Đặc Công Quỷ Vương Phi


“Có ý gì?” Bạch tể tướng sửng sốt.

Ông không ngờ Bạch Lưu Nguyệt dường như đã thay đổi, không còn chút yếu đuối nào như trước đây.


Nếu Bạch Lưu Nguyệt chết, thì thánh chỉ này sẽ rơi xuống đầu Tinh Nhi.

Nghĩ tới đây, Bạch tể tướng sắc mặt tái nhợt, vội vàng hỏi: “Ngươi muốn thế nào?”“Để ta gả đi cũng không phải không thể, nhưng ta muốn ngươi chuẩn bị cho ta một ít đồ vật.” Bạch Lưu Nguyệt nhìn Bạch tướng, lạnh lùng nói.“Gì?”“Đầu tiên, ta muốn ngươi vì ta thiết lập một tờ giao ước, chỉ cần ta gả đi, từ nay về sau ta sẽ không liên quan gì tới phủ Thừa tướng nữa, mối quan hệ phụ tử cũng sẽ được xóa bỏ.”“Ngươi nói cái gì!” Bạch tướng lập tức tức giận.Bạch Lưu Nguyệt không để ý đến sự cáu kỉnh của hắn, nói tiếp: “Thứ hai, ta muốn ngươi chuẩn bị một trăm ngàn lạng bạc đưa riêng cho ta.


Về phần của hồi môn có hay không đó là việc của ngươi.”“Không thể nào!”“Thứ ba ta muốn Thúy Vân”“Ngoại trừ điều thứ ba, những cái khác đều không thể chấp nhận được!” Bạch tể tướng tức giận đến run người.Bạch Lưu Nguyệt nghe vậy, nhìn về phía Bạch tướng cười lạnh: “Xem ra ngươi còn chưa hiểu rõ địa vị của mình, đây không phải là hỏi ý kiến ngươi, mà là ngươi phải làm việc này, ta không có việc gì, ta dù sao cũng là một mình chết.

Điều đó thật dễ dàng nhưng ngươi không thể, phải không? Ngưoi có nhẫn tâm đẩy nhị tiểu thư, nữ nhi mà ngươi yêu quý nhiều năm, vào chỗ chết không?“Vậy điều thứ nhất và thứ ba cũng được” Bạch tể tướng sắc mặt không tốt nhưng vẫn kiên trì nói.Ah! Hóa ra nguyên chủ thân này không đáng giá một trăm ngàn lượng? Bạch Lưu Nguyệt trong lòng ngày càng mỉa mai, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạch tướng nói “Ta đã nói rồi, ngươi không có lựa chọn nào khác, hoặc là tuân theo ba quy ước ta đặt ra, hoặc là để nhị nữ nhi yêu quý của ngươi và ta chết cùng nhau.”“Ngươi!” Bạc tướng trên trán nổi gân xanh, muốn bóp chết Bạch Lưu Nguyệt nhưng đồng thời cũng bối rối.

Tại sao nàng dường như biến thành một người khác? Nàng ta tính cách mềm yếu, cho dù ép nàng gả đi thì nàng cũng không dám phản bác, sao bây giờ? Bạch tướng đầy bối rối.“Ngươi đã nghĩ xong chưa? Ta không có kiên nhẫn chờ đợi” Nói xong, Bạch Lưu Nguyệt rút cây trâm trên đầu, dí sát vào cổ nàng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận