Đặc Công Manh Phi


“Hừ!” Hừ lạnh một tiếng, một đạo bạch quang hương pháp trường đánh tới, thanh đao ba ba ba rơi xuống.
Mai Lệnh Dương thân thể tản ra huyền khí màu xanh biếc, huyền khí cấp 5.
“Tiền bối đây là quốc sự của Hồng Tụ đế quốc chúng ta, mệnh lệnh đương nhiên này là hoàng đế bệ hạ, việc này nguyên nhân vốn là Mộc gia tạo phản, còn thỉnh tiền bối không nên nhúng tay vào!” Tại giờ phút này trước mắt đột nhiên ở đâu nhảy ra một vị cường giả, mà người đến lại đứng về phía Mộc gia, Mai Lệnh Dương lúc này tức giận muốn thổ huyết. Phải tìm cách đuổi người đi.
“A, Mai Lệnh Dương, ngươi cho là bổn tọa không biết việc này đều là ngươi giở trò quỷ? Lục sắc (màu xanh biếc), ngươi rất thích hợp với lục sắc, đặc biệt trên đỉnh đầu ngươi mang ột đỉnh lục sắc liền càng thích hợp.”
Cái này Mai Lệnh Dương thật là tức giận đến xuất huyết bên trong, hắn kính người nọ là tiền bối, thế nhưng người này nhưng lại ở trước mặt dân chúng nhục nhã mình, thị khả nhẫn thục bất khả nhẫn. (cái này có thể nhịn còn cái nào không thể nhịn)

“Người, người kia là đồng đảng Mộc gia, nhanh bắt lại!” Hừ, phía sau hắn có kẻ cường đại, sao lại phải sợ một người? Chê cười, người này cũng chỉ là tu vi tôn giả mà thôi.
Chỉ thấy Mai Lệnh Dương vừa mới nói xong, bạch sắc thân ảnh vừa rồi còn đang ở giữa không trung đột nhiên xuất hiện trước mặt Mai Lệnh Dương, một tay bóp cổ hắn âm trầm nói: “Lão già kia, ngươi muốn chết cứ việc nói thẳng.”
Người phía sau muốn nhảy lên,bị cường lực xung quanh của bạch y nhân cấp bức lui….
“Khụ khụ… Ngươi, ngươi dám mưu sát mệnh quan triều đình…” Mai Lệnh Dương sắc mặt biến thành màu đỏ tím.
“Ngươi? Mệnh quan triều đình? A…” Bạch y nhân cười nhạt, tiếp đó đưa Mai Lệnh Dương hướng bách tính nói: “Loại người đê tiện vô liêm sỉ hãm hại trung lương này cũng xứng gọi là mệnh quan triều đình sao?”

“Không xứng!” Thanh âm từ tính vang lên, Phi Khê Trần từng bước một hướng bên kia đi đến.
“Ừ, tốt, lão vương bát đản ngươi nghe thấy chưa?”
Phi Khê Trần ra hiệu, tiếp đó chợt nghe thanh âm phẫn nộ của một đại hán vang lên: “Giết hắn, chính hắn là kẻ hãm hại một nhà Mộc nguyên soái…”
“Các vị một nhà Mộc nguyên soái đối với chúng ta bách tính Hồng Tụ đế quốc so với thân nhân còn thân hơn, chúng ta không thể vong ân phụ nghĩa, hôm nay hung thủ hãm hại một nhà Mộc nguyên soái ngay trước mắt, lương tâm các vị, chúng ta không thể không có lương tâm…”
Đối với biến hóa trước mắt, người nhà Mộc gia mắt to trừng mắt nhỏ, vị tiền bối này là ai? Có vẻ như Mộc gia không kết giao với tiền bối lợi hại bực này.
Đột nhiên trong lòng lão gia tử nghĩ đến một người —- Quỷ y.
Nhưng tử lão đầu kia không phải mang theo tôn nữ đi tu hành sao? Nếu như hắn xuất hiện vậy tôn nữ có phải cũng tới hay không…?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận