Đặc Công Manh Phi


“Ha ha, ngu ngốc, ngươi tìm không được ta.”
Ặc… Mộc Nghiên toát mồ hôi, hình như thanh âm này là ở trong đầu nàng vang lên.
“Ngươi là?”
“Ta là thượng cổ thất thải thần thạch, là thần thạch trăm triệu năm trước Nữ Oa vá trời hiểu không?”
“Cái gì? Nữ oa vá trời đá bảy màu, chính là đồ chơi vừa rồi?”

“Cái gì đồ chơi? Hừ, ta nhưng là thất thải thần thạch.”
Nữ Oa vá trời, việc này kiếp trước Mộc Nghiên vẫn đơn thuần tưởng đó là chuyện thần thoại, nhưng là vì sao việc này lại phát sinh đến chính trên người mình?
“Thế nhưng ngươi vì sao tiến vào trong thân thể của ta?” Mộc Nghiên phát hiện nàng lúc này rất ngu ngốc, một người đứng tại chỗ lầm bầm lầu bầu… Ặc, điên rồi!!
“Hừ, không nói cho ngươi!”
Mộc Nghiên có thể tưởng tượng ra, hiện tại bộ dáng người này nhất định là rất vô sỉ, a, nếu như bây giờ đứng ở trước mặt nàng, nàng nhất định hung hăng chà đạp nó.
“Ta có thể bị sỏi thận hay không? Dù sao một hòn đá tiến vào thân thể, ta rất lo lắng!” Mặt Mộc Nghiên nhăn nhó, một tảng đá ở trong cơ thể mình, nghĩ như thế nào cũng thấy quái dị.

“Ngươi… Ngươi một nữ nhân ngu ngốc, ta chính là thần thạch, thần thạch ngươi hiểu không?”
“Hừ, là tảng đá bị Nữ Oa vất bỏ mà thôi!” Mộc Nghiên rất khinh thường nói.
“Cái gì? Ngươi, ngươi, ngươi tức chết ta, a a a…”
“Ôi chao, ôi chao đừng ở trong cơ thể ta nổi đóa, muốn nổi đóa ngươi ra ngoài, ok?”
“Nếu như để ta biết ngươi là một nữ nhân ngu ngốc không biết phân biệt tốt xấu, ngươi nghĩ rằng ta nguyện ý tiến đến? Hừ, bây giờ đã chậm, ta muốn đi ra ngoài cũng không thể ra ngoài.”
“Tại sao?”
“Trừ phi ngươi chết, ta mới có thể lại tìm kiếm chủ nhân khác, thế nhưng ta đã đợi hai vạn năm, thật vất vả đợi được ngươi.”
Mộc Nghiên khóe miệng run run, loại chuyện này cũng có thể bị mình đụng tới, nàng nhất thời thật sự là dở khóc dở cười, là nàng may mắn hay là vận rủi?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận