“Phụt… Ta dựa vào, cái tên nghèo nàn kia cũng lấy được rất oai phong, chậc chậc thật là sợ tiền nhiều quá nện chết cả nhà bọn họ? Muốn vàng không vàng, muốn tiền không tiền, bọn cướp thấy đều phải lướt qua!!!” Vẫn chưa nói chuyện Mộc Ngạo Hạ lời nói ra không khỏi làm cho người ta kinh ngạc.
“Đợi lát nữa thấy hai tỷ muội nàng các huynh nghìn vạn lần phải nhịn xuống, đừng cười nhạo, ở đây người nhiều như vậy, đừng để Mộc gia chúng ta mất mặt biết không?” Mộc Nghiên nhắc nhở nói, bọn họ không thể nói, nhưng là không có nghĩa là nàng không thể nói.
Hừ hừ, không vàng, không có tiền, các ngươi chờ xấu mặt đi!!
Ặc… Nhìn vẻ mặt tươi cười xấu xa của Mộc Nghiên, bốn người chỉ cảm thấy rất lạnh, mùa đông rốt cục sắp đến rồi!!
Hoàng cung nguy nga lộng lẫy, cùng kiếp trước Mộc Nghiên thấy được trong ti vi giống nhau, cho nên Mộc Nghiên không có tâm tình muốn tham quan.
Nhưng mà bốn huynh đệ Thiên Hạ Vô Địch cũng là lần đầu tiên đến hoàng cung, mặc dù tướng quân phủ rất lớn, nhưng là cùng này hoàng cung so với thì giống như so sánh con voi với con kiến.
Khiến cho bốn huynh đệ vừa đi, vừa ríu rít ca ngợi.
Mộc Nghiên được bốn huynh đệ vây ở giữa, một bên hai người, đi qua rất nhiều hành lang gấp khúc, núi giả, ao cá, rốt cục đi tới nơi hoàng gia tổ chức yến tiệc.
Yến tiệc được tổ chức ngoài trời, thấp thoáng đã tới rất nhiều người.
Theo lão gia tử ngồi vào vị trí thì Mộc Nghiên cảm giác được trên đỉnh đầu một đạo ánh mắt nóng bỏng mang theo nồng đậm thù hận.
A… Không cần nhìn Mộc Nghiên cũng biết là ai.
Phát hiện Mai Thiên Thiên ác độc nhìn muội muội nhà mình, bốn người Thiên Hạ Vô Địch bốn đạo tầm mắt đồng loạt trừng qua, đọ mắt lớn chúng ta bốn người ngươi một người, đọ chết ngươi.
Trong nháy mắt, Mai Thiên Thiên uất ức dậm chân, ra sức kéo chiếc khăn trong tay. Bốn huynh đệ đồng thời đắc ý nở nụ cười, hừ nhìn tiếp xem ca ca ta trừng chết ngươi không.