Đặc Thù Không Gian

Yến Như Vân cẩn thận nhớ lại, nói:

- Không phải dị năng giả, nếu con không nhìn lầm, hắn là một người tu đạo...

- Người tu đạo?

Sắc mặt Yến Nam Thiên phát lạnh, nói:

- Chẳng lẽ là Huyền Môn có lực lượng mới. Không có khả năng, Huyền Môn làm sao có thể nghiên cứu chế tạo ra thuốc kích hoạt dị năng thứ hai. Nếu quả thật có thứ này, bọn hắn hẳn phải hủy diệt mới đúng... Như Vân, con đem tình huống cụ thể lúc đó nói lại cho cha một chút, cha sẽ cân nhắc...

- Vâng!

Yến Như Vân trả lời một tiếng, lập tức đem toàn bộ tình hình nói lại, khí tức, khí thế của Song Tử Hoàng đều tự thuật lại hết.

- Hẳn không phải là người Huyền Môn...

Yến Nam Thiên trầm tư, nói:

- Như vậy đi, con cho mời Long Phi phó hội trưởng vào đây, chuyện này cha phải cùng ông ta cẩn thận thương nghị một phen...

- Cha, vậy con xuống trước. Nhưng mà chúng ta nhất định không thể buông lỏng Song Tử Hoàng, nghiệp đoàn dị năng chúng ta chưa bao giờ phải chịu khuất nhục quá như vậy.

Yến Như Vân nói:

- Cha, con còn có một đề nghị, con hy vọng cha có thể hạ nghiêm lệnh ước thúc nghiệp đoàn dị năng, như vậy có thể phòng ngừa lại có dị năng giả làm phản...

- Con trước cứ đi đi, đề nghị của con, cha sẽ xem xét.

Yến Nam Thiên khoát tay.

Ước chừng nửa giờ sau, một lão nhân tóc hoa râm, thân thể to lớn, mặt hồng hào chắp tay sau lưng, chậm rãi đi vào. Người này là nhân vật số hai nghiệp đoàn dị năng Long Phi. Cũng chính là cha của Long Thiên Diệu, ông nội của Long Vũ.

- Xảy ra chuyện gì lớn sao?

Long Phi vừa vào cửa, tùy ý liếc mắt nhìn Yến Nam Thiên một cái, tuỳ tiện ngồi xuống trên ghế hội trưởng, nói:

- Ta biết ngươi, nếu không phải là nghiệp đoàn dị năng xảy ra đại sự, ngươi chắc chắn sẽ không gặp mặt ta, nói đi, rốt cuộc là xảy ra chuyện lớn gì...

- Sinh tử tồn vong!

Yến Nam Thiên cắn răng nói.

- Cái gì? Sinh tử tồn vong?

Long Phi chấn động, nói:

- Lão hỏa kế, ngươi nói giỡn đấy hả? Chuyện gì lại có thể khiến nghiệp đoàn dị năng dẫn đến sinh tử tồn vong. Chẳng lẽ lão già bên Huyền Môn kia muốn vạch mặt làm cứng với chúng ta? Không thể nào, lão già Thiên Cơ Tử kia sẽ không dễ kích động như vậy. Mấy năm nay, nghiệp đoàn dị năng chúng ta toàn diện co rút thế lực, ở căn nhà nhỏ bé tại Ba Tháp sa mạc tu thân dưỡng tính, chẳng lẽ bọn hắn còn không biết dừng?( Biên: Lão hỏa kế, cái kiểu xưng hô của hai người lâu năm là bạn bè, hoặc đồng nghiệp. Có một bà chị người tầu đồng nghiệp của ta hiểu tiếng Việt nói như thế)

- Không liên quan đến Huyền Môn...

Yến Nam Thiên nghiêng đầu chậm rãi đem những tình huống đứa con vừa nói với hắn xong, thuật lại cho Long Phi. Kể xong, hắn lo lắng nói:

- Lão hỏa kế, Song Tử Hoàng nắm giữ dược vật kích hoát dị năng thứ hai. Đối với nghiệp đoàn dị năng chúng ta mà nói, không thể nghi ngờ là một đả kích lớn. Đoạn thời gian tới này, dị năng giả thuộc hạ của chúng ta, đã có hơn mười người gia nhập Khô Lâu hội của Song Tử Hoàng. Hơn nữa không hề ngoài ý muốn đều thức tỉnh dị năng thứ hai.

- Hừ!

Long Phi đột nhiên hừ lạnh một tiếng, nói:

- Yến Nam Thiên, cứ theo như ngươi nói. Chuyện này đã không phải là chuyện ngày một ngày hai. Nhưng tại sao hôm nay ngươi mới cho ta biết. Ngươi còn coi ta là phó hội trưởng Nghiệp đoàn dị năng hay không?

- Lão Hỏa kế, ngươi trước đừng tức giận. Ta biết tâm tình ngươi luôn không tốt. Cho nên những chuyện bình thường, ta sẽ không quấy rầy ngươi. Ta muốn cho ngươi được thanh tĩnh. Trước mắt, đã có thể nói nghiệp đoàn đang bị uy hiếp nghiêm trọng. Ở dưới tình huống này, ta mới nói cho ngươi...

Yến Nam Thiên nói:

- Lão hỏa kế, hiện tại cũng không phải lúc ta và ngươi cãi nhau... Càng những lúc như thế này, chúng ta càng phải đoàn kết cùng một chỗ. Chỉ có hai người chúng ta chung tay mới có thể vượt qua lần nguy cơ này...

- Đoàn kết hợp tác với ngươi sao?

Long Phi hừ lạnh trong lòng.

- Lão hỏa kế, nên lấy đại cục làm trọng...

Yến Nam Thiên nói:

- Ta và ngươi năm đó từng là hợp tác...

- Cái rắm ấy!

Long Vũ đột nhiên phát hỏa:

- Hai mươi năm trước, làm sao ngươi không hợp tác với ta đi...

- Lão hỏa kế, ngươi xem ngươi lại nữa rồi... Vừa rồi ngươi hỏi ta vì sao lại không đề cập, không thương nghị với ngươi, ta đúng là sợ chuyện này. Mỗi lần gặp mặt ngươi, ngươi đều canh cánh trong lòng chuyện tình hai mươi năm trước. Như vậy, ngươi để cho ta nói kiểu gì đây...

Yến Nam Thiên tựa hồ cũng có chút tức giận.

- Làm sao? Ngươi còn sắp đặt lên ta không phải sao?

Long Phi cả giận nói:

- Hai mươi năm trước, ngươi biến ta thành nhà tan cửa nát, con cả, con dâu bị ngươi cùng những lão khốn kiếp Huyền Môn kia làm cho lên trời xuống đất cũng không tìm được đường sống. Sau cũng không biết là sinh hay tử... Con thứ hai tức giận thoát khỏi nghiệp đoàn dị năng, đến nay thì bặt vô âm tín, vợ ta bảo hộ cho con tranh cãi với ta, trong cơn tức giận cũng ly khai nghiệp đoàn dị năng. Một đại gia đình, hiện giờ chỉ còn lại một mình lão già ta. Yến Nam Thiên, khi xảy ra chuyện này thì không thấy ngươi đâu. Việc này nếu xảy ra với ngươi, ta xem ngươi phản ứng thế nào?

- Lão hỏa kế... Ta có thể nói với ngươi một câu thực đáy lòng. Chuyện năm đó xử lý xác thực có hơi quá khích, nhưng là lúc ấy dưới tình huống như vậy, ngươi bảo ta phải làm như thế nào. Hơn nữa, coi như ta có tâm buông tha, thành toàn cho bọn hắn. Huyền Môn cũng chưa chắc sẽ như vậy...

Yến Nam Thiên nói lời thấm thía:

- Chuyện năm đó đã là quá khứ, đã là lịch sử, bất kể là ngươi, hay ta, đều không thể nghịch chuyển chuyện đã xảy ra. Như vậy đi, ta có thể ra lệnh cho nghiệp đoàn dị năng khắp nơi tìm kiếm Thiên Diệu, Thiên Trạch... Còn có cháu trai ngươi chưa từng gặp mặt kia nữa. Nhưng ngươi nhất định phải vứt bỏ hiềm khích trước kia, theo ta tay nắm tay cùng tiến thối, cùng ứng phó tràng nguy cơ này.

- Chuyện này cũng không sai biệt lắm!

Long Phi nói:

- Đừng tưởng rằng chỉ ngươi lo lắng cho Nghiệp đoàn dị năng, lão lử cũng nghiêm túc. Nghiệp đoàn dị năng có thể có cục diện như hôm nay, cũng có công lao của ta. Không quản đối phương là ai, ta cũng không cho phép hắn đến phá hư cảnh tượng phồn vinh, cục diện tốt đẹp của nghiệp đoàn dị năng.

- Được thôi.

Yến Nam Thiên cười nói:

- Lão hỏa kế, nghe ngươi nói như vậy, ta cũng yên tâm hơn. Lão hỏa kế, ta đã có ý tưởng bước đầu. Ta nghĩ, ngươi tự dẫn đội đi Thiên Hải, tại đó theo dõi Song Tử Hoàng, điều tra xem hắn có lai lịch gì. Nếu có thể, nhất định phải từ trong tay của hắn lấy được dược vật kích hoạt dị năng thứ hai. Nếu chúng ta có thể có được loại dược vật này, Huyền Môn căn bản chả tính là cái gì... Ít nhất, sau này chúng ta có thể quang minh chính đại sánh ngang với bọn họ...

- Tại sao lại là ta đi?

Long Phi nói:

- Ta lưu lại chủ trì đại cục nghiệp đoàn, ngươi tự mình dẫn người đi đi... Ta đã không còn lòng dạ nào mà ra ngoài tản bộ nữa...

- Thôi được!

Yến Nam Thiên nói:

- Ta biết tâm tư của ngươi, ngươi sợ ở bên ngoài gặp được người quen...

- Hừ, ngươi biết là tốt rồi!

Long Phi tự giễu cười:

- Một người mà con mình còn không bảo hộ được, còn có mặt mũi nào đi gặp những lão hữu ngày xưa nữa.

- Được rồi, thế cứ như vậy định đi...

Yến Nam Thiên nói:

- Ngươi lưu lại tại nghiệp đoàn chủ trì đại cục, ta mang theo tổ Sao Bắc Đẩu tự mình đi Thiên Hải một chuyến.

- Đúng rồi lão hỏa kế, về Như Vân đảm nhiệm chức vụ phó hội trưởng thứ hai... Ngươi có dị nghị gì hay không?

Yến Nam Thiên đột nhiên hỏi.

- Cái gì?

Long Phi cả kinh nói:

- Ngươi tính cho Yến Như Vân, con của ngươi đảm nhiệm phó hội trưởng thứ hai? Ý của ngươi là, tương lai để cho hắn kế thừa? Hồ đồ, quả thực chính là hồ đồ...

Long Phi không lưu tình chút nào công kích:

- Con của ngươi như thế nào, trong lòng ngươi chẳng lẽ còn không rõ hay sao? Để cho hắn kế thừa, ngươi điên rồi, hay là ngươi muốn cho nghiệp đoàn dị năng lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục.

Yến Nam Thiên cười khổ một tiếng, nói:

- Lão hỏa kế, Như Vân đích xác không phải nhân tuyển tốt nhất, nhưng cũng không đến nỗi như ngươi nói chứ... Ban đầu, người thừa kế chúng ta hẳn là Thiên Diệu... Hắn là dị năng giả trẻ tuổi, kiệt xuất nhất mà ta đã thấy. Đáng tiếc, hắn đi lầm đường. Coi như ta hiện tại lại tiếp nhận hắn một lần nữa, cũng không biết tìm hắn ở đâu. Cho nên, lão hỏa kế, ta đây mới quyết định nâng đỡ Như Vân. Mấy năm nay kỳ thật nó đã rất cố gắng...

- Ta biết!

Long Phi trả lời thẳng thắn:

- Đừng thấy ta mấy năm nay không màng đến thế sự, kỳ thật việc lớn việc nhỏ của nghiệp đoàn dị năng, ta vẫn biết tương đối. Như Vân mấy năm nay đích xác rất cố gắng. Nhưng hắn còn khuyết một loại chịu đựng khó khăn về tinh thần. Hắn đối nhân xử thế quá mạnh tay, tham vọng lớn, bảo thủ, không nghe người khuyên. Tính cách như vậy nếu đảm nhiệm làm người lãnh đạo, cũng không phải là một chuyện tốt cho nghiệp đoàn dị năng... Yến Nam Thiên, nếu ngươi không có tư tâm, thật sự hết lòng vì nghiệp đoàn dị năng, ta đây xin khuyên ngươi, tạm thời bỏ ý niệm này đi... Trừ phi là hắn có thể thay đổi tật xấu đó...

- Đương nhiên, nếu ngươi khư khư cố chấp, thì sẽ dẫn tới Địa Sát tổ của ta kiên quyết phản đối.

Long Phi kiên định nói.

- Ngươi xem ngươi...

Yến Nam Thiên cười khổ nói:

- Ngươi đó, mười mấy năm đã là một lão nóng nảy, một chút cũng không có sửa. Được rồi, chuyện này ta nghe lời ngươi, tạm thời thôi vậy, ta sẽ đốc thúc hắn tiếp tục cố gắng, cho đến khi ngươi hài lòng mới thôi.

- Ngươi sai rồi!

Long Phi nghiêm trang nói:

- Không phải ta vừa lòng, mà vấn đề là nghiệp đoàn... Vì tương lai nghiệp đoàn dị năng, ta sẽ nghiêm khắc chấp hành trách nhiệm của ta. Yến Nam Thiên, hy vọng ngươi có thể hiểu được nổi khổ tâm của ta, đồng thời ta cũng hy vọng ngươi có thể ý thức được tầm quan trọng của chuyện này...

………………………………………….

………………………………………….

Huyền Cảnh, thành Hoành Thủy, tầng ngầm luyện khí phường.

Long Vũ, Long Thiên Trạch rốt cục cũng gặp được người gọi là Kim Ngô đại sư.

Khiến người khác kinh ngạc chính là vị này luyện khí đại sư này thân cao không đến một thước năm, trên cằm có chòm râu, cái lỗ tai có chút dài, bộ dáng kỳ quái. Nhưng ánh mắt của hắn cũng thập phần sắc bén, giống như có thể xuyên thủng tâm tư người khác.

- Sao hả? Diện mạo của bổn tọa khiến các ngươi thất vọng rồi sao?

Thanh âm của Kim Ngô đại sư của có chút lạnh như băng, trong giọng nói rõ ràng mang theo một tia bất mãn.

- Đại sư hiểu lầm!

Long Thiên Trạch vội vàng nói:

- Đại sư, đây là Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết, mời ngươi xem qua...

Nói xong, Long Thiên Trạch liền lấy ra Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết.

- Chú à…

Long Vũ vốn định kiểm chứng thân phận người này một lần, nhưng mà đã muộn, bởi vì Long Thiên Trạch đã hai tay dâng Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết kia lên.

Đại đệ tử Kim Ngô tiếp nhận Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết trong tay Long Thiên Trạch, trước mắt chợt cảm thấy sáng ngời. Mắt sáng lên, mau chóng nhìn chằm chằm vào Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết kia, không chút nào che dấu vẻ hưng phấn trên mặt.

Thật lâu sau, hắn vô cùng hưng phấn nói:

- Thật sự là không nghĩ tới, ta thật đúng là đã có thể nhìn thấy Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết... Hai vị, từ giờ trở đi, các ngươi chính là khách quý của luyện khí phường. Đúng rồi, xin hỏi hai vị muốn tạo ra món binh khí như thế nào...

- Việc này...

Long Thiên Trạch nhất thời cũng có chút do dự. Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết là Phúc Bá đưa cho Long Vũ, hắn tự nhiên là không thể làm chủ.

Đứng một bên, Kim Ngô đại sư vội vàng giới thiệu:

- Đây là Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết tốt nhất, có thể nói, sống trong kiếp luyện khí này, ta là lần đầu tiên nhìn thấy tài liệu có phẩm chất thượng giai như thế. Đây là chất liệu thuộc tính hỏa, ta nghĩ đến các ngươi hay là tạo ra một đôi tí hoàn(Cái bao quanh cổ tay), hoặc là một hỏa hình pháp kiếm tinh khiết... Các ngươi lựa chọn đi. Không quản các ngươi lựa chọn gì, ta đều có thể chế tạo ra tinh phẩm chân chính...

- Sao? Các ngươi không tin tay nghề của ta à?

Thấy hai người không nói lời nào, Kim Ngô đại sư sắc mặt có chút xấu hổ. Ngày trước, đều là người khác tiêu phí số tiền lớn, đến cầu hắn luyện khí. Hôm nay lại trái ngược, là hắn cầu được người ta cho mình luyện khí hộ.

- Không phải!

Long Vũ cười nói:

- Đại sư, như vậy đi, Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết này là của chú ta, ngươi cứ dựa theo thể chất cùng lực lượng thuộc tính của hắn tạo ra một món binh khí tiện tay đi...

- Tiểu Vũ, vậy sao được... Đồ vật này là Phúc Bá tặng cho cháu.

Long Thiên Trạch vội vàng chối từ, tiện nghi của cháu, hắn cũng không muốn chiếm.

- Chú à, chú không nhớ sao, cháu đã có Thiên Sư pháp kiếm... Chú đừng khách khí nữa, để cho đại sư giúp chú nhìn qua xem sao...

- Dong dài cái gì... Lại đây, ta nhìn xem...

Bên này hai chú cháu còn đang đưa đẩy, bên kia Kim Ngô đại sư cũng không nhẫn nại được nữa. Hắn một tay giữ chặt lấy cổ tay Long Thiên Trạch, tâm thần trầm lặng cẩn thận xem xét. Ba phút sau, Kim Ngô đại sư nói:

- Ngươi là dị năng giả... Hơn nữa là vừa hay Hỏa Hệ, Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết này vừa lúc tiện nghi cho ngươi. Như vậy đi, ta giúp ngươi tạo ra một đôi tí hoàn đi, sau đó, ta sẽ nói cho ngươi biết phương pháp sử dụng...

- Kim Ngô đại sư... Ngươi đừng vội luyện khí... Chúng ta còn muốn hỏi thăm một người từ ngươi...

Long Vũ nói đến chính sự.

- Cái rắm ấy!

Kim Ngô đại sư cắt đứt lời nói của Long Vũ:

- Lão Tử hiện tại chỉ muốn luyện khí, về phần hỏi thăm người, các ngươi đợi lão tử thành công tạo ra đôi tí hoàn rồi lại nói với ta. Được rồi, việc này không nên chậm trễ, ta hiện tại muốn bế quan luyện khí, Hồng Lượng, trong vòng bảy bảy bốn mươi chín ngày, không được cho bất luận kẻ nào quấy rầy ta...

Nói xong, Kim Ngô đại sư liền biến mất.

Long Vũ vốn định dựa vào khí tức để truy tung, lại bị Long Thiên Trạch ngăn lại:

- Tiểu Vũ, không cần... Vị Kim Ngô đại sư này là một người si mê luyện khí, nếu ngươi miễn cưỡng, ngược lại lại không tốt. Nhập gia tùy tục, chúng ta đợi thêm bốn mươi chín ngày ở luyện khí phường... Chờ hắn xuất quan, chúng ta hỏi lại cũng không muộn.

Hông Lượng đột nhiên hỏi:

- Hai vị, các ngươi muốn biết cái gì... Không bằng nói ra ta nghe một chút, ta tại thành Hoành Thủy cũng đã được mấy chục năm, có lẽ ta có thể giúp đỡ các ngươi.

- Xin hỏi Hồng Lượng đại ca, sư tôn ngươi có từng thu một vị nữ đệ tử tên là Thủy Tiên không?

Long Vũ hỏi.

- Nữ đệ tử? Thủy Tiên?

Hồng Lượng vội vàng lắc đầu:

- Điều này sao có thể... Sư tôn ghét nhất là bị nữ nhân... Hơn nữa nếu sư tôn thu nhận đệ tử thì ta đều đã gặp, vị đệ tử kêu Thủy Tiên này, ta mới nghe thấy lần đầu... Hai vị, ta thấy hình như các ngươi tìm lộn chỗ rồi...

- Sao có thể chứ?

Long Vũ có chút thất vọng:

- Hồng Lượng đại ca, ngươi cẩn thận ngẫm lại xem, hoặc có thể là sư tôn ngươi căn bản không có nói cho các ngươi hay không...

- Không có khả năng!

Hồng Lượng cười cười, nói:

- Hai vị, nếu các ngươi không tin lời nói ta nói, có thể đợi sư tôn xuất quan mà hỏi. Hiện tại, ta mang bọn ngươi đi nghỉ ngơi. Nói thật, đãi ngộ khách nhân giống như các ngươi, tại luyện khí phường chúng ta là lần đầu đầu. Nhưng Lưu Kim Ly Hỏa thần thiết kia đích xác là trân quý, nếu như không có gì xảy ra, sư tôn hẳn có thể luyện ra một đôi tiên khí...

- Tiên khí?

Long Thiên Trạch hơi kinh hãi, nói:

- Không nói quá chứ?

- Vậy ngươi cứ đợi xem...

Đối với nghi ngờ của Long Thiên Trạch, Hồng Lượng ném cho hắn một ánh mắt xem thường, sau đó liền rời đi.

Đợi cho đến khi trong phòng chỉ còn lại Long Vũ và Long Thiên Trạch. Long Vũ lo lắng hỏi:

- Vậy phải làm sao bây giờ? Nghe ý tứ kia của Hồng lượng, mẹ cháu căn bản không có ở đây bái sư học nghệ.

- Không vội!

Long Thiên Trạch trầm giọng nói:

- Hồng Lượng vị tất biết hết mọi chuyện... Như vậy đi, chúng ta đợi vị Kim Ngô đại sư kia xuất quan rồi hỏi lại sau, chắc sẽ xuất hiện tình huống có thể xoay chuyển. Tóm lại, không đến thời khắc cuối cùng, chúng ta cũng đừng có xem thường mà buông tha.

- Vâng!

Trong đôi mắt Long Vũ đã tràn ngập chờ mong.

…………………………………………

…………………………………………

Bốn mươi chín ngày này, đối với Long Vũ mà nói, không thể nghi ngờ là buồn chán. Vì để chuyển dời lực chú ý, hắn cơ hồ đem toàn bộ thời gian đều dùng để tu luyện.

Bởi vì đang ở tại Huyền Cảnh, nên hắn lựa chọn tu luyện động tác cuối cùng của Thiểm Điện thú trong Ngũ Cầm Hí.

Động tác này vốn là một động tác phi thường cố sức, nhưng thể chất Long Vũ từng chiếm được máu huyết của Sinh Mệnh Chi Long, nên đã được cải thiện rất lớn.

Cho nên, trong thời gian tu luyện động tác này, Long Vũ có vẻ tương đối nhẹ nhàng. Đến ngày thứ ba mươi, hắn đã hoàn thành tu luyện Thiểm Điện Thú.

Lúc này, thể chất của hắn cũng không được tính là cải thiện thực chất. Bởi vì máu huyết của Sinh Mệnh Chi Long đã đem thể chất của hắn cải thiện đến trình độ cao hơn người bình thường rồi.

Kế tiếp đó là tu luyện Ngạo Thiên Long.

Đây là tổ hợp động tác cuối cùng của Ngũ Cầm Hí, cũng là bước tu luyện khó khăn nhất. Căn cứ lời giới thiệu của La Lâm trước đây, tu luyện Ngạo Thiên Long là điểm tựa của Ngũ Cầm Hí, cũng là tinh hoa của nó.

Chỉ có hoàn thành xong Ngạo Thiên Long, công hiệu Ngũ Cầm Hí mới có thể hoàn toàn kích phát ra. Đến lúc đó nó rốt cuộc sẽ mang lại cho Long Vũ kỳ tích như thế nào, bây giờ còn không thể biết trước.

Ngày Kim Ngô đại sư xuất quan, Long Vũ cũng mới đem động tác thứ nhất của Ngạo Thiên Long tu luyện đến bảy thành, đến giờ còn chưa được trăm phần trăm.

Vì để mau chóng biết được tin tức của mẹ, hắn liền bỏ qua chuyện tiếp tục tu luyện, mà sớm chờ ở trước cửa phòng làm việc của Kim Ngô đại sư.

Kim Ngô đại sư cũng không có làm cho bất cứ ai thất vọng, qua bảy bảy bốn mươi chín ngày, hắn thật sự luyện ra ti hoàn cấp bậc tiên khí. Ti hoàn toàn thân tử kim sắc, bên trong giống như có hỏa diễm hơi mờ lưu chuyển.

- Hai vị, ta không để cho các người thất vọng chứ...

Kim Ngô đại sư mỉm cười, duỗi tay đem ti hoàn kia ném lên, nhất thời, ti hoàn kia hóa thành hai con rồng lửa bay múa giữa không trung, rất là uy phong. Rất nhanh, không khí bốn phía trở nên cực nóng. Ngay cả Hồng Lượng đứng bên cũng đầu đầy mồ hôi.

Mà Long Vũ, Long Thiên Trạch lại không có bất kỳ khác thường gì.

- Tiểu oa nhi, ngươi cũng là Hỏa Hệ dị năng giả?

Kim Ngô đại sư hơi kinh hãi, nói:

- Làm sao ngươi sớm không nói, lúc trước ta hoàn toàn có thể tiết kiệm một chút tài liệu, làm cho ngươi một thanh chủy thủ chẳng hạn...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui