Daddy Của Tôi

Trong căn phòng tối...có 1 người đó nâng ly rượu màu đỏ...nụ cười quyến rũ nhưng đầy ma mị đó khiến cho người đó càng thêm sức hút.

"Dạ! Cậu Biu về nhà an toàn rồi ạ!"

"Vậy là được rồi!"

"Ông lớn! Tiếp theo chúng ta sẽ làm gì ạ!?"

"Nếu White,Hắc Bang và cả Bible khiêu chiến! Thì tiêu diệt gọn luôn 1 thể!"

"Ông lớn! Có chuyện tôi muốn hỏi ông lâu lắm rồi!"

"Hỏi đi!"

"Rốt cuộc! Ông và Biu có quan hệ gì!? Sau lại từ lần này đến lần khác bảo vệ cậu ta vậy ạ!?"

"Vì cậu ta thông minh! Nếu cái ghế này giao lại cho cậu ta! Quả thật,tôi rất yên tâm!"

"Nếu nói như vậy! Ông lớn định...!"

"Ừm! Dù sao tôi cũng không còn nhiều thời gian ! Phải tìm người kế thừa! Build,cậu ấy đủ khả năng đề lãnh đạo cái tổ chức này!"

"Nhưng cậu ấy chỉ mới 19 tuổi! Có...!"

"Tôi thì sao!? Tôi cũng chỉ lớn hơn cậu ta 4 tuổi!"

"Ông lớn! Có rất nhiều người muốn cậu ta! Liệu...!"

"Ngoại trừ Bible ra! Tôi chưa từng ngán 1 ai!"

"Bible rốt cuộc là người thế nào ạ!?"

"Chính mắt tôi đã thấy! Ông ta dùng chính tay mình giết chết người mà cả đời ông ta xem như là cả thế giới!"

15 năm trước

Lúc cậu ấy chỉ mới 8 tuổi,đi theo ba đến cuộc họp của tổ chức...chính cậu đã chứng kiến hắn..đôi mắt lạnh lùng đó đã cầm dao giết chết người ở trước mặt...máu của người đó bắn vào mặt hắn...nhuộm đỏ luôn chiếc áo nâu hắn đang mặc...hắn lạnh lùng nhìn xung quanh.

"Nếu ai còn dám phản bội tổ chức! Thì kết cuộc sẽ giống người nằm đó!"

Ấn tượng của cậu về hắn đến giờ vẫn chưa thể quên được....nếu được nói kẻ giàu nhất trong giới thì đó là Mile! Nhưng người tàn ác và đáng sợ nhất thì chỉ có 1 mình hắn được xứng danh.

Kết hồi ức

"Ông lớn! Tên sát thủ đã bắn Apo!?"

"Tôi biết cậu ta! Cứ để xem!Cậu ta sẽ làm gì tiếp theo! Nhưng tôi biết rõ 1 điều là...cậu ta sẽ không bao giờ làm hại Build!"

"Tại sao!?"

"Đơn giản vì! Cậu ta là người của White,mà White thì lại đang muốn Build!"

"Tôi hiểu rồi!"

Người đó cúi đầu rời đi...cậu ta ngồi ở đó..lắc ly rượu...ánh mắt long lanh chờ đợi gì đó...

"Build! Bible! Cả hai còn nhiều thử thách lắm! Cố lên!"

Có lẽ người đàn ông này là người biết tất cả! Hắn và nó sẽ còn nhiều chuyện sắp xảy ra nữa...đó chính là lời tiên tri mà "cậu ấy" người mà được mệnh danh là ông lớn suy đoán...

Trường đua

"Hazzz...đóng cửa! Không có ai,chán thật!"

Bas đi dạo xung quanh...thở dài.

"Bas!"

"Anh đến đây làm gì nữa vậy!"

"Tôi thấy đóng cửa! Nên vào thôi!"

"Job! Anh phiền quá đó!"

"Anh xin lỗi!"

Cậu bỏ mặt anh đi về phía trước... bổng 1 viên đạn bay ngang qua người cậu....nó ghim thẳng vào bờ vai trái...anh thấy thế liền chạy lại ôm lấy cậu...liên tiếp 3 viên đạn được phát ra...anh ôm lấy cậu..và hưởng trọn 3 viên...anh gục xuống...

"Job! Job! Barcode! Đến giúp anh! Job!"

"Anh Bas!"

Bar chạy ra! Giờ đây chỉ còn là Bas...1 Bas mà yếu đuối..sợ hãi đến rơi nước mắt...hai bàn tay đầy máu ôm lấy anh...Bar đi lại đỡ Job,Jeff từ đâu cũng chạy ra sau đó...

"Chuyện gì vậy!?"

"Bọn tô..tôi bị tấn công!"

"Trước hết là đưa vào trong cái đã!"

Bar và Jeff đỡ hai người vào trong...khi hầm của Hắc Bang...bác sĩ đã đến..Pong và Tong cũng đến...

"Bar! Bas và cậu gì đó sao rồi!?"

"Anh Tong! Em cũng không biết nữa! Anh Job bị thương nặng lắm!"

"Còn Bas!?"_Pong hỏi.

"Đi theo tôi!"_Jeff kéo Pong đi.

Hắn kéo Pong đi vào góc tối gần đó...Bas đang ở đó...nhìn cậu thật đáng thương.

"Hazzz! Cậu nói chuyện với cậu ấy đi Pong!"

"Được! Đi trước đi!"

Jeff rời đi...Pong đi lại chỗ Bas...vết thương đã được băng bó..nhưng nhìn Bas..cậu không đau..mà là đau trong lòng.

"Bas!"

"Anh Pong!"

"Ngoan! Nghe anh nói này! Job không sao đâu! Em đừng quá lo!"

"N..nhưng a..anh ấy!"

"Mấy năm qua em chịu được mà Bas! Chả lẽ chỉ vì chuyện này mà em yếu lòng sao!?"

"Em!"

"Job! Tong! Barcode! Apo và cả Nuild...Cần em! Nếu bây giờ em gục ngã,thì ai là người làm bờ vai cho họ dựa vào đây!"

"Hức...anh Pong!"

Cậu oà khóc..ôm lấy Pong...Pong ôm đứa em trai rồi vỗ về cậu...nhớ năm đó..chính Pong đã đưa Bas về nuôi dạy...sau đó là gặp được Tong...Pong và Tong hiểu rất rõ con người cậu...lúc yếu lòng..thì cậu cần ai đó ôm lấy,an ủi cậu.

"Ngoan nào! Đứa em trai ngốc này!"

"Hức..!"

"Bas! Ai cho mày khóc hả! Ai cho!"

Tong từ xa đi lại...xoa đầu cậu.

"Tao chưa chết thì ai cho mày khóc...! Job nó tỉnh rồi,vào thăm nó đi!"

Bas nghe đến tên "Job" liền ngược lên...lau mặt..rồi chạy đi..Pong đứng dậy..nhìn Bas.

"Đứa trẻ này! Trẻ con y hệt em vậy!"

"Em không trẻ con nha!"

"Em không trẻ con thì ai trẻ con đây!"

"Hứ! Anh ức hiếp em!"

"Thôi! Không ức hiếp em nữa!"

Pong hôn vào má Tong rồi nắm tay anh đi.

Bas chạy vào...thấy Job đang nằm đó...mọi người đi hết rồi...chỉ còn có mình Job ở trong đó...Bas đi lại.

"Anh có điên không hả! Sao lại...!"

Bas mắng Job...nhưng chưa kịp hết câu thì nước mắt lại rơi xuống..

"Bas! Đừng khóc mà em...anh chả phải không sao rồi mà!"

"Hức...n..ngốc!"

Bas ngồi xuống giường đấm nhẹ vào ngực anh...anh cười,đưa tay lên nắm tay cậu.

"Anh nói rồi! Anh sẽ không để ai tổn thương em đâu!"

"Đồ ngốc!"

"Đừng khóc nữa! Để đàn em thấy em khóc...bọn nó sẽ cười em cho mà coi!"

"Còn chọc em nữa!"

Anh vuốt tóc của cậu...

"Thời gian qua! Em đã chịu khổ nhiều rồi...nhưng từ đây về sau...anh sẽ không để em phải chịu khổ nữa đâu!"

"Ừm!"

Người ta thường nói..dù mạnh mẽ thế nào..thì mỗi con người chúng ta đều có điểm yếu...Bas cũng vậy..cậu không bao giờ khóc..cậu có thể chịu bao nhiêu là viên đạn vào người..bao nhiêu tổn thương..nhưng rồi ai cũng phải có điểm yếu thôi! Cậu sợ..cậu sợ những người quan trọng của cuộc đời cậu..ra xa cậu...sau cái chết của mẹ...thì chắc đây là lần cậu khóc vì 1 ai đó..
Dù sau cậu cũng chỉ là 1 đứa trẻ mới trưởng thành...cậu không thể kìm nén cảm xúc của mình giỏi như những người khác được...tình yêu là thứ,khiến cho con người thay đổi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui