Đặc Công Manh Phi


Phi Khê Trần cùng Ngục Viêm Thương từ dùng chén rượu dần đổi thành vò rượu…
Xung quanh nằm ngổn ngang mấy vò rượu rỗng, hai người yên lặng cộng ẩm* …Chỉ bởi vì bọn họ có chung đối tượng lo lắng. (* cộng ẩm : cùng uống rượu)
“Biểu tỷ, ngươi đi đâu? Vì sao không mang theo Thi Thi? Có phải là Thi Thi làm sai cái gì ? Cho nên biểu tỷ mới lại rời đi.” Thi Thi đem mình cuộn thành một góc, trên mặt tất cả đều là nước mắt.
Thi Thi đã quay về Đường gia, đối với lần trúng độc này nàng không nói với bất kỳ người nào.
Thế nhưng nghênh đón nàng là tin tức phải lập gia đình..
“Biểu tỷ, Thi Thi không muốn gả, thế nhưng cha nói không được, làm sao bây giờ? Thi Thi không biết làm sao bây giờ, biểu tỷ ngươi ở đâu?Ngươi hiểu rõ Thi Thi nhất, nhất định có biện pháp đúng không?”
Một tư thế không đổi, Thi Thi khóc suốt một đêm, thẳng đến khóc mệt, chậm rãi ngủ say…
Cửa phòng được mở ra, mẫu thân Thi Thi đi đến, đau lòng sờ khuôn mặt còn lưu lại nước mắt của nữ nhi, cắn môi nước mắt không tiếng động rơi xuống, đem Thi Thi từ trên mặt đất ôm lấy, đặt ở trên giường đắp chăn.
“Bảo bối của mẹ, ngủ đi.” Ở trên trán Thi Thi hạ xuống một nụ hôn, thổi tắt nến, thay Thi Thi đóng cửa lại, rời khỏi…
Phủ đệ Thánh Hàn Hi.
“Sự tình xử lý thế nào?” Thánh Hàn Hi nhìn hoàng gia kỵ sĩ đi vào sốt ruột hỏi.
“Bẩm điện hạ, Mộc tiểu thư không ở quý phủ, mà người Mộc gia cũng không biết nàng đi nơi nào, đều đang tìm nàng!” Kỵ sĩ cung kính hồi đáp.
“Cái gì?” Thánh Hàn Hi lui lại hai bước, sắc mặt rất không tốt, phất tay trầm giọng nói:“Lui ra đi.”
“Dạ!” Kỵ sĩ cung kính lui ra.

Thánh Hàn Hi ngồi phịch xuống trên ghế, ba…chén trà trên bàn vỡ nát…
“Không tìm thấy, không tìm thấy, lại không tìm thấy , a….Nữ nhân ngươi đang đùa ta sao?” Thánh Hàn Hi âm thanh nghi hoặc, đôi mắt khẽ híp, khiến cho khuôn mặt tuấn tú có chút vặn vẹo, hôm nay hắn bảo kỵ sĩ hoàng gia đi hỏi thăm tin tức Mộc Nghiên. Thế nhưng lại một lần nữa để nàng rời đi.
Tay không tự giác nắm chặt, Thánh Hàn Hi chịu không nổi loại cảm giác trống rỗng này, loại tưởng niệm này đã quay trở lại…
Loại cảm giác bất an đã rất lâu cũng không có xuất hiện.
“Mộc Nghiên, Mộc Nghiên, nữ nhân chết tiệt, đừng để ta tìm được nàng, nếu không…hừ!” Thánh Hàn Hi thân ảnh chợt lóe, rời đi cung điện.
Cầm trong tay bình rượu, Thánh Hàn Hi cũng không biết mình đã uống bao nhiêu rượu, thế nhưng vẫn không say, trong đầu tất cả đều là hình ảnh Mộc Nghiên cùng nam nhân kia.
Khuôn mặt tươi cười khi nàng kéo tay nam nhân kia.
Cử chỉ thân mật giữa hai người.
Còn có hài tử kia, mặc dù tra được hài tử kia không phải Mộc Nghiên sinh ra, thế nhưng đối với việc Mộc Nghiên thừa nhận vẫn khiến Thánh Hàn Hi không thể chịu được.
Hắn luyến* nàng mười năm, nhớ nàng mười năm, nàng sao có thể , có thể đầu nhập ôm ấp của người khác? (* luyến: không quên .ý là dù Mộc Nghiên đã chết(giả) vẫn k quên )
Phản bội, Thánh Hàn Hi hận nhất phản bội….
“Điện hạ.” Thị nữ thấy Thánh Hàn Hi vội vàng bước lên hành lễ.
“Chủ tử nhà ngươi đâu?” Thánh Hàn Hi nghiêng ngả đi tới, ngón tay chỉ vào thị nữ trước mắt đánh một cái cách (nấc) nói.
“Chủ tử ở bên trong.” Thị nữ nhìn Thánh Hàn Hi ngà ngà say cẩn thận hồi đáp, chỉ sợ mình không cẩn thận khiến chủ tử tức giận đem nàng đưa ra ngoài chém.
Chuyện như vậy đã phát sinh n lần, chỉ cần Thánh Hàn Hi không hài lòng người nào kết quả chỉ có một …chết…

“Bảo chủ tử ngươi tối nay hầu hạ ta.” Thánh Hàn Hi nói, rồi bước chân đi vào.
Thị nữ vừa nghe để chủ nhân hầu hạ, kích động trả lời:”Tuân lệnh.”
“Lam phi, tam điện hạ tới, tam điện hạ bảo ngài tối nay hầu hạ người.” Thi nữ kích động nói.
Nữ tử được gọi là Lam phi kinh ngạc xoay người, nữ tử khuôn mặt trái xoan, ngũ quan xinh xắn, vóc người lồi lõm lả lướt, phi tử Thánh Hàn Hi đều là cực phẩm mỹ nhân.
“Nhanh, nhanh cấp bản cung chuẩn bị tắm rửa…” Lam phi vui vẻ, tam gia tối nay muốn sủng hạnh nàng.
Lam phi được thị nữ hầu hạ rốt cục sau một chén trà nhỏ công phu ăn mặc trang điểm xong.
Một thân sa mỏng phấn sắc, bao lấy thân thể mê người của Lam phi, môi đỏ mọng kiều diễm giống như hoa hồng nở rộ, chờ chủ nhân thưởng thức, Lam phi bước nhỏ đi tới, xuất hiện trước mắt Thánh Hàn Hi.
Nhìn thấy nam nhân nàng ngày đêm tưởng nhớ lúc này đang ở trước mặt mình, Lam phi cảm thấy toàn thân giống như có ngọn lửa bốc cháy .
“Tam gia!” Lam phi nũng nịu kêu.
Thánh Hàn Hi ánh mắt nhìn nữ nhân trước mặt, khóe miệng cong lên.
Mộc Nghiên nàng xem thấy sao? Chỉ cần là nữ nhân đều muốn được bản điện hạ sủng ái, bản điện hạ tin tưởng không lâu sau nàng cũng sẽ giống như vậy!
” Lại đây, lấy lòng ta!” Thánh Hàn Hi nằm ở trên giường nói.
Lam phi e thẹn nói :”Dạ!” Uốn éo eo thon hướng Thánh Hàn Hi đi đến.
Những chiếc hôn nóng cháy rơi xuống trên người Thánh Hàn Hi, từ trán, mũi, hầu kết lại một đường đi xuống…

Muốn làm nữ nhân Thánh Hàn Hi đều phải hiểu được một quy củ , đó là không thể đụng vào môi hắn, nếu không, giết không tha!
Trong thân thể có cồn, còn có nụ hôn nóng cháy của mỹ nhân khiến Thánh Hàn Hi dục vọng tăng vọt, hai tay không chút nào thương tiếc xoa bóp nơi mềm mại của Lam phi.
“Ưm..”Lam phi ưm một tiếng, tam gia quả nhiên giống như những thị thiếp trong phủ nói đúng là rất hung mãnh !
“Xoạt một tiếng’ sa mỏng trên người Lam phi bị xé rách.
“Tam gia, ngươi cho nô tỳ đi! Nô tỳ muốn !” Lam phi hai mắt mê ly, môi đỏ mọng kiều diễm hơi chu lên.
“Muốn?” Thánh Hàn Hi tà mị cười.
“Dạ!” Lam phi dùng thân thể mình ma sát thân thể Thánh Hàn Hi .
Thánh Hàn Hi hai tay đặt ở sau đầu, vẻ mặt đùa cợt nhìn nữ tử trần trụi trước mắt nói :”Tự mình đến!”
Lam phi gương mặt đỏ lên, tam gia nói cái gì? Tự mình đến?
Vậy không phải so với kỹ nữ cũng không bằng sao? Thế nhưng….
Cắn răng, cho dù cùng một dạng, vì bản thân sau này Lam phi liều mạng, đứng lên hướng nơi cứng rắn của Thánh Hàn Hi ngồi xuống…
“Ưm…” Lam phi thỏa mãn hừ khẽ, rất nhanh vặn vẹo thân thể mình.
Sảng khoái kéo tới, khiến Thánh Hàn Hi hai mắt có chút thanh tỉnh lại bị dục hỏa thay thế.
Hình dáng nữ nhân trên người cũng trở nên không rõ, nhìn nhìn đã biến thành bộ dạng Mộc Nghiên.
Thánh Hàn Hi sửng sốt, đông một tiếng, thân thể hai người rất nhanh chuyển đổi, Lam phi bị hắn đặt ở dưới thân.
Vừa định mở miệng nói, đã bị Thánh Hàn Hi băng lãnh môi ngăn chặn.
Lam phi không thể tin được đôi mắt đẹp trừng lớn, tam, tam gia đang hôn mình?

Tam gia hôn mình?
Thân thể bị Thánh Hàn Hi mãnh liệt va chạm, Lam phi chỉ cảm thấy mình giống như đang ở trên thiên đường.
Mộc Nghiên, Mộc Nghiên…
Thánh Hàn Hi hôn nữ nhân dưới thân, trong đầu một lần lại một lần kêu gào tên Mộc Nghiên.
“Bản điện hạ nói qua, nàng sẽ ở dưới thân bản điện hạ hầu hạ , nữ nhân nàng là của ta, là của ta…” Thánh Hàn Hi mê ly nói.
“Sau này không cho phép, không cho phép nàng cùng nam nhân khác thân cận, bản điện hạ không ngại giết thêm mấy người.”
“Nghiên nhi, ta yêu nàng, rất yêu nàng, không được rời đi, sau này không được rời đi ta.”
Oanh…
Lam phi chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu một đạo sét đánh tới, vừa rồi nàng còn cảm thấy may mắn mình đem Thánh Hàn Hi cấp mê hoặc.
Thế nhưng nghe tới câu ‘Nghiên nhi ta yêu nàng’ Lam phi rốt cục biết nguyên nhân Thánh Hàn Hi đột nhiên thay đổi.
Hóa ra chính mình bị hắn cho rằng nữ nhân khác …
Khóe mắt lệ chảy xuống, dục vọng bị đố kị cùng căm hận thay thế, Lam phi hai tay gắt gao nắm chặt ga giường.
Hừ, mặc kệ nàng ta là ai cũng không thể cướp đi tam gia, hắn là của nàng!
Nghiên nhi sao? Chờ xem, bản cung nhất định đem ngươi bắt đến…
Thánh Hàn Hi lúc ôn nhu lúc hung mãnh, từng đợt từng đợt khoái cảm kéo tới…Lam phi thân thể cơ khát rốt cục được thỏa mãn, cả người đều lâng lâng, tam gia hung mãnh quả nhiên không phải người thường có thể thừa nhận được!
Không biết Thánh Hàn Hi muốn bao nhiêu lần, Lam phi chỉ cảm thấy hai mắt trắng dã, tiếp đó liền lâm vào hôn mê…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận