Đặc Công Manh Phi


Sáng sớm Mộc Nghiên thức dậy thật sớm.
Mộc gia từ Mộc lão gia tử xuống mấy người ca ca kể cả Mộc tam gia ở biên ngoại cũng đã ở giữa trưa chạy trở về.
Người một nhà ngồi cùng một chỗ, cũng không biết Mộc Nghiên ngày hôm nay muốn làm gì?
Ngày hôm nay Mộc Nghiên phá lệ nghe lời, đầu tiên là bồi lão gia tử chơi cờ, sau đó bồi chính mình lão cha còn có hai vị thúc thúc nghiên cứu binh pháp, lại cùng nương nàng, còn có các thẩm thẩm vây cùng một chỗ.

“Mẫu thân, phổi người không tốt, khi mùa đông phải nhớ uống nhiều nước mật ong, còn có Nhị nương, đầu người thường đau, mùa đông đừng đứng bên ngoài gió lạnh, Tam nương người làm món ăn rất ngon, Nhị thẩm, Tam thẩm, Tứ thẩm… Thập Lục thẩm… Mọ người phải giúp ta chăm sóc ta nhiều chút, mẹ ta thân thể không tốt, không có thể ăn lạnh, không thể tức giận, thân thể sức đề kháng rất kém, sau này còn làm phiền mọi người lưu ý nhiều chút mẫu thân ta, còn nữa các người cũng phải chăm sóc mình thật tốt.” Mộc Nghiên hít hít mũi, viền mắt hồng hồng.
Mười sáu vị mỹ phụ nhân vừa rồi trong lòng còn vui vẻ, nghe Mộc Nghiên nói xong, cả đám không hiểu nhìn tiểu nha đầu, hôm nay nàng là làm sao vậy? Làm sao như là dặn dò di ngôn vậy? Phi phi, nghĩ bậy cái gì chứ?
“Nghiên nhi, nữ nhi ta thật tốt, thân thể mẫu thân, mẫu thân biết, mà con, hôm nay làm sao vậy?” Tiêu Băng Nhi ôm ái nữ chính mình, hôm nay Nghiên nhi rất lạ, giống như muốn cùng các nàng xa cách giống nhau.
“Ha hả, không có gì, được rồi con đi tìm các ca ca…” Không dám ở trước mặt các nàng rơi lệ, Mộc Nghiên chạy nhanh rời đi.

Hơn mười vị phụ nhân cũng không chú ý, sau khi Mộc Nghiên rời đi, lại tiếp tục nói cười.
Mộc Nghiên trốn ở phía sau hòn núi giả, nhìn mọi người vui vẻ khuôn mặt tươi cười, nước mắt im lặng rơi xuống, đây là hai kiếp làm người lần đầu tiên rơi lệ.
Mặc kệ kiếp trước ăn bao nhiêu đau khổ, nàng cũng không có khóc, đều là cắn răng chịu đựng.
Quật cường ngẩng đầu, không cho nước mắt rơi xuống: “Mẹ, nhị nương, các thẩm thẩm, Mộc Nghiên phải đi, chờ Mộc Nghiên trở về sẽ tẫn lực hiếu thuận.”
Xoa xoa nước mắt, Mộc Nghiên hướng sân luyện võ đi đến


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận