổi tối Tả Dực sẽ tìm ngươi chuyển giao sự tình.” Chuyện của hắn còn không nghĩ để cho người khác biết, tuy rằng Phi Khê Trần hắn cũng không phải rất chán ghét, thế nhưng hắn có nguyên tắc của mình.
Không muốn nói, Phi Khê Trần cũng sẽ không tiếp tục hỏi, kế tiếp ba người dĩ nhiên lần đầu tiên cùng một chỗ uống rượu, bầu không khí giống như là bằng hữu tốt quen biết nhiều năm.
“Nghiên tỷ tỷ….” Tiểu Phượng thanh âm non nớt ở bên ngoài vang lên, tiếp đó liền nhìn thấy thân ảnh tiểu Phượng chạy tới.
“Tiểu Phượng, tiểu tử ngươi còn biết trở về?” Mộc Nghiên nhìn tiểu chính thái bên người mình, này tiểu hỗn đản hiện tại thế nhưng ngoạn dã ( chơi buông thả, tự do), cả ngày đều không thấy mặt.
“Ha hả….” Tiểu Phượng cười khúc khích, nhìn đồ trên bàn, thơm quá, trực tiếp cầm bầu rượu lên liền hướng miệng tống vào.
“A…Hảo ngọt, uống ngon, tỷ tỷ ngươi có đồ uống ngon không để cho Tiểu Phượng uống.” Tiểu Phượng vừa nói vừa uống thêm mấy ngụm, trên khuôn mặt trắng trẻo mập mạp đã xuất hiện tia đỏ ửng.
Phi Khê Trần là biết đến Tiểu Phượng tham ăn này, thế nhưng Ngục Viêm Thương là lần đầu tiên thấy Tiểu Phượng, tiểu gia hỏa này cư nhiên không có ngay lập tức nằm bò ra ( say) ? Phải biết rằng rượu này cũng không giống các loại rượu khác a.
Này rượu là hắn uống qua mỹ vị nhất, hắn rất yêu rượu, phẩm ra rượu này nồng độ rất cao a.
“Tiểu tử ngươi, đợi lát nữa ngươi liền biết có có hảo hay không hảo uống.”Mộc Nghiên đã xem nhẹ tiểu Phượng, tiểu tử kia động tác quá nhanh, nàng không kịp ngăn cản.

“Cách…” Tiểu Phượng đánh nấc một cái, nhìn Phi Khê Trần cười ha hả nói :”Trần ca ca cũng ở đây a.”
Lại quay đầu liền thấy người nào đó không biết, ách….Người này thật xinh đẹp nga….
Tiểu Phượng thích nhất mỹ nhân, chỉ thấy Tiểu Phượng miệng chảy xuống dịch thể màu trắng ( nước miếng), hai mắt nổi lên hình trái tim nhìn Ngục Viêm Thương nói :”Oa, mỹ nhân, mỹ nhân tỷ tỷ đến ôm tiểu Phượng một cái.”
So với miệng , tiểu Phượng hành động còn nhanh hơn, hai tay đã ôm thắt lưng Ngục Viêm Thương ,ở trong lòng hắn cọ cọ, miệng lầm bầm nói :”Ách…thật nhiều sao…” Tiếp theo trực tiếp ngủ trong lòng Ngục Viêm Thương.
Phi Khê Trần quay đầu …run run vai.
Mộc Nghiên bị Tiểu Phượng hành động sấm sét cấp ngốc ở, tiểu tử này dĩ nhiên ăn đậu hủ của người khác… Đột nhiên ôm bụng cười ha ha :” Ha ha, Ngục Viêm Thương , ngươi mị lực rất lớn a, ngay cả Tiểu Phượng đều đem ngươi làm tỷ tỷ, ha ha.”
Mộc Nghiên cười đến run rẩy, cả người đều ngã vào trong lòng Phi Khê Trần.
Ngục Viêm Thương đen mặt, nghiến răng nghiến lợi nói :”Rất buồn cười?” Này tiểu hỗn đản, mệt hắn vừa rồi ở trong lòng còn nói hài tử này khả ái,kết quả….
Hắn 囧,triệt để 囧, cư nhiên bị một tiểu bất điểm ăn đậu hủ…( 囧 : có thể hiểu là phiền muộn, bó tay, bất đắc dĩ …)
“Không, ngô….Trần ngươi nói chúng ta buổi tối ăn cái gì đây?” Mộc Nghiên rất nghiêm túc hỏi Phi Khê Trần.
“Ừ, ăn đậu hủ cay đi!” Phi Khê Trần bình tĩnh trả lời.

Mộc Nghiên 囧囧 , nàng vốn là nghĩ dẫn dắt rời đi trọng tâm câu chuyện, thế nhưng ai biết Phi Khê Trần cư nhiên lửa cháy đổ thêm dầu ….
Xì xì…..Phía sau người nào đó đã bị vây vào trạng thái bốc cháy..
Mộc Nghiên một tay nhéo eo Phi Khê Trần nghiến răng nói :”Ta mới phát hiện, ngươi rất có tế bào hài hước.”
“Là nàng dạy rất tốt.” Phi Khê Trần nhếch miệng nói, tê….Nha đầu kia thật đúng là hạ thủ được a!
“Hai người các ngươi…..” Ngục Viêm Thương thanh âm âm trầm vang lên phía sau hai người, hắn nếu không đánh người để phát tiết, hắn nhất định sẽ nghẹn chết.
“Ha hả…Ngươi cùng hắn đánh đi.” Mộc Nghiên ôm Tiểu Phượng , thân thể nhảy ra cách hai người mấy chục trượng.
Hai người bọn họ đều biết Ngục Viêm Thương hôm nay rất không bình thường, mà vũ lực là đối tượng phát tiết tốt nhất.
Khí tràng cường đại giữa hai người làm cho bốn phía ông ông rung động,xung quanh hai người hình thành một dòng nước xóay…
Bang bang ….Rốt cục hai người mở ra thủy công kích.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận