Đặc Công Vườn Trường

Translator: Nguyetmai

Đám bạn học vừa rủ nhau xem trò vui của Vân Tiên nghe thấy lời này thì ai nấy đều sầm mặt lại, sắc mặt nhanh chóng trở nên u ám.

Lúc đầu, khi nghe nói Vân Tiên của lớp bọn họ đánh bạn học Lâm Mộng Vũ hoành hành ngang ngược của lớp 1 vào bệnh viện bọn họ còn không tin.

Lâm Mộng Vũ của lớp 1 là ai? Không chỉ là thiên kim của nhà hiệu trưởng mà còn là chị đại cuối cấp, khả năng đánh lộn vô cùng lợi hại.

Còn Vân Tiên thì sao?

Vân Tiên của trước đây chỉ là một người bình thường, nhát như thỏ đế, một câu cũng không dám nói. Người ta mắng cô, cô cũng không dám cãi lại.

Càng đừng nói tới đánh nhau. Cô nào dám?


Nhưng bây giờ thì sao? Tuần trước cô không chỉ đánh cho Lâm Mộng Vũ nằm viện, ngày hôm nay cô còn chống lại những lời nghị luận của toàn bộ bạn học trong lớp. Chẳng những không giống như trước đây khóc nước mũi tèm lem, ngược lại vừa lên tiếng đã chặn họng mọi người.

Ngay cả khí chất cũng thay đổi!

"Vân Tiên, cậu có bản lĩnh như thế thì còn đứng trước mặt mọi người giả vờ cái gì? Không phải mọi người chỉ nói cậu vài câu thôi sao? Cũng đâu có làm gì mà cậu phải so đo như vậy? Thế nào? Chuyện cậu tự mình làm chẳng lẽ không cho người khác nói hả?"

Trong đám người, một học sinh nữ cao gầy khoảng 1m75 đứng dậy. Cô ta hất hàm, dùng ánh mắt như nhìn kẻ bề dưới để nhìn Vân Tiên, ăn nói hùng hồn.

Nữ sinh này tên là Mộc Tương, dáng vẻ chẳng xinh đẹp chút nào, vóc dáng còn cao gầy hơn cả nam sinh bình thường. Cô ta là ủy viên thể dục của lớp, nhưng không nhận được sự yêu thích của nam sinh cùng lớp.

Đồng thời, người cô ta đố kị nhất chính là Vân Tiên.

Vân Tiên không cao lắm, nhưng lại có một gương mặt thanh tú. Chính là kiểu khiến người ta vừa nhìn đã thích, da mặt cũng nhẵn mịn, trắng nõn nà.

Điều này tạo thành sự chênh lệch rõ ràng với Mộc Tương.

Cho nên trong trí nhớ vốn có của Vân Tiên, Mộc Tương này bình thường vì ngứa mắt nguyên chủ mà nghĩ đủ mọi cách để bắt nạt cô.

Gặp phải chuyện ngày hôm nay, Mộc Tương càng cho rằng mình đã nắm được điểm yếu của Vân Tiên, vừa đứng lên đã nói toàn những lời châm chọc.

"Mộc Tương, cậu có nói lý lẽ không vậy? Cậu… cậu… Đừng tưởng tôi không biết! Cậu đố kị Vân Tiên xinh đẹp hơn cho nên mới muốn nhằm vào cậu ấy chứ gì? Cậu có còn biết xấu hổ không vậy?" Lữ Phi Yến không nhịn được tức giận, lại lần nữa tranh cãi giúp Vân Tiên.


Bị nói trúng tim đen, Mộc Tương bỗng nhiên trừng mắt thật lớn. Cô ta hung dữ nhìn Lữ Phi Yến và Vân Tiên, sống chết không chịu thừa nhận chuyện cô ta xấu xí hơn Vân Tiên.

"Cút! Ai đố kị với cậu ta chứ? Lữ Phi Yến, cậu đừng ngậm máu phun người! Ha ha ha! Hơn nữa các cậu đắc ý cái gì? Chờ lát nữa giáo viên sẽ trực tiếp tới tìm các cậu đó! Ha ha ha! Ngay cả thiên kim nhà hiệu trưởng mà cũng dám đánh, các cậu đợi đó mà khóc lóc đi! Hừ!" Mộc Tương nói liền một mạch toàn những câu thô tục.

Bạn học trong lớp ngồi xem trận ác chiến này, nhưng cũng không có ai đứng ra ngăn cản.

Ngược lại, phần lớn các bạn học đều mang tâm trạng xem trò vui.

Đương nhiên, Mộc Tương ở trong lớp bọn họ nổi danh là khó chơi, hơn nữa nghe nói cô ta còn học Taekwondo, còn lợi hại hơn nữ sinh thường hay đánh nhau như Lâm Mộng Vũ!

Xem tình hình thì dường như sắp có đánh nhau!

Các bạn cùng lớp thật sự muốn biết Vân Tiên người đã đánh Lâm Mộng Vũ vào bệnh viện và Mộc Tương rốt cuộc ai lợi hại hơn.

"Cậu có biết vì sao tôi đánh Lâm Mộng Vũ không?" Vân Tiên khoanh tay trước ngực, cười lạnh nhìn mọi người. Sau đó ánh mắt nhìn thẳng vào mặt Mộc Tương, nói với cô ta.


Mọi người lại ngẩn ra.

Mộc Tương và Lữ Phi Yến cãi nhau đến đỏ mặt, nghe xong lời Vân Tiên nói cũng sững sờ.

Lại nghe thấy Vân Tiên nói tiếp với Mộc Tương: "Bởi vì cô ta cũng giống như cậu. Nhìn rất ngứa đòn!"

Bốn phía lặng ngắt như tờ.

Trong lòng mọi người cũng sửng sốt.

Đây là lý do kiểu gì vậy?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận